- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

KIẾN TÁNH

15 Tháng Ba 20171:21 SA(Xem: 31633)

pix-ngoquocphuong[4]

Tác giả: Ngô Quốc Phương, sinh năm 1970, nghề nghiệp: Nhà báo, nguyên Giảng viên Đại học Quốc gia Hà Nội, hiện đang sinh sống tại Kent, Anh Quốc, từng có bài vở đăng trên Talawas, Văn Việt...


Sớm tinh mơ, sư chú đi đâu về mặt hớt ha hớt hải:

‘Bạch Thầy, thầy hoan hỉ giúp con, có một nữ thí chủ cứ đứng ngoài hiên cửa Chánh điện, con nói hoài giờ nhà chùa đang nghỉ, mà vị đó cứ đứng ở đó đợi hoài...”

“Con nói sao, thí chủ nào, đợi hoài là đợi cái chi vậy?”, sư cụ đang ngơi nghỉ trên giường chống tay ngồi dậy hỏi đệ tử trẻ.

“Mô Phật, bạch Thầy, người đó muốn xin nhà chùa một loài hoa cho được.... thanh thản ạ!,” sư chú khẽ khàng và lễ độ đáp.

“Vậy sao, có chuyện như thế mà con cũng phải vô hỏi thầy?”, sư cụ ngồi hẳn dậy, khẽ cười và bảo đệ tử.

“Dạ, bạch Thầy, con hiểu ý ngài ạ, nhưng nếu chuyện chỉ đơn thuần có thế, con đâu dám thất lễ vào làm kinh động ngài đọc sách ạ!”, sư chú chắp tay thưa lại.

“Vậy con đã ứng xử thế nào, con có mời thí chủ ấy vô không, hay là để người ta cứ phải đứng ngoài bất tiện thế,” ngài nói và đưa tay ra làm ý với học trò.

“Bạch thầy, con có mời nữ thí chủ vào trong, nhưng vị ấy nói là chỉ xin một loài hoa rồi đi ngay ạ!”

“Vậy sao, vườn nhà chùa đầy muôn hoa đấy, sao con còn chần chừ?”, sư cụ lấy chiếc quạt phe phẩy và khẽ mỉm cười, nói.

“Dạ, lúc đầu con ra sau ao, tìm vài bông sen, sen mùa này đẹp và thơm ngát Thầy ạ, con mang ra đưa tận tay dâng tặng nữ thí chủ, không quên nói là của nhà Chùa và Thầy trụ trì ban tặng,” sư chú nói.

“Nhưng thí chủ lạ lắm, nàng nhìn con và từ chối hương sen!”

“Có chuyện thế sao, Mô Phật! Vậy vị ấy còn muốn gì?,” sư cụ đỡ lấy chén trà sen từ tay đồ đệ sẽ sàng hỏi.

“Dạ, tín chủ muốn xin hoa hồng mà là hoa hồng đỏ thắm ạ? Và cứ nằng nặc đợi ạ,” chàng sư chú đáp và má ửng hồng cả lên.

“Thôi đến đây ta hiểu rồi, con và nữ thí chủ ấy có quen nhau từ trước không? Thế con có để người ta đợi nữa hay là không?”, sư cụ hạ chén trà xuống chiếc bàn nhỏ cạnh đầu giường, nơi có vài cuốn kinh sách ngài đang đọc dở dang.

“Dạ, bạch Thầy, con không dám ạ, con phải vào đây để vấn ý thầy ạ,” sư chú mặt đỏ hết cả lên và hình như hai tay của chàng hơi rung động.

“Mô Phật, con hãy nghe ta, ra ngay sau vườn, tìm khóm hồng nào thắm nhất mà tặng người ta, đừng bao giờ chấp cái gì là sen cái gì không phải là sen cả”, ngài hơi nghiêm giọng nói với học trò.

“Con phải biết ở đời đừng nên chấp bất cứ sự gì, hãy làm ngay những gì có thể, đặng để cho người ta thanh thản, hạnh phúc, an lạc thì làm, con nhé”, ngài nói rồi khẽ xua tay bảo đồ đệ lui ra và nhấc một cuốn kinh lên, khẽ lật trang rồi đọc tiếp.

Ngoài kia, hương thơm của muôn loài hoa theo làn gió mát chợt ùa vào, nghe đâu trong ấy có cả mùi oải hương nào tím lắm một ngày Xuân!

NGÔ QUỐC PHƯƠNG

(08/3/2017- Kent, Anh quốc)







Ý kiến bạn đọc
22 Tháng Mười Một 20178:59 CH
Khách
"Chiếu kiến ngũ uẩn giai không" chính là đỉnh cao nhất của Phật pháp: “Con phải biết ở đời đừng nên chấp bất cứ sự gì, hãy làm ngay những gì có thể, đặng để cho người ta thanh thản, hạnh phúc, an lạc thì làm, con nhé”. Ở đây "thầy" là biểu tượng của người đạt đạo, còn "trò" là biểu tượng của người đang tu học. Không rõ tác giả có ý nào khác ?
14 Tháng Tư 20176:39 SA
Khách
Quá hay anh Phương câu chuyện tuy ngắn nhưng bao hết từng hơi thở của cuộc sống ,những gì làm được cho Tha nhân nên làm nếu có cơ hội
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
13 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 30702)
Được tin vui Nhà văn Phạm Ngọc Lương kết duyên cùng Adam Charles Betz, hôn lễ được cử hành vào ngày 12/01/2014 tại Hải Phòng - Việt Nam.
03 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 35730)
nó chạy trên các đầu ngón chân như buổi sáng người ta đưa tin về một người đã chết sau khi nhận huy hiệu 30, 40, 50 hay 60 năm nằm trong tờ báo thơ đang ngồi đọc phía sau nhà
03 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 35303)
N gày khởi sắc em đi tìm anh như ban mai tìm mặt trời em đi tìm anh tia nắng nào trườn mình qua khe lá anh trơn tuột xuyên thấu em thấm đẫm
02 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 37975)
C uối cùng, tôi cũng đến Phnom Penh. Phnom Penh của Hậu, Phnom Penh của tôi trong trí tưởng tượng. Tôi đẩy xe hành lý qua hải quan. Tôi chờ đợi những âm thanh náo động bên ngoài như năm nào tôi về phi trường Tân Sơn Nhất. Hai cánh cửa mở ra. Hơi nóng ngột ngạt bốc lên mặt. Tiếng lá cây rì rào xen trong tiếng người nói nhè nhẹ khiến tôi bỡ ngỡ. Phi trường Phnom Penh vắng vẻ như thành phố tỉnh nhỏ. Buổi trưa nắng chói. Những cánh phượng rực rỡ nở trên bầu trời xanh. Chúng tôi ra lề đường chờ xe nhà đến đón.
02 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 41502)
Bài viết chỉ là hồi tưởng và những kỷ niệm rất riêng tư với giáo sư Phạm Biểu Tâm, với tâm niệm khi viết là làm sao vượt qua được cái tôi thường tình trong một bài tưởng niệm 100 năm ngày sinh của một vị danh sư đã để lại những dấu ấn lâu dài trong Ngành Y của Việt Nam từ thế kỷ trước. (Ngô Thế Vinh)
02 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 63559)
Đ ây là một trong những đảng cách mạng đầu tiên trong nội địa Việt Nam, qui tụ sự nối kết giữa giới học thức, điền chủ trung lưu và quân nhân do Pháp đào tạo, với mục đích giải phóng đất nước bằng võ lực. Chào đời vào dịp Giáng Sinh 1927, Việt Nam Quốc Dân Đảng [VNQDĐ] hoạt động được hơn hai năm thì bị Pháp khám phá và hủy diệt sau nỗ lực bi hùng vào đầu năm Canh Ngọ (1930), lưu lại một gương sáng lịch sử “không thành công thì thành nhân.” (1)
26 Tháng Mười Hai 201312:00 SA(Xem: 39650)
T ôi gởi bạn bài Sonatas Bạn đọc và im lặng Tôi hỏi hay không Bạn bảo hay nỗi gì chỉ buồn não ruột...
25 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 55376)
T háng trước tiễn bạn thân bốn mươi năm về nơi yên nghỉ Tháng sau được bạn thân ba mươi năm gởi ra sở thất nghiệp Tiễn tình cảm nỗi buồn lây lất mãi Tiễn tình bạn lạnh như vết cắt không ngờ
25 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 55308)
Chết không hẳn là một điều bất hạnh Sống chưa chắc là một diệu kỳ nếu sống mất tiếng nói Nhưng em ơi sao anh vẫn không cầm được lệ tuôn Khi tiễn bạn bằng lời kinh Bát Nhã
13 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 59284)
Lưu manh hay nghĩ mình là thi sĩ Bằng những vật vã ngu si Hay tưởng mình là nhà độc tài Không cho ai nói ngược