- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

TIẾNG CHIM, BÊN TRONG THÀNH PHỐ

20 Tháng Hai 20194:58 CH(Xem: 23015)


chim- photo NGUYEN HOANG NAM
Chim - ảnh Nguyễn Hoàng Nam

TIẾNG CHIM THÊU

 

Những cành cây mùa Đông trơ khấc

để làm gì?

để nghe rõ tiếng chim thêu.

 

Anh bắt đầu hoài nghi từ dạo ấy

lờ mờ nhận ra giữa ánh sáng và bóng tối

là bản cập nhật chưa phải cuối cùng giữa có và không

 

những người đàn ông hàng ngày trong công sở

họ cũng giống như anh

đang thực hiện kế hoạch của người khác, ước mơ của người khác

 

những người đàn bà bịt khẩu trang đi trên phố

họ cũng giống như em. Rất vội

lo toan dường như là bất tận

 

hôm qua, mọi người nói về siêu phẩm vừa xuất hiện

anh cảnh giác như một thói quen

tìm một thang đo mới

 

khi dịch chuyển tự do rơi vào thăm thẳm

bất ngờ anh nghe được tiếng chim thêu

tiếng đầu núi gọi đàn

tiếng xa chừng ngái ngủ

làm sao biết người nào anh sẽ không gặp lại

 

những loài chim thêu ngôn ngữ của mình lên vách thời gian

bây giờ anh chạm biết

tiếng chim thêu lưỡi cuốc của cha lên cây gạo đầu làng

bắt gặp mỗi mùa sang

tiếng chim thêu giọt mồ hôi mẹ vãi từ thúng sang nia

bồ gạo trong nhà luôn đầy một nửa

tiếng chim thêu chiếc khăn mỏ quạ của bà lên nấc lửa đèn dầu

ánh trăng qua làng bị rào bởi những ngọn tre

và tiếng phà khói thuốc lào của ông bám theo cột kèo trong căn nhà quá cũ

mái ngói chưa cần thay [dù vài viên đã vỡ].

 

Mảnh như làn sương sớm bay lên từ mặt đất

tiếng chim thêu những gì mà cành cây trơ khấc?

còn anh tươi tốt trở lại.

 

PHAN THANH BÌNH


 

BÊN TRONG THÀNH PHỐ

 

Những dịu dàng đang chực hòa tan

màu xỉn vàng đêm qua

loang loáng ở trạm xăng

ở nhà chờ xe bus

 

những đứa trẻ xổ số kiến thiết

những người đàn bà xổ số kiến thiết

những tôi trong căn nhà đệm khí

 

những không phải tôi còn sõng xoài mê ngủ

 

có thể nào bay bằng đôi cánh phòng ngự

gấp phẳng phiu

càng gấp vào càng nhỏ

 

tiếng xe cứu thương thúc còi đánh thẳng vào lồng ngực

tôi cấp cứu ý tưởng chưa thể viết ra, chẳng thể nào diễn dịch

sự đơn điệu khi em không ở đây

đã cắt bớt của tôi một buồng phổi

 

chiếc xe tang chầm chậm rời nhà đại thể

lặng lặng tới nhà thờ hoặc chạy thẳng tới nơi chôn cất

sự chết nguệch ngoạc như sự sống

loài chim chẳng bao giờ có ý thức thẳng hàng

 

tôi sẽ không chứng minh được tôi nếu em không cần đến

 

không có vụ cháy nào sáng nay

vô hồn trụ nước cứu hỏa

bất chợt tôi linh cảm điều gì …

 

quảng trường không cùng lúc đủ chỗ cho tất cả mọi người

trong sự reo hò biến hình của đám đông

vẫn nghe được tiếng thút thít

yếu dần và tắt lịm từ ngôi nhà tuềnh toàng cuối hẻm cụt

 

ván cờ đã mất tướng sĩ tượng xe pháo mã

chỉ còn hàng triệu quân tốt

con nào cũng muốn sang sông thật nhanh

trở về thật nhanh

 

tôi tạm làm một con tốt nghĩ.

 

Anh không được phép buồn, anh không được phép vui

bởi khuôn mặt anh đang làm người đại diện

(chẳng biết đại diện cho ai)

 

bây giờ, anh đang nhớ em

cái nắm tay đi từ chiều đến tối trong thị trấn nhỏ

những con đường mang tên danh nhân

họ đã sống như một triết lý

như lời giải thích rõ ràng cho chúng ta về từng loại cây rừng

 

anh là loài dây leo

em là loài thảo mộc

muông thú tìm anh làm thức ăn, tìm em làm vị thuốc

cái chết sẽ chẳng bao giờ hoang lạnh

 

giữa hỗn độn ngôi

giữa hỗn độn từ

hạnh phúc của những người đang yêu là thẩm quyền được giải thích về nhau.

 

PHAN THANH BÌNH

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 41077)
T ừ ngày 7/3/1975, khi Văn Tiến Dũng bắt đầu cô lập Ban Mê Thuột, tới ngày 30/4/1975, khi Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng, vừa chẵn 55 ngày. Thật khó ngờ chỉ trong vòng 55 ngày và 55 đêm mà đạo quân hơn một triệu người–có hơn phần tư thế kỷ kinh nghiệm tác chiến, với những vũ khí khá hiện đại như Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa [VNCH]– bị sụp đổ hoàn toàn [...] Những hình ảnh điên loạn mà ống kính các phóng viên quốc tế thu nhận được chẳng khác cảnh vỡ đê trước con nước lũ, hay sự sụp đổ của một tòa lâu đài dựng trên bãi cát, khi nước triều dâng lên.
12 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33268)
c ắm que nhang tưởng niệm cho ngày ra đi thấy niềm cô đơn một lần nữa trở lại đêm soi gương sâu hút ánh mắt thoai thoải đường cong li tâm ấm ức
12 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 35830)
X uân Lộc là nút chặn đường tiến vào Sài gòn của quân Bắc Việt. 35 năm, thời gian tuy dài, nhưng có khi không thể xóa nhòa một vui buồn, huống chi những mất mát đớn đau trong đời người. Trong ký ức của người dân Long Khánh, và người dân miền Nam, trận chiến Xuân Lộc, không thể phôi pha.
12 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33949)
h ôm qua thấy bạn về cười cụng ly một cái hỏi đời ra răng? thì đời vẫn sống nhăn răng từ bạn đi mất nhì nhằng tới lui buồn. thì cứ nhe răng cười mà vui cũng đã lệ rơi trùng trùng
08 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 36096)
B à ngoại tôi kể, dòng họ tôi đời nào cũng có một người chết vì tình. Có thể dòng máu đa tình chảy ngấm ngầm trong huyết quản, truyền từ đời nàng Công nữ Nguyễn Phúc Hồng Miên đầu tiên đã gieo mầm mống yêu si cuồng thái quá cho các nàng Tôn nữ. Thường chỉ là các nàng Tôn nữ mới đủ can đảm chết vì tình. Những người đàn ông trong dòng họ tôi chỉ đủ can đảm để bỏ chạy.
05 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 38792)
t ôi ngồi tháo gỡ chiếc áo tầm gai đan kín cơn mơ gió thổi qua tiếng thở dài âm âm vực tràn bất hoại ngày trần truồng , thản nhiên đứng ngó trăm năm
05 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 37717)
M ai về sau, mai về sau Mối duyên xanh liệu nguyên màu ấy không? Mắt còn chết trong mắt trong? Lòng thanh tân cháy giữa lòng thanh tân?
05 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 37026)
T ấm thân mịn màng như dải lụa, như ánh trăng ngà của Mẹ trông nguyên vẹn như đã được đắp rất kín rất kỹ, như đã thiếu một bàn tay ấm áp mặn nồng từ xa xưa lắm, là dấu tích, là chứng cớ âm thầm Mẹ mang theo đến hết cuộc đời.
05 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 41600)
L ần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Luu, Uyên Lê là bút hiệu của Lê Huyền Mai Uyên, một người viết trẻ đang sống và việc tại Sài gòn. Với bút pháp tự nhiên và mềm mại như thơ, tác giả sẽ đưa chúng ta vào một không gian truyện huyền diệu như cổ tích. Mời quí văn hữu cùng bạn đọc cùng bước vào truyện “Đất, Lửa, Nước và Gió…”của Uyên Lê.
04 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 35465)
T ình đã nối dài những ngày mưa cùng nắng Đừng nhìn anh bằng buổi chiều ngang nghĩa trang Tiễn biệt nỗi buồn rưng rưng đôi dòng lệ Hãy cùng anh ra quán