- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

TIẾNG CHIM, BÊN TRONG THÀNH PHỐ

20 Tháng Hai 20194:58 CH(Xem: 23045)


chim- photo NGUYEN HOANG NAM
Chim - ảnh Nguyễn Hoàng Nam

TIẾNG CHIM THÊU

 

Những cành cây mùa Đông trơ khấc

để làm gì?

để nghe rõ tiếng chim thêu.

 

Anh bắt đầu hoài nghi từ dạo ấy

lờ mờ nhận ra giữa ánh sáng và bóng tối

là bản cập nhật chưa phải cuối cùng giữa có và không

 

những người đàn ông hàng ngày trong công sở

họ cũng giống như anh

đang thực hiện kế hoạch của người khác, ước mơ của người khác

 

những người đàn bà bịt khẩu trang đi trên phố

họ cũng giống như em. Rất vội

lo toan dường như là bất tận

 

hôm qua, mọi người nói về siêu phẩm vừa xuất hiện

anh cảnh giác như một thói quen

tìm một thang đo mới

 

khi dịch chuyển tự do rơi vào thăm thẳm

bất ngờ anh nghe được tiếng chim thêu

tiếng đầu núi gọi đàn

tiếng xa chừng ngái ngủ

làm sao biết người nào anh sẽ không gặp lại

 

những loài chim thêu ngôn ngữ của mình lên vách thời gian

bây giờ anh chạm biết

tiếng chim thêu lưỡi cuốc của cha lên cây gạo đầu làng

bắt gặp mỗi mùa sang

tiếng chim thêu giọt mồ hôi mẹ vãi từ thúng sang nia

bồ gạo trong nhà luôn đầy một nửa

tiếng chim thêu chiếc khăn mỏ quạ của bà lên nấc lửa đèn dầu

ánh trăng qua làng bị rào bởi những ngọn tre

và tiếng phà khói thuốc lào của ông bám theo cột kèo trong căn nhà quá cũ

mái ngói chưa cần thay [dù vài viên đã vỡ].

 

Mảnh như làn sương sớm bay lên từ mặt đất

tiếng chim thêu những gì mà cành cây trơ khấc?

còn anh tươi tốt trở lại.

 

PHAN THANH BÌNH


 

BÊN TRONG THÀNH PHỐ

 

Những dịu dàng đang chực hòa tan

màu xỉn vàng đêm qua

loang loáng ở trạm xăng

ở nhà chờ xe bus

 

những đứa trẻ xổ số kiến thiết

những người đàn bà xổ số kiến thiết

những tôi trong căn nhà đệm khí

 

những không phải tôi còn sõng xoài mê ngủ

 

có thể nào bay bằng đôi cánh phòng ngự

gấp phẳng phiu

càng gấp vào càng nhỏ

 

tiếng xe cứu thương thúc còi đánh thẳng vào lồng ngực

tôi cấp cứu ý tưởng chưa thể viết ra, chẳng thể nào diễn dịch

sự đơn điệu khi em không ở đây

đã cắt bớt của tôi một buồng phổi

 

chiếc xe tang chầm chậm rời nhà đại thể

lặng lặng tới nhà thờ hoặc chạy thẳng tới nơi chôn cất

sự chết nguệch ngoạc như sự sống

loài chim chẳng bao giờ có ý thức thẳng hàng

 

tôi sẽ không chứng minh được tôi nếu em không cần đến

 

không có vụ cháy nào sáng nay

vô hồn trụ nước cứu hỏa

bất chợt tôi linh cảm điều gì …

 

quảng trường không cùng lúc đủ chỗ cho tất cả mọi người

trong sự reo hò biến hình của đám đông

vẫn nghe được tiếng thút thít

yếu dần và tắt lịm từ ngôi nhà tuềnh toàng cuối hẻm cụt

 

ván cờ đã mất tướng sĩ tượng xe pháo mã

chỉ còn hàng triệu quân tốt

con nào cũng muốn sang sông thật nhanh

trở về thật nhanh

 

tôi tạm làm một con tốt nghĩ.

 

Anh không được phép buồn, anh không được phép vui

bởi khuôn mặt anh đang làm người đại diện

(chẳng biết đại diện cho ai)

 

bây giờ, anh đang nhớ em

cái nắm tay đi từ chiều đến tối trong thị trấn nhỏ

những con đường mang tên danh nhân

họ đã sống như một triết lý

như lời giải thích rõ ràng cho chúng ta về từng loại cây rừng

 

anh là loài dây leo

em là loài thảo mộc

muông thú tìm anh làm thức ăn, tìm em làm vị thuốc

cái chết sẽ chẳng bao giờ hoang lạnh

 

giữa hỗn độn ngôi

giữa hỗn độn từ

hạnh phúc của những người đang yêu là thẩm quyền được giải thích về nhau.

 

PHAN THANH BÌNH

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 34252)
Đ ại văn hào Gabriel Garcia Márquez, tác giả cuốn tiểu thuyết danh tiếng “One Hundred Years of Solitude” và là người đã đoạt giải Văn Chương Nobel năm 1982, đã qua đời ngày 17 tháng 4 vừa qua, hưởng thọ 87 tuổi.
17 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 32839)
K hi em vừa lên 7 tuổi, anh Hai anh Ba tròn 15 tuổi, nghề trầu cau Nam Phổ hầu như suy tàn, đã qua thời kỳ cực thịnh. Vườn cau xưa san sát nhau vắt vẻo nhìn trời xanh đã thưa thớt, hàng cau già khẳng khiu trong gió. Cảnh thương lái thu mua tấp nập vào mùa cau rộ chỉ còn lại trong những câu chuyện kể chen lẫn tiếng chắt lưỡi thở dài như thạch sùng đeo dính thân cau của vú Mười hàng đêm.
17 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 30726)
Đ ặng Mỹ Hạnh là một nữ nhiếp ảnh gia của những “Xứ sở rừng mưa” như tựa một bút ký của cô. Nếu nhiếp ảnh là đam mê chính, văn chương là đam mê thứ nhì mà cô tự định nghĩa: "Tiếp cận với nghệ thuật bằng ngữ ảnh của cảm xúc và viết ra cõi lặng bên trong như một nhu cầu thở." Một cõi lặng đôi khi ngấm ngầm dữ dội, như tùy bút "Những cơn man dại của trái phá".
17 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 31853)
D ưới đây là bài “Nguyễn Hữu Hồng Minh - Nhà thơ hiện nay như con sói trụi lông...” của "Văn Chương Việt" phỏng vấn nhà thơ Nguyễn Hữu Hồng Minh. Chúng tôi xin phép được đăng lại để gởi đến quí bạn đọc của Hợp Lưu. Xin chân thành cảm ơn “Văn Chương Việt”TCHL
17 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 37771)
Nhân viên mai táng đến thật đúng giờ khiến María Dos Prazerès, còn khoác áo choàng tắm và đầu gắn các kẹp tóc, chỉ kịp giắt một đoá hồng đỏ lên vành tai để không xuất hiện quá ít quyến rũ như bà đang ấn tượng về chính mình.
16 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 35895)
Đ êm đọc những bài thơ của em Quả thật không sao giấu được nụ cười Vài ý nghĩ muốn làm một tuyển tập Gồm những bài thơ cứt thời gian
16 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33537)
D ưới đây là bài “Trần Vũ: mỗi con người trưởng thành mang trong mình một tín ngưỡng văn chương” của Da Màu phỏng vấn nhà văn Trần Vũ. Chúng tôi xin phép được đăng lại để gởi đến quí bạn đọc của Hợp Lưu. Xin chân thành cảm ơn “Da Màu.” TCHL
16 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33612)
A nh giới thiệu với tôi tên cô nhưng không nói cô là gì của anh, một cách ngầm bảo tôi hiểu thế nào cũng được, cô có thể là tình nhân mà cũng có thể là em họ xa (chẳng hạn). Anh cũng nói thêm cô sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, chuyến này sang Mĩ du lịch và định ở lại chơi chừng hai tháng. Cô đẹp, dĩ nhiên—tôi chưa thấy anh đi với người đàn bà không nhan sắc bao giờ—nhưng không còn trẻ nữa. Tuy thế thật khó đoán tuổi cô, có thể ngoài ba mươi, có thể hơn. Cô ít nói. Hình như cô chẳng để tâm gì đến câu chuyện giữa tôi và Quang mà chỉ ngồi trầm tư uống cà phê, phóng tia mắt ra ngoài khơi, nơi có những cánh buồn trắng dật dờ trên mặt biển như đang trôi về nơi vô định.
16 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 30927)
C on hẻm vắng người lạ kỳ dẫn cô vào một cửa tiệm u tối, ngoài cửa kính màu sắc thế kỷ thứ 18 chỉ treo vỏn vẹn một biển hiệu xộc xệch và bức tranh chân dung sỉn màu. Cô ghé lại gần nhìn kỹ và choáng váng; chân dung của chính cô, lệch lạc, méo mó nhưng đúng là đường nét Á đông của đôi mắt 1 mí cách xa nhau, sóng mũi thấp, gò má tròn dẹt và đôi môi hơi cong hai bên khóe.
16 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 30629)
H đã rời bỏ nơi chốn chúng tôi cùng rong chơi “ nơi đó sặc mùi lừa bịp – H nói những cái thớt và những đứa liếm thớt H không chịu được mùi không phải của người”