- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc
Lượt người xem
207,374

ĐẾN MỘT LÚC NÀO ĐÓ

24 Tháng Mười Hai 201812:39 SA(Xem: 15335)

nk 9
tranh Nguyễn Khai



QUÊN

Nhiều thứ chạy qua trước mắt
cô chủ nhỏ dắt con chó nhỏ bướng bỉnh bên vạt cỏ
kẻ li hương cầu thực nôn nao lạ
rũ mát một tâm hồn

 

gặp nó lúc còn rất bé
giờ chống cự không lại
vô định bí ẩn

muỗi

 

say đắm một con trâu
triệu năm nào có cái gì 
làm một đám cỏ cho mi ăn liền.

 

NGỒI IM NGHE DỰ BÁO

 

Nơi đây
chiều nay lượng mưa hai mi li
nhan sắc cười mỉm
phai chút chẳng sao

 

thực ra đời đang nung đốt
ít kẻ can đảm
nhúng tay vào
nghe ngóng cho vui

 

bên lề
tiền vàng mả tự cháy
hồn về giữa nắng
mang đi

 

siêu bụi nhiệt điện rãi khắp miền nam mang về từ trung cộng
không chết già mà chết vì ung thư
bên vách nhà

 

tiết chế vô cảm
chờ họp
đi thăm làm việc và hợp tác
mãi bắt tay

 

thôi
dự báo
chiều nay lượng mưa hai mi li.

 

 

KHÔNG HỒI ĐÁP

 

Hạt mưa cuối cùng sót lại
êm ã bỏ rơi thanh âm
lấp mất mùa vàng xao xác

 

lửng lơ sợi khói cuối trời
ta nghe tiếng ngày gãy rụng
buồn đau còn đọng mắt người

 

ý tưởng quên mình chớp lóe
tuyệt vọng sao mãi lung lay
dưới đống hoang tàn đổ nát

 

tìm ai nhặt dấu chân trần
của người vẫn chưa mười tám
tóc xanh bỗng đổi tóc màu

 

mộng trang hoàng trưa đến
mầm xuân ngủ mãi trên môi
đời say trời luôn mau tối

 

tình ta có gì đáng nhớ
mãi không đồng vọng thề hồi.

 

ĐẾN MỘT LÚC NÀO ĐÓ

 

Ngươi không chạy kịp nữa
thời gian nói
lặng nghe 
rồi chim bỏ đi đâu mất
lần mò vào núi thanh âm

 

ta ăn không nổi trái ớt
cay độc đầy tràn tim gan
vô hình đột nhiên sờ thấy
vẹn nguyên để hạt gieo trồng

 

suối nguồn đầu ta cũng cạn
lệ khô máu cũng lạnh tanh
chắc cần lá khô châm lửa
tự nhiên hôn phối cho mình

 

giờ ta chống cự cái chết
nên phải nhuộm tóc cạo râu
sao mình không thả lỏng
thì ra muốn đẹp mắt trời.

 

 

CÂY

 

Trong hơi thở cây gặp lại tôi năm mươi năm trước
quanh quanh mê man thẳm xa
thật gần trong hiện hữu
mơ sâu

 

ta không thể lê gốc rễ đi thăm anh
thuở bám mòn thân ta
hiền hòa

 

ném trái cho anh trên ấy
chắc chiu chút nhựa cỗi cằn
quên hương

 

không cần gặp gỡ nhau
nghe thấy hơi thở anh
có cơn đau ở ngực
thì phải?

 

TRONG LÚC RƠI

 

Rực rỡ sẵn sàng
hương ngọt ngào kiếp trước
sự cho

 

cú phóng không chướng ngại
đám ấy cán lên nhau nát bấy
tiêu diệt tư duy độc
truyền 
xuống
thế hệ

 

mặt đất không còn bình minh
về nơi sanh ra
ai có ánh sáng
cho xin

 

xác hoa dính trên bàn chân
hình như hơi thở người chết.

 

RẤT LÂU KHÔNG ĐẾN VỚI NHAU

 

Dường mọi ngả đường bị lấp san bí lối
lí trí hỏi con tim mỏi mòn thinh lặng
mạch máu chẳng đập về nhau
cái đẹp xóa đi vĩnh viễn

 

dường mùi hương cây lá thuở ấy đã già 
mãi mãi
đón nhận trong cõi sống
chôn sâu chúng ta
héo hắt không bao giờ đến bình minh.

 

RỖNG

 

Mặt mãi nghe rền vang vực lửa
giọng gió lời chuông rộng
sa mạc thời cúi xuống
giả cháy

 

còi cấp cứu lao lại
trả người nhà
xác chết

 

không ai hiểu lúc sống
vây quanh
xem hạ huyệt

 

bên ngoài túi
chân không.

 

GỌI

 

Thẳng đứng vực âm chiều thanh sâu ý nghĩ
xác xơ chân đá sỏi
ngực triều va đập
ném bóng núi đỉnh không nhìn thấy
miền trôi trời ấm mắt huyền không
vạn cuộc người qua đi sông một mình ngồi lại
đơn chiếc cái nhìn gọi sóng mồi côi

vòng tình xuất lá non bi kịch bướm
vườn người xa ngơ ngác lá về
nát rách bóng tán từ viền kịch tính
lửa cao dâng đâu vào trú trong mình

tiếng gọi vô hình từ mẻ lưới vô thinh
khói tẩy đồng vướng víu
nướng tiếng chim thơm phức bóng người
hạt lúa sót ngọt đau từ vụ trước

nước lên mưa xuống bám gót chân trời
cánh đồng hụp dưới chân người thành phố
no đói thật gần
nỗi nhớ thì xa

gối đầu lên áng mây qua
sọat chân ngoài cõi ta bà lắng nghe…

Nguyễn Đăng Khương

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
)
20 Tháng Ba 20235:55 CH(Xem: 1213)
Lần đầu tiên anh đến, Mẹ chỉ nhìn anh một lần, từ góc nhà rồi im lặng.Trong khi cô quấn lấy anh, mắt môi ngơ ngơ chìm đắm. Đêm đó, nằm cạnh cô, mẹ khẽ khàng nói; - Khí chất nồng nàn, nhưng tính cách rất lạnh. Mắt rất lạnh nhưng tia nhìn lại giấu kín. Tia nhìn giấu kín, nhưng sắc bén như dao, xuyên thấu tâm can người khác. Con mắc nợ tiền khiên với người này.
20 Tháng Ba 20235:30 CH(Xem: 1014)
có thể, hôm nay / mặc áo mỏng và mang dép nhẹ / em sẽ theo dòng người ồ ạt về phố xá, mùa xuân / đám lục bình ngút mắt trên sông / đánh dấu sự hiện diện với bồng bềnh và luân lưu của nước / cội rễ không vương / niềm vui trôi xa, lan rộng / thứ hạnh phúc đong với tiếng cười
20 Tháng Ba 20235:07 CH(Xem: 894)
Làm bài thơ con công / Bỗng nhớ chim bìm bịp / Thế nước nổi lên rồi / Triệu triệu chim bìm bịp
20 Tháng Ba 20234:57 CH(Xem: 922)
tháng ba / trong vô danh của thành phố / xã hội vẫn sống / lớp người vẫn đi anh hùng ngã quỵ / quỷ dữ nhe nanh / tình yêu và hận thù lẫn lộn tàn nhẫn / tuổi trẻ rong chơi ngày tháng kinh sách mở ra đọc không hết / bụi bám lên chữ nghĩa
17 Tháng Ba 202310:12 CH(Xem: 1039)
Biết lòng mình đã mùa đông / nên mưa giông đổ mù không hướng này / biết em sầu muộn giăng vây / nên đôi tay cứ đong đầy sớm trưa
08 Tháng Ba 20236:56 CH(Xem: 1136)
Ai cũng ghét kẻ khoe khoang và gọi kẻ ấy là hợm hĩnh khó ưa. "Khoe khoang" có gọi là "phô bày" không? Có đó, vì cả hai đều đồng nghĩa như nhau nhưng tôi thấy kẻ phô bày lại đáng thương hơn là đáng ghét đó. Có ai trong đời này mà không hề có sự phô bày cho người ta thấy chứ, ta thích được người biết cùng, khen cùng ta những điều ta có. Bây giờ có facebook thì điều này thể hiện rõ nhất qua nút chia sẻ đó.
08 Tháng Ba 20236:09 CH(Xem: 1123)
Hắn - viết một dòng xanh / Lên người đàn bà đầu tiên / Dòng xanh thẩm thấu - rỉ hoa màu / Nụ non tươi loé biếc / Rịn ướt lá mới / Rồi khô
08 Tháng Ba 20235:43 CH(Xem: 1089)
Về sặc sỡ một mảng ho / Ôm buốt lạnh tới co ro ngân hà / Triệu chấm sao đỏ mặt già / Sợi gió vướng cổ khan tà yếm nâu.
08 Tháng Ba 20235:31 CH(Xem: 1412)
Nhân ngày Tết trung thu, trùng với thứ bảy, chủ nhật, Trung phóng xe máy về Cần Giờ. Con đường từ phà Bình Khánh về thị trấn Cần Thạnh được mở rộng, đường vắng, xe cứ phóng thả ga. Hai bên đường, suốt hơn bốn chục cây số chỉ thấy rừng là rừng. Những cây đước vươn thẳng tắp, cành lá xòe ô che kín bầu trời, xe chạy trong màu xanh ngút ngàn của rừng cây như trôi trong không gian huyền thoại.
06 Tháng Ba 20236:46 CH(Xem: 1205)
Nhận được tin trễ Thi sĩ NGỌC HOÀI PHƯƠNG (Ông Nguyễn Ngọc Kiểm) Pháp Danh Tuệ Phương Cựu học sinh Chu Văn An. Ký giả nhật báo Thời Luận (Sài Gòn). Chủ biên tạp chí Hồn Việt (California). Sinh ngày 18 tháng 10 năm 1941 tại Bắc Ninh, Việt Nam. Đã từ trần ngày 28 tháng 2, năm 2023. Tại Orange County, California. HƯỞNG THỌ 83 TUỔI