- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Ban Mê Tháng Mười Gió Và Anh

29 Tháng Mười 201412:49 SA(Xem: 33628)

Nature-photo Robert Zoehrer
Thiên nhiên - ảnh Robert Zoehrer

 

BAN MÊ CHIỀU GIẤU LỬA

 

 

Rừng hồn em cây đêm lá trắng

ngấm hương anh dịu buồn

Mưa giao mùa đan sợi ăn năn

Em đắp áo bình yên ngủ muộn

 

Sài Gòn chiều nay mưa tuôn

Em nhớ cơn mưa Ban Mê

dỗi hờn trưa anh không đến

Những hạt mưa sáp nến

nóng hổi miền phục sinh

Nhớ anh - câu kinh

tháp cánh hồn em sau cơn mưa hôm ấy

Chiều cao nguyên bay trên những vòng tay...

 

Rừng bão mây

mang em trôi hoang qua mùa con gái

Cây lá rũ màu đêm

hôn trầm mưa nước mắt

Anh đến bên em một chiều giấu lửa

Ôi cánh chim

tha lửa bay trong mưa...

 

Thân xác - trùng khơi

Rừng hồn - biển lửa

Quyện vào nhau cồn lên thắp sóng

Anh trong em cháy rụi mặt trời

Em thở dốc nghe hoàng hôn bật khóc

Môi mắt anh đổ òa lên ngực

Ta chìm vào cùng tận ngây trao...

 

Chiều Ban Mê lửa hồn chiêm bao

Đêm Sài Gòn rừng em trắng lá

 


 

 

DẤU LẶNG BAN MÊ

 

 

Ban Mê trong trong ngày gió nhẹ

sớm mai hồng lên mí lá

mắt em xanh màu mắt nắng xa

 

cơn mưa lạc đàn rắc sợi long lanh

Quán Văn dịu êm dệt mềm nhung nhớ

trải vào lặng yên một chỗ ngồi bỏ lỡ

ly cafe buồn nghe gió thở hồn nhiên

 

"luôn luôn, anh luôn luôn lùi vào chiều hôm

về phía hoàng hôn xóa mờ những pho tượng"(*)

có nẻo đường thơm hương

gọi bước chân em dưới trời chiều phẳng lắng

có tình ai vấn vương

âm mê đời - dấu lặng

 

nụ hôn ta nửa vời căng gió

đêm Ban Mê đất nồng dấy đỏ

hương tình sâu hay hương môi nhau ?

Ban Mê ơi anh gửi hồn cho gió

theo dấu em về buông vó lặng thiên thu

 

tình ta lặng dấu mê mù

 

 

 

(*):

"Always, always you recede through the evenings

towards where the twilight goes erasing statues"

(We Have Lost Even - Pablo Neruda)

 

 

 

 

 

THÁNG MƯỜI, GIÓ & ANH

 (với Ban Mê)

 

bước ra từ quán nhậu

người đàn bà tháo giày bước vào đêm

chân giẫm mảnh sành

cơn say phủ đầy nước mắt

giấc mơ bặt im chối từ cút bắt

gió đuổi theo người...

 

em cười với bóng tối

từ độ thân gió lên rêu

hồn ta màu mận chín

bứt xanh đêm tiêu điều

 

Em kẽ đêm trên khuôn nhạc buồn của gió

Nốt lặng - anh

chìm sâu cần thiết

Ngọt như kẹo

Thơm hơn café

Đậm lòng Ban Mê !

 

Ơi Ban Mê,

sao em phải là gió

rung hoài miền lặng yên ?

Và sao

ta vẫn chưa điên

khi đã tràn ngụm môi tuốt gió ?

 

Này em,

Ban Mê còn đó !

Này ta,

ta ơi ...

 

Em-là-Gió !

 

có những nỗi niềm

nguyên hơn thủy tinh

dường như mình là cát ?

 

nhận ra nhau cuối mùa đổ nát

mảnh vỡ có không ngọt ngào ?

mảnh vỡ không đau

óng ánh răng cưa cứa hồn buốt nhớ...

 

từ đó,

ta biết yêu Thơ !

 

Chưa bao giờ tôi thấy một bông hoa nào đẹp

bởi nó vốn sinh ra đã thế

Chưa bao giờ tôi thấy ngày-mai là đẹp

khi nó cứ dẫn về hôm-qua

 

Nơi ngổn ngang chất chồng

thấy mình đầy kẽ hở

Nơi lòng nhau mênh mông

là hồn tôi gối sóng

 

Tôi chỉ thấy trông-mong

là đẹp !

 

 

 HÀ DUY PHƯƠNG

( BanMeThuot 10.2014)

 

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Mười Hai 202310:07 SA(Xem: 3263)
Như bài viết gần đây của ông về kênh đào Phù Nam của Cam Bốt, và đặc biệt như một tuyên bố gần đây nhất của Thủ tướng Cam Bốt Hun Manet: “Kênh đào Phù Nam không lấy nước từ sông Mekong mà chỉ lấy từ sông Bassac và sẽ dùng cho tưới tiêu, nông nghiệp)\”, xin ý kiến của ông về những vấn đề sau:
19 Tháng Mười Hai 202311:46 CH(Xem: 4062)
Dạo này sao mình hay nghĩ về cái chết. Mình giống như ba mình hồi trước thường bâng khuâng day dứt khi thấy tuổi già của nhiều người sắp rời bỏ dương trần thường sẽ bị đau yếu nằm yên một chỗ sống tật nguyển trong một thời gian. Ngày ấy ba đã phản kháng sợ kiểu sống như thế trước khi chết. Ý niệm của ba là khi hết số thì đi liền không đau bệnh. Và ước nguyện ấy đã thành sự thật, không đợi đến già yếu, đến lúc phải làm cho con cháu lo lắng buồn phiền, ba đã ra đi nhanh nhẹ nhàng không kịp cho ai phụng dưỡng ba dù chỉ một ngày.
19 Tháng Mười Hai 202311:30 CH(Xem: 3438)
Tuổi 17 của tôi qua lâu rồi. Thuở tôi 17, mọi thứ thật đáng yêu, chuyện tình thôi âm thầm không hứa hẹn trong cái nghéo tay tráo trở ở tuổi 13, vác trên vai chiếc cung lửa, tôi săn mọi cô gái mình ưng ý, đường tên ngọt sớt, giương cung là trúng tử huyệt, có lúc tôi nhắm trượt, phải đặt bẫy, náu mình, bắn hụt, mất cả giỏ tên, bỏ cuộc rồi tiếp tục, cứ thế, tôi mải mê trong cánh rừng say, trái tim tử thương đã bao lần vẫn run rẩy vì tình.
19 Tháng Mười Hai 202311:23 CH(Xem: 4092)
Cúi /lạy / biết đến bao giờ / nước bốn mùa chảy/ đất ngờ ngờ / trôi / người trôi / người trôi / đời / trôi
27 Tháng Mười Một 20236:15 CH(Xem: 3382)
Được tin Cụ Bà quả phụ Đặng- văn- Ngữ / Nhũ danh ĐẶNG-TRẦN-THỊ- Y / Pháp danh TỊNH-Ý / Đã quy tiên ngày 22 tháng 11 năm 2023 tại nam CA / Đã quy tiên ngày 22 tháng 11 năm 2023 tại Quận Cam, nam CA , Hưởng thượng thọ 87 tuổi .
27 Tháng Mười Một 20236:01 CH(Xem: 3490)
Được tin Thân Mẫu nhà thơ Đặng- Hiền, Chủ Biên Tạp Chí Hợp Lưu là / Cụ Bà quả phụ Đặng- văn- Ngữ / Nhũ danh ĐẶNG-TRẦN-THỊ- Y / Pháp danh TỊNH-Ý / Đã quy tiên ngày 22 tháng 11 năm 2023 tại nam CA , Hưởng thọ 87 tuổi .
14 Tháng Mười Một 202312:15 SA(Xem: 4321)
Anh về nhà không có em ! Anh đẩy cửa bước vào, anh xô cửa bước ra. Sắc sắc không không , một trời vô vọng. Em ở đâu ? Anh dáo dác tìm tìm kiếm kiếm. Em đi rồi ư? Ô chao ! Sao nghe buồn nẫu ruột.
14 Tháng Mười Một 202312:01 SA(Xem: 5338)
Bước qua sóng biếc / Ngu ngơ dấu chân còng / Vỏ ốc bơ vơ khoắc khoải / Cánh cò vụng dại Lao xao xanh / Và những người con gái trinh nguyên vá lưới tím hoàng hôn
12 Tháng Mười Một 20239:09 CH(Xem: 3802)
Nhận được tin buồn /Thân mẫu của nhà văn Trần Thanh Cảnh /Cụ bà DƯƠNG THỊ BÉ / Đã từ trần lúc 19h05 phút ngày 11/11/2023 (ngày 28/9 Quý Mão). / Hưởng thọ 84 tuổi.
07 Tháng Mười Một 20236:34 SA(Xem: 4381)
“…câu chuyện giáo sĩ Alexandre de Rhodes là câu chuyện cũ đã hơn 300 năm trước. Ông không sáng chế ra chuyện đánh vần tiếng Việt ra mẫu tự Bồ. Tôi nghĩ ông là một giáo sĩ tận tụy với nghiệp vụ truyền giáo, chỉ có điều kiến thức quá giới hạn của ông về văn hóa tôn giáo và con người Việt Nam làm tôi bực mình, và thèm khát một ngày mà những bất cập như vậy không còn sót lại nơi một giáo sĩ dù với đức tin nào. Tuy nhiên, phê phán nặng nề một giáo sĩ 300 năm trước là điều không nên, khi mà các giáo sĩ nói chung bấy giờ một phần vì giới hạn kiến thức, không có truyền thống kính trọng văn hóa địa phương. Nhưng ta tự nguyện tự lãnh một cái ơn tày đình với những giáo sĩ như De Rhodes cũng là chuyện không căn cứ. Có lẽ thỉnh thỏang ta nên đọc lại Phép Giảng Tám Ngày của ông ta để có một viễn cận phải chăng với câu chuyện.” (Mai Kim Ngọc).