- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

NHỮNG ĐƯỜNG QUÊN

08 Tháng Ba 20194:10 CH(Xem: 20225)


song Han-DaNang2
Sông Hàn Đà Nẵng - ảnh Internet



Phụ nữ như những con đường, đường càng cong càng nguy hiểm.(danh ngôn)

Nguyễn Đăng Khương
LÚC ẤY

 

Chấm vệ tinh xâm thực mây 
bầu trời dõi theo mắt người 
nuôi dưỡng đê mê

 

Yêu hơn sinh mạng mình một con người 
tuổi mười tám 
xuống dòng 
bài tình thế gian

 

Giấc mộng thi ca dạy 
nhìn nghiêng ngược ảnh  
ngôn ngữ tơ non 
lửng lơ 

 
Cái thôi thúc đầu tiên không quả

nghìn tin zalo trong giờ 
tổn thương nằm im trong máu 
nàng ước không phải của đời này

 

Cuộn trái qua phải 
vô số con mắt bão 
cuốn phải vào trái 
bề mặt sinh quyển 
ngắm thế giới lực hút ảo  
từ từ chìm xuống

ý nghĩ.

 

HIỆN

Trong tình yêu cái có đang thụt lùi…

 

Không canh để biết ngọt nhạt 
từ bàn tay một người hay gọi là thơ 
mầm cỏ dại sinh sôi

 

Ai đó kể trong mơ tóm được rất nhiều lươn 
bàn tay còn mê man ngây dại 
vùng tuổi thơ

 

Đất mãi mãi sẽ lặn sâu vào nước 
tình yêu chôn huyệt mộ 
trước lúc nước lên

 

Nơi cư trú lý tưởng 
hào quang cầu vồng 
thống trị vô thức.


 

ĐỨNG

 

Đấy không là tượng đài 
tuyệt đối thỏa mãn ước vọng cao đẹp đổ sụp từ lâu 
mọi chuẩn vụn nát như lý tưởng

 
Giấc mơ thường quay về khu vườn của mẹ thời thơ ấu 
dây bìm bìm, ất sửu, cứt quạ quoắn xoay ma quỷ 
đám cây non oằn mình cố thở

 

Bàn tay lìa đốt buốt nhức chạm hư thực

đấy không là bóng núi đợi chờ 
thương yêu biền biệt  
hình nộm lay lắt
khóc vài hạt nước 
hạn mặn xâm thực trời xanh

 

Đấy không là nơi em dừng lại
nước bẩn ao tù lũ nhóc nhen lớn tiếng 
muốn uống nát trăng sao

 

Sống sục sôi
lùi mãi ngược mãi 
mọi thứ xoắn vào nhau 
một hình nhân đứng đó.

 

Ở GIỮA NHỮNG LÀN RANH 

 

Giọt sương lấp lánh thu bầu trời

cả cổ thụ chắc khỏe

nằm gọn

biểu cảm định hình khoảnh khắc  

 

Bờ sáng tối người ở đâu

lý trí sắc lạnh

đắm chìm mơ mộng

hái quả nào từ được mất có không 

 

Rực rỡ và rụng rơi

dấu chân nhỏ bước lên từ mép nước

giữ lại gì nhan sắc trời xanh  

 

Giữa mê đắm và bừng tỉnh, ái tình ở đâu

lành lặn vết thương mức thước

người đi rồi còn lại cả thế nhân 

 

Rung lắc điệu nghệ cái đuôi mèo

sẽ lao tới một cánh rừng đùa giỡn

hay ngủ yên tro bếp bình dân 

 

Bước ra từ khoảng đó

tiếng thở dài biến mất

nếp nhăn con đường không còn vả mồ hôi

bóng cây nô đùa như trẻ thơ chạy nhảy

đất đai lắng mình trong máu

ngồi mơ tưởng thế giới thăng bằng 

 

Một ảo ảnh tuyệt mỹ

luôn đợi chờ

bên ngoài

mướt mát

những làn ranh. 

 

LỊM ĐẮM ĐƯỜNG QUÊN

 

Không hồi sinh từ đất như hạt

miền tâm trạng đột nhiên bị phủ nhận

đường chim lãng quên 

 

Vứt bỏ trạng thái tương lai

sẽ làm trong những giờ sắp tới

cầm lên buông xuống 

 

Những lảo đảo dọc bãi bờ mãi dập vào ga

lượn buồn của triều cường tháng chín

mùa vụ quê nhà ngâm mình nước mắt

trôi nổi tuổi già nua 

 

Mở trang trắng

lòa xòa tóc râu thi sĩ

cả đời ảo ảnh dưỡng nuôi

lớn dần

héo khô tầm gửi 

 

Chân lý vừa đi vừa ngoảnh lại

thực tại

lịm đắm những đường quên. 

 

NGUYỄN ĐĂNG KHƯƠNG

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Sáu 20235:07 CH(Xem: 5448)
Trên đỉnh tháp của đồng đô la / Em - cười vỡ sáng thế ký / Viết trật tự thế giới mới - toàn trị / Đưa ngọn lưỡi Pharisee trở về / Ưỡn mình vào công nguyên/ Liếm mòn nhân loại.
09 Tháng Sáu 20234:36 CH(Xem: 5968)
T. cận tôi trai Hà Nội, song có dịp được đi & sống ở nhiều vùng đất trở thành thân quen, rồi yêu quý - và một trong những vùng đất đó là Bình Định. Một sinh viên của tôi làm phim tốt nghiệp về “Võ Bình Định”, tôi rất vui, bảo: “Thầy mới chỉ biết đôi chút về Trời văn Bình Định thôi, phim của em giúp thầy và nhiều người hiểu thêm về Đất Võ Bình Định đáng tự hào”… Mấy Hội thảo Khoa học về cụ Quỳnh Phủ Nguyễn Diêu - người thầy của Đào Tấn vĩ đại, về Tổng đốc Lê Đại Cang, may được ông Tổng BT tạp chí Văn Hiến Nguyễn Thế Khoa chiếu cố mời về cùng với tham luận và làm phim nên càng có dịp thâm nhập sâu hơn vào kho tàng văn hóa Bình Định. Một dạo, có lớp tập huấn về Biến đổi khí hậu do Thái Lan và Diễn đàn “Nhà báo Môi trường” tổ chức tại Quy Nhơn, được mời tham dự và làm phim cho họ, tôi có điều kiện hiểu thêm về giá trị của Môi trường “xứ Nẫu” nói riêng và Biển miền trung Trung bộ nói chung…
09 Tháng Sáu 20234:29 CH(Xem: 5832)
Con gái tôi thích ăn canh ổ qua xắt mỏng nấu với tôm, khi chín bỏ chút hành ngò rắc chút tiêu, món ăn ngày xưa của mẹ con tôi hay nấu nhưng bây giờ tôi lại hay nấu canh rau mồng tơi với tôm vì bọn trẻ con thích món này hơn chúng chê canh ổ qua đắng. Ngày xưa, mỗi lần cúng giỗ nhà tôi hay nấu canh ổ qua nhồi thịt, món này ba má tôi đều thích ăn, cả chúng tôi cũng hưởng ứng nên ngày thường cũng nấu. Sau 75 lại ít có vì thời khốn khó mà, thứ gì cũng không dễ có mà ăn.
09 Tháng Sáu 20234:24 CH(Xem: 6666)
đã có một thời xanh mắt trong / buồn vui cơn gió thoảng qua lòng / sớm mai thức dậy tươi màu nắng / thơm một mùi hương trên tóc mây
09 Tháng Sáu 20234:17 CH(Xem: 6324)
Thằng anh ngồi trên bậc thềm ngó mông lung về ngọn núi phía bên kia cánh đồng. Mặt trời dần sụp xuống, những ngọn cỏ chuyển sang màu tím thẩm, gió nồm Nam thổi về lồng lộng. Thằng em khe khẽ ngồi xuống bên cạnh, cả hai cùng lắng nghe tiếng bò hụ từng hồi trên con đường trở về chuồng. Ba, mẹ nó đã từng ngồi như thế…
24 Tháng Năm 20234:35 CH(Xem: 6805)
Và rồi vẫn vậy những tầng không / Gối lên nhau những khoảng chất chồng / Có khi đặc quánh khi trống vắng / Những mùa hè lạnh lắm mùa đông
24 Tháng Năm 20234:02 CH(Xem: 5947)
Trong số những nhà thơ lớn Việt Nam các thời Cổ - Trung - Cận đại, tình cảm đặc biệt nhất của tôi với tư cách một người làm phim truyện, là dành cho Thi sĩ-Nhà giáo-Thầy thuốc Nguyễn Đình Chiểu. Bởi theo tôi, giá trị lớn nhất, sức hấp dẫn kỳ lạ nhất trong văn chương Nguyễn Đình Chiểu, chính là trái tim thương cảm của ông đối với Dân, đối với những nghĩa sĩ đã xả thân cho Tổ quốc, và đặc biệt với phụ nữ, trẻ em - những nhóm người yếu thế nhất trong xã hội, nạn nhân đầu tiên của chiến tranh, loạn lạc…
19 Tháng Năm 20234:11 CH(Xem: 5591)
Ngày chị Tư gặp tôi ở San Jose, chị mừng ứa nước mắt hai hàng. Vừa lấy tay quẹt ngang mắt, cái điệu quen thuộc i như ngày xưa, chị vừa cười: - Gặp cô ba tui mừng quá à. Lâu lắm rồi tui mới khóc được. Vừa khóc mà vừa cười. Tôi nhìn chị trân trân. Chị Tư Trợn da đen nhẻm ẳm tôi ngang hông ngày xưa bây giờ trắng da dài tóc, không hẹn nhau trước chắc tôi không thể nhận ra. Lúc chia tay chị, tôi hỏi: - Em kể chuyện của chị được không? - Chuyện đời tui có chi đâu mà kể, dị òm. - Em kể chuyện mộ gió nha. - Ờ, cô ba còn nhớ chuyện mộ gió hả- mắt chị chợt buồn xa xăm- tui thì quên lâu rồi. Sao mà tôi quên chuyện mộ gió được.
17 Tháng Năm 20234:19 CH(Xem: 6269)
“anh không phải là con chim / cánh mõi đường bay … / nhưng giọt lệ người đã chảy thành đại dương / mà tiếng sóng không nguôi vỗ buồn trong trí nhớ … “**
30 Tháng Tư 20233:45 SA(Xem: 6293)
Con gái hắn, ở tuổi 17 đã hỏi sau một giờ học môn lịch sử: “Bố ơi, thế điều gì có tính quyết định khiến ông Nguyễn Thái Học đứng ra thành lập tổ chức Việt Nam Quốc dân Đảng ạ? Sao còn trẻ thế mà ông ấy lôi cuốn được nhiều người vậy? Bí mật gì, hở bố?”.