- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Nguyễn Thị Hồng Ngát

13 Tháng Giêng 20151:35 SA(Xem: 34016)

NTHNgat
Nhà thơ Nguyễn Thị Hồng Ngát



THƠ MÙA ĐÔNG VIẾT TẶNG  MÙA XUÂN

       

 

Rét

Và lạnh

Mùa đông đang tái tê

Gió buốt da buốt thịt

Mưa không ngớt dầm dề

Ngõ vắng

Đường vắng

Nhà vắng

Mở cửa nhìn ra sân

Dưới làn mưa lâm thâm

Một chồi biếc mùa xuân đang hé

Đất trời sao lạ thế

Một mầm non ôi một mầm non

Le lói một tình yêu âm thầm

Le lói một niềm vui lặng lẽ

 

Những ngày đông buốt giá

Trái tim ta máu vẫn đỏ tươi

Không thể mất đi nụ cười

Không thể mất đi niềm hân hoan sống

 

Những thước phim “cuộc đời”  náo động

Và “âm thanh, màu sắc” tuyệt vời sao...

 

(1-2015)

 

ĐÊM TUY HÒA

 

Thành phố đẹp bên bờ biển đẹp

Phải thế chăng nên thao thức suốt đêm

Dù chẳng có một  người thân thích

Lá cứ rơi xào xạc bên thềm

 

Đêm thao thức đêm sao khó ngủ

Tiếng xe ai lao vút trên đường

Ta nằm đếm từng giọt buồn tí tách

Đêm mênh mông sóng dào dạt canh trường

 

Đi cũng lắm đến nhiều vùng đất

Ở mỗi nơi thấy mỗi vị mặn mòi

Ào ạt gió giữa không gian tinh khiết

Ta nằm đây đôi mắt mở nhìn trời

 

Trời Tuy Hoà  tịch mịch thẳm sâu

Lòng ta buồn  biết gửi về đâu

Một đêm thức rồi lại hai đêm thức

Làm sao ta có được phép mầu

 

Để thời gian trôi nhanh trôi nhanh

Nhất là đêm những đêm khó ngủ

Tuy Hoà biển và Tuy Hoà phố

Chầm chậm ở trong mình một chút nhớ rồi ư

 

(TP Tuy Hoà, Đêm 28/8 / 2014)

 

 

ĐỘNG VÀ TĨNH 2

 

Lâu quá rồi

Bạn quên ghé chơi nhà

Lâu quá rồi

Những chuyện vặt vãnh làm rời rã tâm hồn ta

Rời rã

Thân xác ta

Cho dù

Ngày nào ta cũng lao đi như tên bắn

Trên chiếc xe chuồn chuồn ớt bé nhỏ dông khắp phố phường

Có gì quan trọng đâu mà ta tìm kiếm

Có gì tha thiết đâu mà ta  ngóng trông

 

 

Lâu quá rồi

Tâm vẫn không tĩnh được là sao

Hỏi đất thấp

Hỏi trời cao

Lâu quá rồi

Sao tâm ta không hề yên tĩnh

 

 

Ta nợ nần gì kiếp trước

Ta nợ nần gì kiếp này

Ta như người nông dân cần mẫn bên luống cày

Không cầu mong gì ngoài cánh đồng trĩu hạt

Không cầu mong gì ngoài những vòng tay ôm

Thật chặt.

Để cả khi sống và lúc chết

Ta không còn giật mình tỉnh giấc giữa đêm.

 

 

Khi ấy có thể

Lòng ta cũng đã yên

Tâm ta cũng dịu lại

Tất cả đã tĩnh rồi

Như mũi tên lao đi ngày ngày

Sẽ không còn cần nữa...

 

(Đêm 13/10/2014)

 

TÌM XUÂN

 

Tôi đi tìm

Tuổi đôi mươi rơi ở đâu rồi

Tuổi ba mươi

Bốn mươi

Và năm mươi nữa

Năm tháng cứ xếp chồng lên nhau

Ngộp thở

Từ một cô gái

Rồi thiếu phụ

Rồi người đàn bà

Tóc đã hoa râm

Ôi thời gian

Không kịp nhớ - đã đêm

Không kịp quên - đã sáng

Tôi ơi

Thôi đừng tìm đừng tiếc

Cây si ngàn tuổi gió thổi vẫn reo

Tôi đi tìm tôi ở đâu

Khi trước mặt mỗi ngày ta sống

Hoa vẫn nở thơm lừng ngõ vắng

Tiếng ríu ran lũ trẻ nô đùa

Nhịp sống mỗi ngày tấp nập đi qua

Tôi là đấy tìm đâu cho mệt

Và năm mới - mỗi mùa Xuân lại đến

Như si già

Ngàn tuổi

gió thổi

Vẫn reo...

 

(12/2014)

Nguyễn Thị Hồng Ngát

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Mười Một 20239:09 CH(Xem: 3803)
Nhận được tin buồn /Thân mẫu của nhà văn Trần Thanh Cảnh /Cụ bà DƯƠNG THỊ BÉ / Đã từ trần lúc 19h05 phút ngày 11/11/2023 (ngày 28/9 Quý Mão). / Hưởng thọ 84 tuổi.
07 Tháng Mười Một 20236:34 SA(Xem: 4384)
“…câu chuyện giáo sĩ Alexandre de Rhodes là câu chuyện cũ đã hơn 300 năm trước. Ông không sáng chế ra chuyện đánh vần tiếng Việt ra mẫu tự Bồ. Tôi nghĩ ông là một giáo sĩ tận tụy với nghiệp vụ truyền giáo, chỉ có điều kiến thức quá giới hạn của ông về văn hóa tôn giáo và con người Việt Nam làm tôi bực mình, và thèm khát một ngày mà những bất cập như vậy không còn sót lại nơi một giáo sĩ dù với đức tin nào. Tuy nhiên, phê phán nặng nề một giáo sĩ 300 năm trước là điều không nên, khi mà các giáo sĩ nói chung bấy giờ một phần vì giới hạn kiến thức, không có truyền thống kính trọng văn hóa địa phương. Nhưng ta tự nguyện tự lãnh một cái ơn tày đình với những giáo sĩ như De Rhodes cũng là chuyện không căn cứ. Có lẽ thỉnh thỏang ta nên đọc lại Phép Giảng Tám Ngày của ông ta để có một viễn cận phải chăng với câu chuyện.” (Mai Kim Ngọc).
03 Tháng Mười Một 20235:00 CH(Xem: 5352)
Đứng dưới núi tôi nhìn lên núi / Núi trên kia núi rộng bao la / Vất vả lắm tôi leo lên đỉnh núi / Núi dưới kia sao chẳng giống quê nhà
03 Tháng Mười Một 20234:47 CH(Xem: 4700)
Em ăn rau tôi ăn thịt / Mà xương xóc đã phồn vinh / Chúng bảo yêu là giả tạo / Ừ thôi cái nắng xập xình
01 Tháng Mười Một 20231:28 SA(Xem: 6268)
Liêu xiêu lối nhỏ mưa dầm / Vai gầy Mẹ gánh tảo tần vì con / Gánh đời vất vả héo hon / Rảo chân Mẹ khắp lối mòn bể dâu
01 Tháng Mười Một 202312:55 SA(Xem: 4248)
Hun Sen đã chính thức chuyển quyền cho con từ ngày 22/8/2023. Tuy Hun Manet là Thủ tướng mới nhưng Hun Sen vẫn có một ảnh hưởng gần như tuyệt đối từ phía sau hậu trường. Hun Sen viết trên trang Facebook – “Đây chưa phải là kết thúc. Tôi còn tiếp tục phục vụ ở những cương vị khác ít nhất cũng tới năm 2033” (tức là mười năm nữa, lúc đó Hun Sen 81 tuổi). Tìm hiểu về giới lãnh đạo bao gồm hai thế hệ Cha và Con của chính trường Cam Bốt hiện nay và ít ra trong 10 năm tới thiết nghĩ là điều rất cần thiết.
24 Tháng Mười 202311:00 CH(Xem: 5273)
Cạn mấy ly rượu mạnh với anh chủ khách sạn Huy Hoàng để xóa đi cái âm khí nặng nề ở nghĩa trang Hàng Dương, tôi loạng choạng trở về phòng, đóng sầm cửa lại, nằm vật ra giường, chìm ngay vào giấc ngủ. Tiếng gõ cửa làm tôi giật mình thức giấc. Cửa mở, cô gái có khuôn mặt trắng hồng, dáng thon thả, tha thướt trong bộ đầm dài bằng lụa màu mỡ gà; từ đôi mắt, hàng chân mày cho đến làn môi đều xinh tươi... / -Cô tìm tôi? /-Dạ, biển đẹp như vầy, anh ngủ làm gì cho phí, đi dạo với tôi nhé. / Chúng tôi tiến ra bờ biển. Gió lồng lộng, mát rượi, sóng biển vỗ bờ cát trắng rì rầm. Ngoài xa ánh đèn các con thuyền đánh cá thao thức, nhấp nháy khôn nguôi.
24 Tháng Mười 202310:38 CH(Xem: 5300)
Hàng ngày trên con đường kiếm sống, thỉnh thoảng ta vẫn nghe trên cây khế trước nhà tiếng kêu của một loài quạ “ăn khế trả vàng, may túi ba gang mà đựng”. Dân ta ai cũng may sẵn những chiếc túi ba gang. Thời mở cửa, ai cũng hăm hở, ai cũng tưởng mình đã hốt đầy vàng trong cái kho của trời đất. Có biết đâu rằng vàng đã cho đi cả, chỉ còn lại sỏi và đá trong chiếc túi ba gang của mình. / Ta cho đi hết, cho hết cả … từ tài nguyên, của cải cho đến những giá trị cốt lõi. Và thế là đất không còn lành, chim không muốn đậu. Bầy chim túa đi thiên di mang theo tất cả, cả tuổi trẻ, tình yêu, nhiệt huyết,… rời bỏ đất nước mình!
24 Tháng Mười 20235:59 CH(Xem: 5096)
Em có buồn khi phải chia tay / Làm sao quên được phút giây này / Ngày mai tôi chết ai còn nhớ / Mộng đã không thành mây vẫn bay
24 Tháng Mười 20233:58 CH(Xem: 4110)
Người ta thường ví Mèo như một người phụ nữ, bởi Mèo có vẻ nhẹ nhàng nhỏ nhẻ từ cách ăn, cách ngủ cả đến lúc Mèo gần gũi, nũng nịu bên chủ để được che chở vuốt ve. Tôi không thích Mèo và không bao giờ có ý nghĩ là mình sẽ nuôi Mèo. Tôi cho rằng cái cách dịu dàng của Mèo như một sự dối trá ẩn sau cái ác. Bởi lẽ lúc nhỏ, tôi đã từng chứng kiến và xót đau khi cái lũ mèo nhà hàng xóm xé tan xác ăn thịt mấy con chim bồ câu nhà mình nuôi. Nửa đêm khuya khắc tôi hay bị thức giấc vì tiếng kêu, tiếng chạy đuổi nhau trên mái tôn nhà ông Lý sát cạnh nhà mình, nghe bắt rợn người. Và có lẽ vì Mèo nó có cái vẻ yểu điệu, dịu dàng tương phản với cái vẻ thô thô, cứng ngắt của tôi nên tôi ghét nó...