- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

MƯA LÊN TỪ NHÁNH SÔNG

25 Tháng Ba 201812:31 SA(Xem: 24705)




IMG_3428
mưa lên từ nhánh sông - ảnh tác giả




Mưa lên từ nhánh sông

 

Đó là một ngày thần thoại

Mưa lên từ nhánh sông

Mùa đông chảy thành trăm con đường

Nơi ngõ hẻm

Tình yêu đang trùm kín chiếc khăn  

Grừ...grừ...

Chú mèo hoang lạnh 

Gửi giấc mơ trổ theo lộc biếc 

Cuộc trình diễn mùa đông 

Kéo dài đến tháng ba 

Tiếng mưa vẫn còn vương vãi

Người đàn ông bên ly rượu 

Người đàn bà đang ăn mái tóc khô

Sự biếng lười đổ đốn 

Nằm bẹp trên mái nhà 

 

Sẽ đến lúc nào đó 

Chúng ta sẽ nhỏ bé lại 

Tựa mũi kim

Để khâu lại từng con đường 

Chúng ta đã từng lạc lối 

Hãy yêu đi

Trước khi thời gian sứt mẻ

Lớp da già nhăn nheo

Đừng theo cách chúng ta định ước

 

Vẫn còn điều gì lấn cấn

Mở hé cửa ra

Đẩy mùa đông đi 

 

n.h.a.t

Sự tồn tại 

 

Phía sau khu vườn trống 

Những bóng âm mịt mù đang hồ nghi về sự tồn tại của linh hồn

Sau sự sụp nát của bức tường

Thời gian đổ ào xuống 

Lịch sử chảy tràn xuống

Con người lúi cúi lượm lặt

Những quyển sách, những hoài ức, những tiếng cười, giọt nước mắt, lòng tin, sự dè dặt, điều sợ hãi còn nghẹn trong cuốn họng run lẩy bẩy, mọi sự cam chịu

Cơm ăn, nước uống

Mọi thứ từng đi qua

Hoặc đã từng chạm vào

Những cái tên...

Tất cả từng là sự im lặng rất lâu

Bây giờ, đó là sự im lặng vĩnh viễn

 

n.h.a.t

 

Hai sợi dây 

 

Sự khác biệt hai sợi dây

Đứa trẻ ghiền bên máy tính

 Và con chó bị xích 

Khi cả hai cùng tìm cách phá vỡ đi

 

Con chó cần bàn tay gỡ những nút thắt

Nó sẽ tận hưởng làn gió tự do của khu vườn

Đứa trẻ cần sự phá vỡ bên trong

Có thể từ xa là một ngọn hải đăng

Đứa trẻ cần nhìn thấy nó

Hoặc con đường dài ngoằn ngoèo 

 

Con chó bất lực vì không bàn tay giải thoát

Đứa trẻ bất lực vì không giải thoát đôi tay của mình

 n.h.a.t

Trong đêm 

 

Có một điều giả tưởng được đặt ra

Khi con người xoá được hết dấu tích của chiếc đồng hồ 

Mọi thứ sẽ không còn so đo

Từng phút và giây, từng khắc giờ và nhịp đập

Trái tim đôi lúc sẽ loạn lên

Chúng ta sẽ quên hẳn từ “bình minh” hay “chạng vạng”

Chúng ta sẽ không còn lo lắng, cầu an, chắp nối cho từng ngày dài thêm 

Chúng ta chẳng biết tiếc nuối 

Không có điều xa cách 

Không có sự chờ đợi

Không có chỗ cho hoài niệm, cho nỗi buồn 

Đêm 

sẽ sâu hơn

Nghìn trùng 

Và chẳng ai biết được điều đó 

Chúng ta sẽ qua từng ngày 

Vắt dòng tuỳ thích như bài thơ 

Chẳng bị thời gian trói giữ 

Mọi thứ sẽ trôi...trôi...trôi qua

Êm ái và nhẹ nhàng 

Chúng ta vẫn luôn trẻ mãi 

 

Điều giả tưởng ấy đã xảy ra

Ít nhất là đêm nay

Trong đôi tai của chú mèo

Tiếng tích tắc đã tan loãng vào bóng tối 

 

n.h.a.t

 

 

Chạm vào bóng tối

 

Xin em đừng chạm vào
Lời của ánh trăng kia yếu đuối
Giấc mơ đã ngủ trên võng nhện 
Dài một thế kỷ chênh vênh

 

Xin em đừng chạm vào
Đôi tai của lão nghệ sỹ mù 
Đang nuốt trọn khúc âm dương
Từ lời sương mù đang lắng


Từ lời Hải Hạc sầu bi

Xin em đừng
Chạm vào ngõ ngách phân ly
Lời tôi khô như mái ngói

liệt từng lớp đau thương 


Xin em
Chạm vào mắt nhung
Vuốt giùm nỗi buồn tôi lần cuối
Xin em chạm vào bóng tối
Để hát


Vài lời bồng bềnh từ mái tóc khô

Xin em chạm vào bóng tối
Hát tôi nghe
Về giấc mơ của loài hoa hiên rực vàng đầy ngõ


Tôi làm sao nghe được
Tôi làm sao nuốt được
Như lão nghệ sỹ mù kia?
Tôi nghe rổn rảng

Khúc âm dương vỡ trên mái ngói
Trăng vỡ trên mái ngói


Giấc mơ hoa hiên vỡ trên mái ngói
Tôi rổn rảng
Rơi
Trên thế kỷ dài dài mắc nhện

 

n.h.a.t

 

Ăn Tóc

 

Cô gái không hề để ý gì về thời gian yên bình của mái tóc
Cho đến khi cô nhận ra
Cần phải cắt bỏ những chiếc vây cá mềm mại đang bơi trong cái chậu bằng thủy tinh
Bởi chúng quá hẹp và mắc vướng
Cô bắt đầu tập ăn tóc


Cô bắt đầu ăn từ những ngọn khô giòn quá lưng
Cô ăn mỗi ngày
Chúng có mùi vị của nắng cháy và rụm rụm của từng sợi buồn xào giòn 
Chiều chiều cô lại tựa vào chiếc ghế cũ thong thả ngồi ăn nỗi buồn từ ngọn tóc chết


Chúng có mùi vị của tế bào quy tắc đóng hộp
Chúng có mùi vị của thời gian hơi chua
Thời gian đã hết hạn dùng từ bốn mươi năm trước
Khi cô đã bắt đầu biết ăn những sợi tóc máu từ trong bào thai mà mẹ cô chưa kịp cạo đi


Cô chẳng nhớ được gì
Nhưng cô nhớ rằng cô chẳng hàm ơn chúng điều gì
Bởi chúng có mùi vị mằn mặn, tanh tanh cứ mắc vào cuốn họng
Và đau đến buồn nôn


Từng cơn buồn nôn khó chịu 
Từng ngọn tóc đã rối và mắc vướng
Vào trong thớ thịt và đôi mắt mờ dần của mẹ
Cô vẫn đang ăn


Những sợi tóc có mùi vị hạnh phúc và bạc bẽo
Ăn mãi cho đến khi tóc sẽ không còn sợi nào bạc hơn
Cô vẫn đang ăn
Cho đến khi cô biến thành đất để được ăn tóc mãi mãi

 
n.h.a.t

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
02 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 37376)
C uối cùng, tôi cũng đến Phnom Penh. Phnom Penh của Hậu, Phnom Penh của tôi trong trí tưởng tượng. Tôi đẩy xe hành lý qua hải quan. Tôi chờ đợi những âm thanh náo động bên ngoài như năm nào tôi về phi trường Tân Sơn Nhất. Hai cánh cửa mở ra. Hơi nóng ngột ngạt bốc lên mặt. Tiếng lá cây rì rào xen trong tiếng người nói nhè nhẹ khiến tôi bỡ ngỡ. Phi trường Phnom Penh vắng vẻ như thành phố tỉnh nhỏ. Buổi trưa nắng chói. Những cánh phượng rực rỡ nở trên bầu trời xanh. Chúng tôi ra lề đường chờ xe nhà đến đón.
02 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 40886)
Bài viết chỉ là hồi tưởng và những kỷ niệm rất riêng tư với giáo sư Phạm Biểu Tâm, với tâm niệm khi viết là làm sao vượt qua được cái tôi thường tình trong một bài tưởng niệm 100 năm ngày sinh của một vị danh sư đã để lại những dấu ấn lâu dài trong Ngành Y của Việt Nam từ thế kỷ trước. (Ngô Thế Vinh)
02 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 62988)
Đ ây là một trong những đảng cách mạng đầu tiên trong nội địa Việt Nam, qui tụ sự nối kết giữa giới học thức, điền chủ trung lưu và quân nhân do Pháp đào tạo, với mục đích giải phóng đất nước bằng võ lực. Chào đời vào dịp Giáng Sinh 1927, Việt Nam Quốc Dân Đảng [VNQDĐ] hoạt động được hơn hai năm thì bị Pháp khám phá và hủy diệt sau nỗ lực bi hùng vào đầu năm Canh Ngọ (1930), lưu lại một gương sáng lịch sử “không thành công thì thành nhân.” (1)
26 Tháng Mười Hai 201312:00 SA(Xem: 38900)
T ôi gởi bạn bài Sonatas Bạn đọc và im lặng Tôi hỏi hay không Bạn bảo hay nỗi gì chỉ buồn não ruột...
25 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 54926)
T háng trước tiễn bạn thân bốn mươi năm về nơi yên nghỉ Tháng sau được bạn thân ba mươi năm gởi ra sở thất nghiệp Tiễn tình cảm nỗi buồn lây lất mãi Tiễn tình bạn lạnh như vết cắt không ngờ
25 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 54599)
Chết không hẳn là một điều bất hạnh Sống chưa chắc là một diệu kỳ nếu sống mất tiếng nói Nhưng em ơi sao anh vẫn không cầm được lệ tuôn Khi tiễn bạn bằng lời kinh Bát Nhã
13 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 58566)
Lưu manh hay nghĩ mình là thi sĩ Bằng những vật vã ngu si Hay tưởng mình là nhà độc tài Không cho ai nói ngược
09 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 57206)
Em đang chống bão Giấc mơ đêm như những ngôi sao Băng qua chiêm bao về ngang phố nắng Nhà em nước lội như sông
07 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 60035)
Thực ra, Lansdale dường không muốn viết rõ, hoặc không biết nhiều về Tổng thống Diệm cũng như họ Ngô. Hầu hết chi tiết về hộ tịch Diệm hay thành tích chống Pháp của Diệm và gia đình Ngô Đình Khả, đều thiếu chính xác. Các học giả thế giới cũng chẳng bận tâm đến việc tu chỉnh lại tiểu sử người cầm đầu phe thua cuộc. Bernard B. Fall, một học giả gốc Pháp viết khá nhiều về Việt Nam và chết tại Việt Nam, chẳng hạn, dựa theo bản tiểu sử Diệm do Mật Thám Pháp đúc kết năm 1954...
04 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 45513)
Hành động “ve vãn” [ flirtation ] Cộng Sản của anh em Diệm-Nhu–và như thế phản bội lại đa số dân chúng miền Nam–chỉ được đồn đãi từ năm 1962 ở Sài Gòn, và được bạch hóa sau ngày các Tướng làm đảo chính giết chết họ Ngô năm 1963. Yếu tố “phiến Cọng” này mới thực sự mang lại sự sụp đổ của Đệ Nhất Cộng Hòa (1956-1963), mà không phải cuộc tranh đấu của Phật Giáo, hay cái gọi là “bảo vệ chủ quyền quốc gia,” “quốc thể,” “nền độc lập” như nhiều người tưởng nghĩ.