- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

ĐÊM NẰM NGHE MƯA

12 Tháng Bảy 201810:46 CH(Xem: 25379)
dem nam nghe mua - photo UL
Đêm Nằm Nghe Mưa - photo UL



ĐOM ĐÓM


Thọc tay vào đêm

chạm điệp trùng núi đời tham vọng
khoảnh khắc để sáng 
còn thế gian tăm tối

cho giấc ngủ bè lũ quan tham no say


Chớp tắt có một người chết vì tai nạn giao thông
khi các bộ phim rẻ tiền đang phát
bên ngoài chạy theo sầu riêng có cơ may bay lên
thầy giáo đi buôn hê-rô-in vì lương thấp
cửa tù mở ra

đóng lại

mở ra

Chớp tắt của quảng cáo và danh thu
bán hàng trực tuyến play cam thân xác
quan chức đui mù không nhìn dân

Chớp tắt của cảnh sát giao thông và bia rượu
của sân bay mơ mộng
được mùa đốn cây làm củi
phở tái nhà trọ và cơm nguội
chớp tắt của điện lực và xăng dầu…


Ngày mai dòng Mê Kong sẽ cầu cứu mây đen
từ già lão đến trẻ con hóa trái trên cây ngất ngưỡng
đêm mai ta sẽ bay luôn.

 

 

KHÔNG BAO GIỜ THẤY


Có những thanh âm biến mất khỏi thế gian
Tại sao cứ hoa mĩ hóa 
Thực chất mọc ra đi


Tôi thấy nhớ tiếng kèn thiến heo
Chạy qua cánh đồng làng


Kèn nói với loài chuột cống
Thiến heo không thiến mầy
Do đó chuột ngày càng béo tốt sinh sôi…

Top of Form

 

 

 

VANG ÂM CỦA SỰ YÊN TĨNH


Linh hồn cỏ là những hạt sương 
của sớm mai hay buổi tà dương
chỉ trang trắng đời nàng là thời gian vấy bẩn


Lọt ra giữa kẻ hở của thế kỷ
bọn buôn nước 
công khai trước nghị trường
những chỏm rừng không đủ che giấu giấc mơ trinh nữ
không còn hoàng tử chiến đấu với phù thủy cùng bầy lâu la
bảo vệ ngay vàng vua cha để lại
trước khi rước nàng

Mặt bị che giấu bởi chế độ của các ngài
bóng Người bẹp dí dưới tòa biệt phủ
không còn lý tưởng
chỉ còn vật chất
sinh ra xã hội tha hóa chân răng
nhìn đâu cũng thấy máu
của bọn xâm thực
tràn mãi tràn mãi
xuống nước Nam…

Top of Form

 

TUYẾT PHẬN NGƯỜI MỌC MÃI THEO TỪNG SỢI TÓC

Vẽ em sau bức màn, giả bộ thôi, một cái hôn gió
rồi đuổi nhau mãi qua các triền đồi, cỏ đương hoa
hãy giấu kín cuộc tình từ đầu đến gót chân chỉ còn đôi ánh mắt
cho linh hồn còn tưởng tượng hăng say

Sự hiện diện đôi khi chỉ là diễn
mang hành tinh ảo ảnh
lạc mất trong nhau cảm giác chòng chành

Tại sao chúng ta chờ đợi những bông hoa
hy vọng bị ngắt từ đêm trước
vì món nợ nhà bank
dòng máu luôn chảy ngược

Rồi trăng thất thểu như kẻ tha hương
em đóng cửa các triền hoa cất bước
tuyết trong người vây bủa bên ngoài…

Top of Form

 

 

 

BÊN LỀ DÒNG THỨ NHẤT

Vì nụ cười mím chi của dòng sông

kẻ bên bờ
mì gói
mắm chưng
ngắm linh hồn dương xỉ
gieo trứng vào không gian

 

Ai đó trở lại sau chuyến mê rất sâu
mang ẩm thấp về ngôi làng đổ sụp

trượt xuống dễ hơn ngoi lên

 

Sương ướt át con dốc
hoa đốn mạt dát vàng số phận

Sẽ nở ra quân sư thông thái
dưới vương triều
vua tại vị lú lẫn.

 

VÀI CHỮ BỊ LIỆT TRÊN BÀN PHÍM

Linh hồn là gì, mi chết thể xác ta không tiền mai táng
không tu luyện được phật tính cho mi
chắc không bay thôi ta cùng độn thổ

Không tìm đâu ra nước (bây giờ là mùa mưa)
thể xác ta ham mê cái đẹp
diệc không được
chỉ tội cho mi

Bọn ấy chửi bới thể xác ta không chịu 
trả bọn ấy bằng những nắm đấm
làm mi đau đớn u mê

Đầu lưỡi ta uống mất ánh trăng trên bờ môi nàng
đêm năm ấy
thì ra linh hồn ta là em đau khổ mãi…


NGUYỄN ĐĂNG KHƯƠNG

Bến Tre, mùa mưa 2018.

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34760)
M uốn kể với em về ngày tháng của anh như trang thư xanh ngày xưa luôn thơm nồng mùi khát khao như hàng chữ nguệch ngoạc ngang tàn từ mọi góc phố cuộc đời nơi ta mải mê rong đuổi bắt những chiếc bóng phù du
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34852)
Đ ôi khi phải nuốt trọng những điều ngụy tín Đôi khi phải ngồi gỡ thời gian từ những vảy chân Đôi khi con chữ bốc hơi từ mặt phẳng cuả giấy như đàn chim ùa bay khỏi nghiã trang.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 33210)
T ôi nói với bà: mẹ, nếu con và chồng con không sống nổi với nhau, con sẽ về ở với mẹ đẻ. Mẹ chồng tôi thất sắc: con ơi, con đã phải khó khăn nhọc nhằn, cố nhẫn nại lên con. Tôi cười. Nụ cười chứa những tia lạnh lẽo như kiếm.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 38299)
L àm sao người ta có thể hãm hiếp một con vật được. Một con chó, một con mèo, một con ngựa, một con bò. Thật là ghê tởm. Tưởng tượng nửa thân trước của con vật bị kềm chặt qua một lỗ hổng trên hàng rào hoặc trên vách tường. Thằng đàn ông dã thú lên cơn điên ở bên này vách tường đâm sâu cái của nó vào thân thể con vật.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 37035)
N hững căn phòng vuông hộp gỗ Có khung cửa sổ đóng kín đêm ngày Em có nghe trong từng tiếng mưa bay Nỗi nhớ của anh nương theo giọt nước
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 33519)
Đ ốt thêm điếu thuốc này thôi Đêm đã nằm nghiêng…
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 31111)
T ây Nguyên mùa mưa, hiếm có ngày tạnh ráo, sự tàn úa của mùa khô vẫn còn hiển hiện đâu đó, nứt toác những thân cây úng nhựa. Dòng nhựa trắng ứa ra như nước mắt. Đi giữa cánh rừng toàn cây hùng dũng vươn mình trong gió núi mà sao Kiên lại nghĩ đến những người đàn bà đang khóc. Những người đàn bà anh đã gặp, bao gồm cả em đều hóa thân vào những cái cây này.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 36993)
anh còn yêu em không? một ngày ánh nắng cắt con đường thành hình thù rối loạn chập chờn vẽ lại ảo ảnh nhiều màu
20 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 30023)
Theo tốc độ của truyền hình và internet, thói quen của con người cũng dần dần thay đổi. Với mức độ tự do gần như tuyệt đối, internet chuyển tải mau chóng những thông tin, phục vụ con người hữu hiệu hơn, đại chúng hơn. Nhưng, internet cũng đang đưa đến sự phá sản của một số nhật báo, tạp chí và nhà xuất bản trên thế giới. Những tạp chí chuyên về nghệ thuật văn chương Việt Nam ở hải ngoại cũng không ngoại lệ, lần lượt đình bản...
20 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 37909)
T rang đầu chạy tít lớn “Lễ truy điệu các phục quốc quân hy sinh vì Tổ quốc”. Tôi lơ đãng mở các trang trong. Những tấm ảnh đen trắng với khuôn mặt của các phục quốc quân tử trận trong nước cùng với vị thủ lãnh của họ. Một cái ảnh đập vào mắt tôi. Trời! Thịnh đó, ảnh Thịnh... Tôi đọc vội sơ qua những cột tin về cuộc đụng độ cuối cùng trong vùng tam biên. Tô phở bưng ra, tôi chợt không thấy đói, không nuốt gì được.