- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THÁNG CHẠP

17 Tháng Mười Hai 201710:27 CH(Xem: 22680)
kt 1
Tranh KHÁNH TRƯỜNG



Trần Quang Phong

NGƯỜI ĐÀN BÀ QUÉT RÁC

 

 

Người đàn bà quét rác

Quét tàn đông

Quét chập choạng đèn vàng

Quét kí ức trôi bên chiều tháng chạp

 

Tôi…

Cọng rác thời gian

Ngẩn ngơ vỉa hè hồn muôn năm cũ

Hạt bụi nào rong chơi qua phố

Xốn xang con mắt ai về

 

Những nhát chổi đắm đuối cơn mê

Lưng còng xuống chổi trần gian xơ xác

Gió bấc mơn man lộc biếc

Góc khuya lấp lóe đốm hồng

 

Người đàn bà run rẩy quét tàn đông

Quét nỗi đau con đường nham nhở

Quét bùn nhơ lòng người dâu bể

Quét bước chân dẫm nát phận người

 

Tôi…

Ghế đá cuộc đời

Thao thức

Đợi ai về cùng ước sao rơi

Rưng hàng cây tiếng cười rúc rích

 

Người đàn bà quét chiếc bóng ngày mai

 

TRẦN QUANG PHONG

 

 

 

SINH NHẬT

 

Sinh nhật tôi trú xứ?

Rặng dừa cụt ngọn

Làn khói quẩn quanh mái tranh uất nghẹn

Đàn gà tan tác

 

Rạ rơm vàng héo hắt lời ru

Bước chân thất thểu tha hương bụi đỏ tăm mù

Mẹ xõa tóc úp mặt vào nón lá

Chị giăng tay ngang mày ngài

 

Tôi cầm viên cuội ngẩn ngơ

Sinh nhật tôi lấp lánh ô cửa

Vụn vỡ

Khuôn mặt bạn bè

Cúi mặt bên cội rễ

 

Và…

 Những người đàn bà nhoẻn nụ cười dâu bể

Trễ bờ vai thập ác nõn nà

 

Thơm…

Ngầy ngật giấc ngủ

Rưng rức môi hôn

Sinh nhật

Mẹ hóa ngọn khói

Chị ngọn dừa cằn cỗi

Viên cuội hóa trái tim ấp ủ

Lời tri ân

 

 

Đàn gà chiêm chiếp óng tơ xuân

 

TRẦN QUANG PHONG

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Hai 20159:45 SA(Xem: 37102)
Vậy mà đã 40 năm qua đi 1975-2015, với đời người như một cơn gió thoảng, với lịch sử chỉ là một chớp mắt, nhưng lại là một chặng đường rất dài trải nghiệm những tang thương. Thêm một chớp mắt nữa, thế hệ những người cầm bút 1954-1975 đều trở về với cát bụi, một số có thể còn được nhắc tới qua tác phẩm nhưng rồi cũng phải kể tới cuộc sống đầy đoạ và cả những cái chết tức tưởi của họ. Nói tới Văn Học Miền Nam, không thể không có một “cuốn sách trắng/ livre blanc” về thời kỳ đó, một Wikipedia mở, như một “bộ nhớ” cho các thế hệ Việt Nam tương lai.
18 Tháng Hai 20159:32 SA(Xem: 32304)
Anh không về, hèn chi hôm qua, hôm kia, hôm kia kia nữa Con hẻm quen tự dưng nỗi chứng gập ghềnh Bầu trời đêm nay chẳng thắp nổi vì sao Mây cũng giận, khóc oà như trẻ con lạc mẹ
18 Tháng Hai 20159:25 SA(Xem: 30056)
Nắng tô vàng mái hiên chùa Sư về giũ áo gọi mùa xuân lai Nữa đêm rót bát trăng đầy Đánh chuông bát nhã một chày kình thiên
18 Tháng Hai 20159:17 SA(Xem: 31052)
những giây phút đầu của năm thứ bốn mươi hãy nói gì đi em với những thinh lặng bủa vây để rồi tự thương xót thân thể mình đã xanh rêu ký ức nhưng chúng ta đừng minh chứng cho một điều sợ hãi
18 Tháng Hai 20158:26 SA(Xem: 29806)
khóa nồng còn đứng loay hoay thèm nghe thân nhiệt cuối ngày luân lưu vàng mai rụng hết xuân kiều sao còn biếc ngọc tỳ kheo vết buồn
18 Tháng Hai 20156:51 SA(Xem: 28263)
Tết thường được nhắc đến với những món ăn đặc trưng “thịt mỡ dưa hành,” và những mùi hương gây nhớ “thoảng mùi khói pháo thoảng mùi nhang.” Nhưng mỗi đứa trẻ mang theo nó một món ăn một hình ảnh một mùi hương riêng, không hẳn giống như những gì chúng ta thường gợi nhắc.
18 Tháng Hai 20155:56 SA(Xem: 30748)
Nguyễn Hữu Sinh- hay người Lâm Di vẫn gọi là Má Giám Sinh. Má chứ không phải Mã như trong Kiều của cụ Tố Như. Là vì, khi đẻ ra má Sinh đã có một mảng chàm, chiếm đến hai phần ba má phải.
17 Tháng Hai 20153:10 SA(Xem: 29046)
Năm Mùi lại sắp đến và ta thường hỏi là tại sao tên gọi là Mùi, không là dê, dương hay vị ...? Phần này đưa ra vài cách nhìn hầu giải thích phần nào các lý do dẫn đến hiện tượng trên.
09 Tháng Hai 20152:59 SA(Xem: 31750)
Tôi gặp anh Nguyễn Trọng Hiền vào một dịp đi thăm một trại trồng cranberry ở New Jersey để xem người ta gặt cranberry ra sao, do một người bạn tổ chức vào một cuối tuần đầu tháng 10 nhân chuyến tôi đi thăm Miền Đông giữa thu vừa qua.
06 Tháng Hai 20152:57 SA(Xem: 34500)
để bắt đầu một buổi sáng như thông lệ nhiều cánh cửa mở trên đôi chân tất tả và khép lại không có chỗ cho sương mù thảnh thơi