- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ KHALY CHÀM

07 Tháng Hai 20172:44 SA(Xem: 25259)

 

Vassilis_Tangoulis
Photo - Vassilis Tangoulis



khaly chàm

không ẩn dụ điều gì

 

đốm lửa loé sáng

sợi khói được ý thức

sẽ là một hội chứng

cùng kỹ năng ứng dụng sản sinh nỗi tuyệt vọng

thời gian thinh lặng bao điều bí mật

sự vỡ máu từ mầm trí tưởng

những cú pháp mở mắt trong ngọn đèn đã tắt

con chữ hoài nghi về thiên đường

ngã sấp vào vòng xoáy đêm đen

hiện tại cái bóng tôi đang lẩn trốn nơi đâu

dễ chừng đã hơn bốn mươi năm

 

kẻ khóc người cười

những gương mặt hờ hững lướt đi như gió

ngợi ca hay nguyền rủa

khi tôi đang mang thai câu thơ của bầu trời xanh

từng ngày được xác tín là tàn tro bí ẩn

 

vết thương di trú từ ký ức trở về

nhìn tương lai biến hoạ trong lời nói của quỷ

linh hồn tôi cùng với lịch sử

bay chấp chới giữa rờn rợn u minh

chỉ còn lại những hình nhân rỗng trắng

đang bị mặt trời thắt cổ

 

 

buổi sáng & khái niệm

 

những phiên bản của nỗi sợ hãi

luôn được uốn cong thành dấu hỏi

đầu ngâm vào nước màu đen kịt

chổng ngược chân lên bầu trời hình tròn

những cặp tròng kính đã bị mờ đục

không thể đổ lỗi

nguyên nhân sự bốc hơi từ ly cà-phê đểu

hay hình như - có thể - hoặc là

 

bản tin buổi sáng trong ngày

ấm ớ nhà nước ngọng nghịu

viển vông chuyện biển đông

trí trá chuyện tham nhũng

cùng nhau hô hào

du lịch ra quần thể đảo để ói mửa

như thế thể hiện lòng yêu nước

rất nhiều chuyện chỉ để nói suông

có tin hay không thì tuỳ

 

buổi sớm mai

quán cóc góc phố

còn vương chút âm hồn

nhìn đời qua hai mảnh ve chai

không nghe được tiếng chim hót

trên bầu trời

vọng âm rên rỉ của chiếc quan tài bay

nhưng chẳng có ma nào buồn ngước mặt

 

 

nhận thức trong sự tưởng tượng

 

mặt trời động kinh ngáp hơi thở lửa

đồng bóng đỏ mặt diễn tuồng

kịch bản bi hài dài hơi thiên niên kỷ

bất chợt vực thẳm đã được khép lại

biển cuồng nộ cũng phải lặng im

con người bắt đầu bàn tán về số phận

 

chúng ta thất lạc nhau trong ánh sáng

có thể từ hàng ngàn năm

làm sao biết được bao nhiêu kiếp tái sinh

cứ nghĩ là đã bị bịt mắt

và được dẫn độ ra khỏi vùng u mê

những thanh âm trần thế bị đứt lìa

ta và em không biết nói

miệng ngậm câm giữa rừng xảo ngữ

 

hộp sọ loài linh trưởng trong lồng kính

nhìn xuyên qua những linh hồn rỗng ruột

mê dại những bàn tay vuốt nhọn ý tưởng

bóng đêm đang mang thai ngọn đèn

soi sáng mặt nạ người đồng hiện cùng giấc mơ điên loạn

 

biến thức của hiện tại

 

mùa màng có thể tĩnh lặng

không ngừng huỷ hoại trong cơn mê của đất

tiếng nấc của loài chim từ vòm cây rụng xuống

khởi sinh thứ ánh sáng trầm đục

tan nhanh vào đức tin không màu

nên đời sống luôn hoá điên rồ

 

dòng sông hoán dụ những đám mây

hàng tỉ hạt nước li ti chờ mở mắt

tôi ngồi câu chiếc bóng của mình

ký ức trôi dạt như một lời nguyền

 

em nói là muốn tranh luận với tôi

về sóng âm thanh trong từng mạch máu

đang bị thời gian gặm nhấm

và những thực thể cụt đuôi loé sáng rồi vụt tắt

tôi cảm nghiệm những giấc mơ luôn rỗng trắng

dường như mùi tái sinh đã bay về

đậu bên khung cửa mùa hè

diễn thuyết một lập trình trên vòng cung tuẫn nạn

 

hôm nay chúng ta là con bù nhìn

giấu mặt vào nỗi cô đơn

mong chờ được chết theo biểu đồ quá khứ

 

nhận thức muộn màng

 

ta chạm tay vào nơi thiêng liêng của đá

để cảm nhận hơi thở đang cháy từ lửa xanh

những hạt bụi không bao giờ ngơi nghỉ theo vòng xoay định nghĩa chu kì

một hành tinh nhung nhúc động vật khách thể

nhiều tham vọng tiếp nối nhau trở thành một sâu chuỗi

những bí ẩn vụn vặt nhảy múa trong kẽ răng loài người bản năng như loài thú dữ

khước từ hay khẳng định khi phải sống chấp nhận đau khổ và lạc thú…

có đúng thời gian cũng chỉ là một hình ảnh vĩnh cửu?

từ thượng nguồn dòng sông đang mơ hiện những đám mây xám lạnh

ta đang mơ thấy mình trống rỗng không phải một thực thể kết tụ bỡi hàng triệu tế bào

có thể em đang mơ là một trái cấm ngọt ngào giữa tri thức khờ khạo nơi ta

làm sao thoát khỏi ngôn từ dung tục đã trở thành nhạc điệu ru đời

ai cao giọng tuyên bố cấm kỵ môi hôn mơn trớn vào chân những tượng đài

tình yêu thương đang thể hiện từ hình tượng của đá

nếu có chăng là sự nhận thức muộn màng [?]

 

khái niệm đêm #1

 

khép lại ngày

chớp cửa nghiến răng

còn sót lại đóm sáng cuối cùng

vụt tắt

 

những dây leo

từng đêm vươn lên

tìm hơi thở trên rào kẽm gai gỉ sét

giấc mơ đang trổ hoa gần hơn với cái chết

 

trong sự trỗi dậy

loài bướm đêm quên đi quá khứ

những giọt sương luôn nguỵ trang

không thể hiểu được tiếng chuông ngân

khi lời thánh ca khoác áo choàng đen

đi xuyên qua bức tường

thuỷ tinh va chạm

âm thanh chảy tràn thảm sát bóng đêm

côn trùng chậm chạp

bò trên khuôn mặt bản tin dự báo thời tiết

 

tôi nhìn chiếc bóng của mình

trôi bập bềnh về vùng mặt trời tử nạn

 

 

khaly chàm

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
15 Tháng Tám 20236:52 CH(Xem: 5900)
Chẳng biết tôi có tưởng tượng hay không, nhưng hôm nay rõ ràng là mặt biển nhìn cao hơn bờ, dù hãy còn thấp thoáng từ xa lắm. Trời trưa nắng gắt, lối đi dẫn xuống bãi biển dường như cứ tiếp tục trải dài thêm theo từng bước chân của tôi. Chưa thấy nhà của ông Morpheus ở đâu cả. Hai bên đường là những cụm xương rồng tua tủa trông dữ tợn, nhưng lại lác đác điểm những bông hoa màu sắc rực rỡ. Gió biển khô khốc, nồng nồng trong mũi tôi. Tiếng sóng vỗ nghe chập chờn từ tít ngoài xa. Tôi cố nhìn xem có những dấu hiệu gì đặc biệt hai bên đường để khi quay về có thể lần theo ra lại đường cái. Toàn là xương rồng và xương rồng, không có lấy một cái cây cao hay một mỏm đá. Dưới chân tôi là cát trắng lẫn vào sỏi đá, khiến đường đi thấy gập ghềnh, không mời gọi.
15 Tháng Tám 20235:39 CH(Xem: 5775)
Trước sân anh thơ thẩn / Đăm đăm trông nhạn về / Mây chiều còn phiêu bạt / Lang thang trên đồi quê / In the yard I was pacing / Longing for faraway news / Whilst the clouds kept wandering / High above the rural hills /
05 Tháng Tám 20239:50 CH(Xem: 5566)
“Khi người ta 19 tuổi, người ta là bà hoàng” - đó là một câu trong bộ tiểu thuyết sử thi “Con đường đau khổ” của nhà văn Nga A. Tolstoy mà bố từng lấy làm đề từ cho bài cảm ngôn “Viết dành cho con gái năm con 19 tuổi” từ những năm bố còn là một chàng trai mơ mộng lang thang trên những nẻo rừng Tây Bắc. Vài chục năm sau, vào lúc con đọc những dòng này của bố, khi con chuẩn bị bước vào năm thứ hai đại học, cũng là lúc cả xã hội ta đang trong một cơn xáo động kinh hoàng với bao giá trị đảo lộn quay cuồng khiến những cô cậu sinh viên quen sống trong vòng tay gia đình che chở như con phải hoang mang, ngơ ngác, hoảng sợ…
04 Tháng Tám 20236:06 CH(Xem: 6151)
Ta về dỗ giấc chiêm bao / Lặng nghe bao tiếng thì thào của đêm / Ta về dỗ giấc mơ em / Dỗ cho giấc mộng cũ mèm, mới ra
04 Tháng Tám 20235:53 CH(Xem: 5990)
Từ bao giờ thấy 'mọi sự không là gì cả' / rồi giật mình, nói ra e hố / từ bao giờ biết 'nhiều sự không là gì cả' / rồi giật mình, nói ra e thừa / từ bao giờ thấy không nên nói chi nữa/ rồi giật mình, ồ mình thành cục đất rồi / từ bao giờ / đất có trên đời?
04 Tháng Tám 20235:45 CH(Xem: 6419)
Em hong tóc mùa nắng vàng / Thoảng lên ngày Hạ nồng nàn vai thơm / Gió đùa hôn ngọn tóc vương / Đong đưa nhánh phượng rơi hương bên thềm
04 Tháng Tám 20235:00 CH(Xem: 4937)
bơ phờ là lúc em ánh sáng / ngàn năm mỏi mệt ngân hà / thiên thu bay mãi trời xa / nông nổi ẩn mờ hoài niệm
04 Tháng Tám 20234:38 CH(Xem: 6230)
tôi đã tha hương bên bờ sông nước chảy / một viên sỏi một nhánh rong / như mắt thủy xanh rêu tiền kiếp / tôi nỡ nào để thủy trôi đi làm giọt mưa tan / vào tiềm thức mịt mù của số phận
04 Tháng Tám 20233:39 CH(Xem: 6319)
tôi về đây nghe hết một thời / thân này hồn sẽ bỏ, chia đôi / còn xin giữ lại cho mình chút / nắng sớm mưa chiều … theo mây trôi
04 Tháng Tám 20233:26 CH(Xem: 5403)
mùa xuân/ em đến/ ngại ngần/ mùa hè/ ta ngủ/ căn phần/