- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Người mang nước: tập thơ của Như Quỳnh de Prelle

28 Tháng Tư 201812:46 SA(Xem: 23043)


nhuquynh


Người mang nước
tập thơ của Như Quỳnh de Prelle
Nhà xuất bản Sống (4/2018, Hoa Kỳ)

 

 

Lời tác giả:

 

Người mang nước gồm 3 phần Nỗi buồn trên cây, Nhiệt đới buồn và Babel như một tuyển tập thơ suốt từ thời thanh xuân 20 cho đến thời điểm hiện tại.

Tiếng Việt là ngôn ngữ tôi viết và sáng tác khi tôi không còn thường xuyên ở quê hương Đất Mẹ. Ngôn ngữ ấy cho tôi khám phá và hiểu biết hơn về những địa lý khác nhau trên trái đất này giữa những giọng nói khác nhau, giữa những ngôn ngữ khác…. Ngôn ngữ ấy cho tôi kiệt cùng của chữ, của tình, của những tan biến, mất mát, trong sự vô vọng có khi hy vọng chỉ như một tia nắng, hay một mầm non. Tôi đã hiểu hơn đời sống thường ngày, hiểu hơn con người không xa lạ, dù bất kể nơi nào, ở đâu, những nơi tôi dừng lại, tôi đi qua. Nghệ thuật thường ngày trở thành luồng dẫn điện truyền cảm hứng cho những nhận thức, cảm quan cuả qua những sự sống đơn giản, bình thường mà thành thi ca. 

Như Quỳnh de Prelle

 



Thi ca và thời tiết

 

mùa đông 016

như một bài thơ thất thường

ngẫu hứng

tuyết hiếm hoi

cạn kiệt

thời tiết chuyển biến sang như xuân

nắng lên ấm áp

thiếu những bông hoa xinh

hương thơm của đất trời

 

thòi tiết là một ví dụ

cho những biến dổi

như thi ca

nhận ra những dấu hiệu của dự báo

sự vận động tự nhiên

trong các quy luật

thoát khỏi ý thức chủ quan

của loài người

 

những biến đổi cũng là hậu quả của loài người

tàn phá thiên nhiên

sự sống trên trái đất

như bài thơ chạm vào nỗi đau

sự thay thế

tột cùng

của một ý thức cá nhân

là thi ca

với chủ nhân của nó

là một ai đó

đại diện cho chính họ

nhìn thấy nỗi đau chung

 

một bài thơ thất thường

thường buồn hơn vui

bản chất của chúng ta là nỗi buồn sâu thẳm

sự rạn nứt trong cái tinh tế mỏng manh

niềm vui đi qua nhanh

trong sự tràn ngập

làm cho con người nhớ mãi

khát khao

 

mùa đông năm nay

thất thường

như một bài thơ

như tính chất dự báo của thi ca

như hậu quả của loài người

như một ví dụ

chúng ta luôn biến đổi

thay thế nhau

những trạng thái

sự tồn tại

 

thi ca là thời tiết

cho con người chạm vào nỗi đau

sự mất mát

niềm hy vọng

trong bóng tối và cả ánh sáng

 

mùa đông là thi ca

thất thường như thời tiết

 mênh mang như người đàn bà ngoài 30

đằm sâu

duyên dáng

 

 

 

Cơn bão tháng 3

 

làm vườn hoa ở ban công của nàng bị dập nát

đất nâu được gió đưa ra khỏi những chiếc hộp gỗ

cơn bão tháng 3 ướt nhoà ô cửa kính

gió đập vào tường thành những gào thét

 

cơn bão tháng 3 là những tiếng nổ

ở phi trường

và nhà gare tàu điện ngầm

bởi bàn tay bọn cực đoan khủng bố

những tị hiềm với văn minh nhân loại

 

cơn bão tháng 3 còn lại trên thịt da

những vết đau

cả những cái xác tan tành không chứng nhận được ID của ai

trên những bông hoa và nến

ngập tràn nước mắt

máu chôn ở đâu

 

 

Tôi nhìn thấy thành phố đang chậm trôi

trên những ngày tang tóc

của những nạn nhân vô danh

của những tiếng nổ

sự lặng im

nín thinh

 

Tôi nghe thấy tiếng gió thổi mùa bão về

rung chuyển những hàng cây

những ô cửa

những chậu hoa ngoài ban công

tiếng chim lạc nhau

trong mưa ướt lệ nhoà

 

Tôi ngắm bầu trời của thành phố

lặng yên

những chiếc máy bay nằm nguyên ở phi trường

với bao linh hồn lang thang

không quê hương

không gia đình

 

Tôi chạm vào nỗi đau của loài người

dường như thua cuộc

trước cái ác

sự tị hiềm khác biệt

của mặc cảm và tự ti

của những ngang nhiên ngạo mạn

 

Tôi chạm vào tôi

thân thể rã rời

như chiếc lá lìa cành

như cành lìa thân cây

máu tôi vẫn chảy miết

chưa đông cứng lại

chưa đặc quánh

 

Và tôi thương thành phố của tôi

nơi bình yên

 

của những bông hoa màu xanh tím

trong cánh rừng ngoại ô

vào tháng 4 muộn đang về

 

Tôi thương

thương nơi này

là nhà

là tình yêu vĩnh hằng

 

 

 

 

Những bông hoa màu nước mắt

 

Trong suốt

không màu

vị cay cay chua chua

cuả những người đàn bà

sinh con

không biết mặt cha

 

Những bông hoa màu nước mắt

kéo dài bao thế kỷ qua

từ chiến tranh loạn lạc

đến thời bình

của những người đàn bà

sinh con luôn thiếu mặt cha

 

Người đàn ông ở đâu sao mà trống vắng

người đàn ông ra mặt trận

trên những ngọn đồi cao nằm gác súng

trên những cung đường máu lửa

nước mắt của những bông hoa

cạn dần

 

Những bông hoa màu nước mắt

của thế giới đổi thay

lên ngôi bình đẳng

đàn ông vẫn thiếu vắng

bên cạnh những người đàn bà cô độc

những đứa con không bao giờ biết mặt cha

dù nhìn thấy nhưng không ai thừa nhận

 

Những bông hoa màu nước mắt

trong đêm

những cay đắng tuôn dài

trên hình hài đứa trẻ

tình yêu không vẹn nguyên

dù người đàn bà đóng vai trò người đàn ông như một

 

Một thế hệ lớn lên

từ những bông hoa không màu ấy

đăng đắng cay cay

đôi lúc ngọt mềm

như môi

lúc thì không mùi không vị

 

Nước mắt của nhân gian

vẫn là tình yêu và thân phận

khát vọng không thành

cứ độc đơn

thiếu trống

một nửa thế gian

những đứa trẻ lớn lên

 

 

Cái chết của tôi

 

Tôi đang chết để được sinh ra một lần khác

Giấc ngủ như muốn quên đi, muốn không tồn tại.

Tôi đã diễn đạt sai hay tôi đang bị hiểu lầm chính tôi

Và tôi đã chết

đã chết thật sự

lần đầu tiên trong cuộc đời này

 

Tôi sẽ mang đi gì với cái chết

Tinh thần cũ kỹ cuả tôi

Tâm hồn trong sáng của tôi

trẻ con và đơn giản

sự ích kỷ

vô thường

 

Cái chết cuả tôi

Tôi yêu nó bao nhiêu

trân trọng bao nhiêu

vì hôm nay tôi khác

tôi đổi thay

 

Tôi không còn của ngày hôm qua

và tôi sẽ sống những ngày tới

trên cái chết kia

lặng lẽ

 

Tôi đã chết và được sinh ra ở một cuộc đời khác

Tột cùng đau khổ, nát tan, tột cùng sự đau đớn, tôi chưa bao giờ nhìn thấy thế, cảm nhận thế

Cái chết của tôi

Thời khắc này

Cái chết của tôi

 

 

 

Sinh nhật BB tháng 2

 

Vỡ tan rồi

Không còn nữa

một thây ma

Không còn nữa

cả linh hồn quỷ dữ

Không còn nữa tiếng người

 

Vỡ tan rồi

bầu trời đầy mây đêm lặng lẽ

đôi bàn tay em khóc trong tuyết

một buổi chiều

khi em chạm vào phím đàn

chảy máu từng cung âm

 

Vỡ tan rồi

ngay cả tình yêu và anh không thể cứu rỗi em

bao che bảo vệ em

không gì có thể

 

Tận thẳm sâu

em đã thành một con sâu mọt

tự đục lỗ cho mình

tìm cái chết

trong sự vữa

không thể sinh sôi đầy hơn

không thể đầy sức sống hơn

không thể

và không còn nữa

 

Vỡ tan rồi

một mùa đông

em đã tự chôn mình

trong rừng khô ẩm ướt

mùa tang trập trùng

bao kín cả tình yêu

lòng thương xót

 

Em đã chết giữa trùng trùng thương nhớ

giữa sự vữa không thể sinh sôi không thể lấp đầy

 

 

 Như Quỳnh de Prelle

 

                                                                                                                    

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Mười Một 20239:09 CH(Xem: 3804)
Nhận được tin buồn /Thân mẫu của nhà văn Trần Thanh Cảnh /Cụ bà DƯƠNG THỊ BÉ / Đã từ trần lúc 19h05 phút ngày 11/11/2023 (ngày 28/9 Quý Mão). / Hưởng thọ 84 tuổi.
07 Tháng Mười Một 20236:34 SA(Xem: 4387)
“…câu chuyện giáo sĩ Alexandre de Rhodes là câu chuyện cũ đã hơn 300 năm trước. Ông không sáng chế ra chuyện đánh vần tiếng Việt ra mẫu tự Bồ. Tôi nghĩ ông là một giáo sĩ tận tụy với nghiệp vụ truyền giáo, chỉ có điều kiến thức quá giới hạn của ông về văn hóa tôn giáo và con người Việt Nam làm tôi bực mình, và thèm khát một ngày mà những bất cập như vậy không còn sót lại nơi một giáo sĩ dù với đức tin nào. Tuy nhiên, phê phán nặng nề một giáo sĩ 300 năm trước là điều không nên, khi mà các giáo sĩ nói chung bấy giờ một phần vì giới hạn kiến thức, không có truyền thống kính trọng văn hóa địa phương. Nhưng ta tự nguyện tự lãnh một cái ơn tày đình với những giáo sĩ như De Rhodes cũng là chuyện không căn cứ. Có lẽ thỉnh thỏang ta nên đọc lại Phép Giảng Tám Ngày của ông ta để có một viễn cận phải chăng với câu chuyện.” (Mai Kim Ngọc).
03 Tháng Mười Một 20235:00 CH(Xem: 5360)
Đứng dưới núi tôi nhìn lên núi / Núi trên kia núi rộng bao la / Vất vả lắm tôi leo lên đỉnh núi / Núi dưới kia sao chẳng giống quê nhà
03 Tháng Mười Một 20234:47 CH(Xem: 4703)
Em ăn rau tôi ăn thịt / Mà xương xóc đã phồn vinh / Chúng bảo yêu là giả tạo / Ừ thôi cái nắng xập xình
01 Tháng Mười Một 20231:28 SA(Xem: 6274)
Liêu xiêu lối nhỏ mưa dầm / Vai gầy Mẹ gánh tảo tần vì con / Gánh đời vất vả héo hon / Rảo chân Mẹ khắp lối mòn bể dâu
01 Tháng Mười Một 202312:55 SA(Xem: 4249)
Hun Sen đã chính thức chuyển quyền cho con từ ngày 22/8/2023. Tuy Hun Manet là Thủ tướng mới nhưng Hun Sen vẫn có một ảnh hưởng gần như tuyệt đối từ phía sau hậu trường. Hun Sen viết trên trang Facebook – “Đây chưa phải là kết thúc. Tôi còn tiếp tục phục vụ ở những cương vị khác ít nhất cũng tới năm 2033” (tức là mười năm nữa, lúc đó Hun Sen 81 tuổi). Tìm hiểu về giới lãnh đạo bao gồm hai thế hệ Cha và Con của chính trường Cam Bốt hiện nay và ít ra trong 10 năm tới thiết nghĩ là điều rất cần thiết.
24 Tháng Mười 202311:00 CH(Xem: 5274)
Cạn mấy ly rượu mạnh với anh chủ khách sạn Huy Hoàng để xóa đi cái âm khí nặng nề ở nghĩa trang Hàng Dương, tôi loạng choạng trở về phòng, đóng sầm cửa lại, nằm vật ra giường, chìm ngay vào giấc ngủ. Tiếng gõ cửa làm tôi giật mình thức giấc. Cửa mở, cô gái có khuôn mặt trắng hồng, dáng thon thả, tha thướt trong bộ đầm dài bằng lụa màu mỡ gà; từ đôi mắt, hàng chân mày cho đến làn môi đều xinh tươi... / -Cô tìm tôi? /-Dạ, biển đẹp như vầy, anh ngủ làm gì cho phí, đi dạo với tôi nhé. / Chúng tôi tiến ra bờ biển. Gió lồng lộng, mát rượi, sóng biển vỗ bờ cát trắng rì rầm. Ngoài xa ánh đèn các con thuyền đánh cá thao thức, nhấp nháy khôn nguôi.
24 Tháng Mười 202310:38 CH(Xem: 5301)
Hàng ngày trên con đường kiếm sống, thỉnh thoảng ta vẫn nghe trên cây khế trước nhà tiếng kêu của một loài quạ “ăn khế trả vàng, may túi ba gang mà đựng”. Dân ta ai cũng may sẵn những chiếc túi ba gang. Thời mở cửa, ai cũng hăm hở, ai cũng tưởng mình đã hốt đầy vàng trong cái kho của trời đất. Có biết đâu rằng vàng đã cho đi cả, chỉ còn lại sỏi và đá trong chiếc túi ba gang của mình. / Ta cho đi hết, cho hết cả … từ tài nguyên, của cải cho đến những giá trị cốt lõi. Và thế là đất không còn lành, chim không muốn đậu. Bầy chim túa đi thiên di mang theo tất cả, cả tuổi trẻ, tình yêu, nhiệt huyết,… rời bỏ đất nước mình!
24 Tháng Mười 20235:59 CH(Xem: 5098)
Em có buồn khi phải chia tay / Làm sao quên được phút giây này / Ngày mai tôi chết ai còn nhớ / Mộng đã không thành mây vẫn bay
24 Tháng Mười 20233:58 CH(Xem: 4111)
Người ta thường ví Mèo như một người phụ nữ, bởi Mèo có vẻ nhẹ nhàng nhỏ nhẻ từ cách ăn, cách ngủ cả đến lúc Mèo gần gũi, nũng nịu bên chủ để được che chở vuốt ve. Tôi không thích Mèo và không bao giờ có ý nghĩ là mình sẽ nuôi Mèo. Tôi cho rằng cái cách dịu dàng của Mèo như một sự dối trá ẩn sau cái ác. Bởi lẽ lúc nhỏ, tôi đã từng chứng kiến và xót đau khi cái lũ mèo nhà hàng xóm xé tan xác ăn thịt mấy con chim bồ câu nhà mình nuôi. Nửa đêm khuya khắc tôi hay bị thức giấc vì tiếng kêu, tiếng chạy đuổi nhau trên mái tôn nhà ông Lý sát cạnh nhà mình, nghe bắt rợn người. Và có lẽ vì Mèo nó có cái vẻ yểu điệu, dịu dàng tương phản với cái vẻ thô thô, cứng ngắt của tôi nên tôi ghét nó...