- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

CHƯA KỊP, TIN, NGÀY CUỐI THÁNG TƯ

06 Tháng Năm 20186:12 CH(Xem: 23389)

 

 

 

PhamQuyen Chi - chuakiptinngaycuoithangtu
Chờ đến buổi chiều -ảnh fb PQC



CHƯA KỊP

 

Chưa kịp gì hết mà sao em giải thích bằng một giọng nói đều đều "em muốn chia tay"

Chưa kịp gì hết,

Anh còn phải tìm thêm vài thanh gỗ, đóng cho xong kệ sách

Anh còn chưa kịp biết mặt bọn trẻ nhà mình

Câu chuyện em kể còn đang dở khi nhân vật Ricky đã nhớ lại được một phần hai quá khứ

 

Mới hôm qua chiếc radio mới hỏng, nó đã phát  10 năm qua, nhưng vài giây sau đã hoạt động

Anh chỉ mới quên ngày sinh nhật em trong lúc chớp mắt lúc nãy

Còn chưa hết tiền ăn, anh đã mang về thêm bó cải xanh, hũ sữa bò

Bên xóm trọ họ đánh giá thấp em,  anh đã bỏ lại bằng nụ hôn ít ai có thể

 

Em à!

Anh không thể nào chạy trước mặt một chiếc xe đua

Có thể nó nhanh thời gian về nhà

Nhưng không ai nhắc em cẩn thận trên đường đi

Hay "em có cần thêm chút sữa vào ổ bánh mì không? "

 

Em à!

Một người đàn ông bắt đầu đến chỗ em

Và nói : anh khát nước

Thế là họ bỏ đi rồi đó?

Đó không phải câu đố  vui

Một người bỏ mặc một người đi mua chai dầu gội về  gội một mình cũng thấy đau lòng rồi

 

Anh chưa kịp gì hết?

Anh không giải thích được gì hết ?

Anh có đôi chút sợ hãi ?

 

Em à!

Anh bối rối quá

Như hồi anh kể,  anh đã rất bối rối trước sấp tiền boa

Có những việc anh không kịp nữa?  Em biết đúng không?

Nhưng thành thực sau này nó mới đến mà

Em!!!

 

PHẠM QUYÊN CHI

Quy Nhơn, ngày 02/05/2018

 

 

TIN

 

Nụ cười bắt người ta tin tưởng vào điều gì?

Làm ơn,  chả ai muốn cười mà phải cận thận tin vào điều gì!

Xin lỗi!  Tôi chỉ muốn nói chuyện một mình

Đừng sống theo kiểu nhìn chằm chằm ra phía sau để chờ một gói ưu đãi từ hãng bột giặc

 

Trong bản nhạc buồn

Ông tôi đã chờ bà tôi trở về

Ông đã xoay người đi đến các vị trí tưởng tượng đến 900 năm

Và rơi nước mắt khi thấy tấm ảnh bà hôn người đàn ông khác

Tôi thành thực xin lỗi

Ông tôi đã chết trong một lần không sống nổi

Giá như bà tôi đừng hôn người mình không yêu

Đừng thề không nói gì nữa!

 

 

Người đàn đà chúc người đàn bà ngủ ngon sau vài giây rồi ngủ

Nhưng đâu biết sau vài giây người kia đã không ngủ ngon

Nhưng đâu biết cuộc điện thoại rung lên với người nào cho đến khi họ gặp được nhau

Đáng buồn làm sao! Ko cũng chết hết rồi!

 

Tôi hiểu được tiếng cười của một người trong

Một lần duy nhất tôi đã tin tưởng người

Phải!

Nước Mỹ

Nụ cười đó thật đáng tin làm sao

Tôi không nói cũng không ai nói

Nó chỉ qua một bức ảnh

Tôi nghĩ bạn nên tin tưởng một chút về đời tôi

 

 

Ông tôi còn sống

Bà tôi còn sống

 

Nhưng tôi không còn sống!

 

 PHẠM QUYÊN CHI

 

 

NGÀY CUỐI THÁNG TƯ

 

Ngủ mê trong chén rượu trưa

Nỗi nhớ cuối cùng là nỗi nhớ vô cùng

Tất thảy mọi điều đang chờ đến buổi chiều

Và nhiều cơn mưa tháng năm bắt đầu rơi xuống tháng sáu chẳng giải thích

Chiếc bàn không cần tiếc chiếc ghế gãy chân

Công lý chưa từng mang lại miếng thịt cho con ong bầu

Một mai đây

Cơn say trở về

Đôi khi chỉ lệch nhau vài ban trưa

Không ai nghĩ một ai đã chuyển động bay

 

Ngủ mê trong tiếng guitar

Mơ về bài thơ có con điểm 4 trên đầu

Nghe có mùi rầy la là lạ

"Ê con bé kia, coi trễ tiền phòng"

 

Đó là ngày cuối tháng tư!

 

Ngủ mê vui hơn ngủ say

Cũng là ngủ cho mát trưa hè

Thả trôi chiếc kẹp tóc trong lòng tay

 

Tỉnh dậy ở đâu?

Ồ, ta đã tỉnh dậy và biết mình ở đâu rồi?

 

Nơi có tiếng chân bước tới thật im lặng

Nơi có bài hát đổi nốt mấy lần

Nơi có thể

Hạ mang vác

 

Ồ, ta đã tỉnh dậy và biết mình ở đây rồi!

 

Không còn đàn ve trời

Không còn khoảng thời gian 12 giờ 00 phút

 

Ta nghe được tiếng gọi của người ta yêu

Mà trước giờ ta bất lực thông dịch

Phải, phải rồi, ta đã sai khi mơ về hình bóng khác trong trái tim

Ta đâu có thể biết, hình ảnh mơ trong giấc ngủ mê là không có thật

 

Những nụ hoa hãy mở mắt ra mau đừng lạc lối

Đôi khi nhắm mắt lại cũng được

Ta thực sự xin lỗi

Nhớ nhau quá

Ta không biết làm gì ngoài việc mượn đỡ sự cử động

Từ mắt!

 

PHẠM QUYÊN CHI

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
04 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 34003)
N gười người tập hợp đòi dân chủ tại trung tâm thành phố...Vị lãnh tụ đương thời truyền lệnh cho quân đội nổ súng vào những người chống đối...Trên báo chí, chúng tôi đọc được lời tuyên bố của vị lãnh đạo là ông sẵn sàng giết hai trăm ngàn mạng người để đổi lấy hai mươi năm ổn định cho xã hội cộng sản.
03 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 35907)
K hi vở kịch dân chủ khai mở Đám diễn viên bắt đầu diễn
02 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 34159)
t a đã thấy mùa xuân em chín đỏ tóc như mây trải lụa trắng trường giang sông với núi thủy chung niềm son sắt ta với em tình nghĩa nặng cưu mang
02 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 35487)
m uốn nói yêu em thật nhiều nhưng sợ lời sẽ bay theo gió bỏ mặc đêm một mình ngày lại hối hả chở nỗi lo về
02 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 37037)
Đ i từ đông sang tây Nhiễm truyền bài ca phù du Chửi em vô ơn chửi anh như thù "Ba trăm ngàn - bao bú"(*)
01 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 36130)
C hẳng vui sao lại cười màn nhung mới của một ca kịch cổ đường trăng sáng vẫn mờ thổ mộ cũ ngựa không quen lối cũ
01 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 35464)
P hố xá hôm nay một buổi sáng trong lành Của Kỷ Nguyên Ánh Sáng Tôi đi phía bên này Anh ở phía không tôi...
01 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 28264)
N gày 15.3.2006 theo Nghi quyết 60/251 của Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc, một cơ chế với tên gọi The Universal Periodic Review (UPR), tiếng Việt là Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát đã được hình thành. Từ đó, cứ 4 năm rưỡi một lần, Liên Hiệp Quốc thông qua Hội Đồng Nhân Quyền (HĐNQ - Human Rights Council) lại có cuộc kiểm điểm các quốc gia thành viên (thí dụ như Việt Nam) về vấn đề nhân quyền, để xem các nước đó có thi hành đúng các hiệp ước quốc tế mà họ đã ký kết hay không.
30 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 33843)
m ỗi buổi sáng hoa tươi và giấc mơ của ngày hôm qua bị lãng quên tôi có thể vẽ nó như là cuộc sống vẫn còn một cửa sổ đầy ánh sáng ...
30 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 32107)
E m uống giùm anh ly cafe ngày cuối Quán ven sông lấp lánh nắng hồng