- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ TRẦN QUANG PHONG

03 Tháng Chín 20175:34 CH(Xem: 29631)
Hoa hong trang

CHUYẾN XE CUỐI CÙNG

 

Chuyến  xe mùa thu đón mẹ trở về

Con ngẩn ngơ vỉa hè quê xứ

Những chiếc lá trầu úa vàng

Cơn mưa ngâu rả rích

Heo may thở dài heo hút lối khuya

 

Bóng cau gầy guộc

Cội nguồn mẹ về

Miệng cười hồn nhiên móm mém thị phi

Mẹ…

 

Con mang theo suốt cuộc trần ai mái tóc buông dài xanh mướt vành nôi

Vốc cát phận người trăm năm rã rời lạnh lùng đáy huyệt

Khói hương nghi nghút

Mộng mị bụi hồng

 

Những dấu chân tăm tắp in sâu vào nhân gian vời vợi cánh đồng

Chiếc khay trầu cũ kĩ

Lặng lẽ bên song chiều

Những ngón tay khẳng khiu gầy nhẫn nại kết mối lương duyên

 

Đã mù tăm cổ tích

Vọng lại câu ca dao buồn thăm thẳm mắt mồ côi

 

 

BẤC RU

 

Tiếng thở dài rưng rức đêm khuya

Mẹ ngồi bên song têm cánh trầu duyên nợ

Gió ngoài kia nức nở

Thì thôi… ru giấc bụi hồng

 

Nụ cười mím chi lóng lánh mắt cội nguồn

Tóc bạc mồ côi liêu xiêu hương khói

Bấc xanh  vô thường nhức nhối

Bóng người trắng muốt bao dung

 

Mẹ về hư không

Cánh trầu nhân duyên héo úa

Bếp nhân gian tắt lửa

Thôi thì..ru giấc trẻ thơ

 

TRẦN QUANG PHONG

Ý kiến bạn đọc
06 Tháng Mười Hai 20173:24 SA
Khách
Hay lắm anh! Con mang theo suốt cuộc trần ai mái tóc buông dài xanh mướt vành nôi
Vốc cát phận người trăm năm rã rời lạnh lùng đáy huyệt
Khói hương nghi nghút
Mộng mị bụi hồng
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Mười Hai 201412:28 SA(Xem: 30450)
Rỗng, vì điểm lại, từ hồi tôi biết đến giờ, từ hồi cụ ngoại tôi còn sống đến giờ, cả họ nhà tôi, chưa ai có được một mối tình đầu bạc răng long, chung thủy một lòng, nồng nàn như nhất để tôi có dịp nắc nở ghen thầm và mơ thầm.
21 Tháng Mười Hai 201412:20 SA(Xem: 31445)
trí tưởng tôi đóng khung bầu trời nhìn thấy con mắt ẩn dụ ngổn ngang ảo giác chảy tràn xuống tận cùng âm vực giọng nói
21 Tháng Mười Hai 201412:05 SA(Xem: 33941)
Đêm pháo hoa, tôi ra đường. Mẹ tôi bảo hãy ở nhà. Tôi nói với mẹ rằng muốn đổi gió. Mẹ tôi im lặng, bà vẫn muốn tôi ở nhà. Hôm nay có bắn pháo hoa – lời của tôi. Pháo hoa, là thuốc súng và tiếng nổ - Lời của mẹ.
20 Tháng Mười Hai 201411:41 CH(Xem: 32141)
Tân ngồi đối diện với viên sĩ quan mang quân hàm đại úy của quân đội nhân dân, anh lơ đãng nhìn khuôn mặt khắc khổ của cán bộ trước mặt, đang chăm chú đọc mấy tờ giấy vở học trò mà lướt mắt nhìn qua anh biết là tờ khai lý lịch của anh, tay áo trái được giắt vào thắt lưng vì tay trái anh ta cụt mất từ vai. Từ những ngày đầu tiên vào trại, tất cả trại viên phải miệt mài viết bản tự khai về lý lịch, viết đi viết lại…
15 Tháng Mười Hai 201412:09 SA(Xem: 36233)
Thương em nửa tháng mười hai U huyền nhuốm bệnh rối bời giấc xuân Mắt hoen lệ ngọc vương buồn Môi run khép mở cội nguồn linh thiêng
15 Tháng Mười Hai 201412:01 SA(Xem: 33778)
khi tôi đứng hát cùng lê uyên bỗng nhớ tới lộc cùm cụp râu mép giọng khàn khào theo em xuống phố trưa nay
14 Tháng Mười Hai 20146:01 CH(Xem: 32053)
Khi đứng một mình trong mù sương, không có một bàn tay, một bờ vai, một tiếng nói bên cạnh để khẳng định phương hướng, hay ngay cả mùi hương hoa cỏ mục để biết tọa độ của không gian và thế giới nơi mình đang đứng, người ta luôn có đôi chút phân vân: - Có những con đường không, bên ngoài mù sương?
14 Tháng Mười Hai 20145:54 CH(Xem: 30441)
dăm ngón tay tháng ngày đặt hờ lên da thịt hằn học kỷ niệm lần mò tìm lại những dấu vết vất vưởng hạnh phúc
14 Tháng Mười Hai 201412:57 SA(Xem: 29371)
Các nhà lãnh đạo cộng sản rất sính chứng minh tính khoa học trong các suy nghĩ, lời nói, việc làm của họ. Mỗi khi tung ra quyết định gì, các lãnh tụ không chỉ khẳng định đó là điều duy nhất đúng, mà còn phải đúng trên khắp địa cầu, trong mọi thời đại, và ở tất cả mọi nước.
13 Tháng Mười Hai 20142:47 CH(Xem: 32754)
Bài viết chỉ là hồi tưởng với những kỷ niệm rất riêng tư về một người bạn tấm cám Nghiêu Đề, với mối giao tình hơn nửa thế kỷ; người viết không ở trong giới hội hoạ nên cũng không dễ dàng để viết một hoạ sĩ tài hoa, sáng tác tuy ít nhưng đã để lại dấu ấn lâu dài trong lãnh vực nghệ thuật tạo hình của Việt Nam, qua một giai đoạn đầy sáng tạo trong những năm 1960-1970 với Hội Hoạ Sĩ Trẻ Việt Nam mà Nghiêu Đề là một trong những thành viên sáng lập với cá tính nổi bật. (Ngô Thế Vinh)