- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Hạt Bụi Mặt Nạ Và Chiếc Bẫy

26 Tháng Mười 20144:44 CH(Xem: 37263)
Ngoi- tranh HLNTan
Ngồi- tranh Huỳnh Lê Nhật Tấn


 
Hạt Bụi Hư Vô


Phẳng lỳ lớp sương phủ

Tôi nhìn mặt kẻ thị phi

bày mua bán thứ tình vụn vặt

hồn cay xa tán

 

Bụi hạt xuôi dòng bám bàn tay tanh hôi

Tôi phủi nổi sầu vách gõ

cung bậc sóng âm cuộn tròn lên

tường ẩm thấp ám hiệu

ông mặt trời gió trăng

Rọi khúc chiếu thơm

 

Tình yêu rọi núi đồi bóng lưỡng

ngắm ngày đi khổ đau ùa mây phẳng lặng

xoắn ốc tình nhân gian

 

Ôi năm ngón chân khổ ải ghìm chặt

Người có cánh bay

héo khô sinh trong cõi tạm buồn than

 

Những lác hình gợi phản

ánh sáng đốp mắt người long lanh

màn sương chảy...

 

Hãy nhắm mắt lại đi

soi mình nhân lên từ bốn cõi quay

tên gọi hiện về

 

Trời gương soi bể tách

Rạn nứt tình nhau

 

Sài Gòn, 18.10. 2014-

 


Chiếc Bẫy Muôn Loài

Một người cầm cây gậy dài

điểm viên đá quý rơi xuống

nằm im 

đẩy tôi tung lên.

 

Đàn chim bay về trời

Lưới dâng cao tiếng yêu hót

mật ngọt gảy cánh

 

Tôi nghiệm mình bị rình mò

tìm cung đàn âm dương bí mật 

mê tiếng bổngtrầm

giao hưởng trùng xa

cất tiếng mài hang gió đá du dương

 

Đêm tình ái đánh mùi

bốc khói thơm lừng

kẻ đi tìm khung cửa vô tận

khỏa chặt muôn ý niệm tan ra

 

Giữa đời sống tội lỗi

đôi mắt ảo mị lạc lối

từng vòng sáng lòa xô

ẩn hiện đẩy ngã rẽ đi 

ta tìm kẻ mặc áo dèm pha

 

Lời bịa đặt trổ lời dối trá

tiếng nói của loài rắn độc

cắn tha ý nghĩ nát vụn 

chúng ta nổi dậy

phía sau mối thù dâng cao

vỗ về ba bốn ngã đường ngu si

tắt lịm vụt u lòng tham chiếu

 

Cơn đói rét ngụ giữa mùa đông

sinh tồn ló dạng máu đông bầy đàn

 

Tôi thả trên tay trái tim biếndạng

móc lá bùa lưỡi hôn nhau

dịu ngọt mê man ngất đi

 

Hai tờ giấy trắng đen

đổ bóng cháy đỏ 

biến loài người đi bốn chân

hai tay hóa miệng tru

vòng hoa dấu tích

loài vượn hú chơi nhau tìm đàn

 

Sài Gòn  3.10.2014

 



Cái Mặt Nạ

Mỗi người tự vẽ chính mình

khác biệt méo mó

chân dung nguệch ngoạc vòng

đôi mắt lấp ló sợ hải

giữa thần tượng rỗng

 

Tôi đi tìm mọi thứ khắc họa

ở bất cứ ai ?

 

Tôi vẽ từng lỗ thở đánh hơi từ yêu thương phập phòng

đẽo gọt chúng nơi không khí mọt ẩm

Rơi rớt vô vàn miệng căng 

động đậy hát ra lời viễn xứ

 

Những lỗ tai treo lên cây cột điện

ở giữa bốn bức tường đất

để hai chân ngồi bệch xuống nghe ngóng

dĩ vãng được rao bán khắp nơi

bởi dấu ấn đọa đày.

 

Đất nước tôi

tự vẽ cái mặt nạ quỷ

Người ta chỉ muốn đục khoét giành giựt

sự sống quanh đây

Tiếng khóc than cạn dần

 

Tôi sợ bộ mặt nạ đen đốm dưới nước trôi sông

lạ hoắc treo khắp muôn nơi...

 

Chúng ta đang sống trong giờ phút cưu mang

tâm trí hốt hoảng

Tư tưởng tản xa khắc cong hình lửa đỏ

Một hình người nằm co ro

 

Ôi mặt nạ muôn màu nở rộ

Màn kịch lũ diễn viên la hét

đánh khoáy cả sự thật

 

Tôi đúc ra từ nơi đâu?

tôi vứt chúng mà lột xác

Vì họ vẽ ra chính tôi từ cái mặt nạ

Trong tiếng khóc vô loài.

 

Huỳnh Lê Nhật Tấn

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Sáu 20248:53 CH(Xem: 4451)
Thiên sứ tốn công xuống / để dạy đừng hiểu sai / những thông điệp thiện lành / và làm gì cho đúng
15 Tháng Sáu 20244:38 SA(Xem: 3825)
Trước hết, tôi cần nhắc lại với bạn câu nói: “Sự thật cũng là một thứ Nhân đức” của nhà triết học cổ Hy Lạp Aristotle. Ngắn gọn thôi nhưng chân lý đó đủ sức vượt bao thế kỷ để trở thành bài học quan trọng nhất đối với một kẻ cầm bút, cầm máy quay, và vĩnh viễn không bao giờ cùn mòn, mất tính thời sự!
15 Tháng Sáu 20244:23 SA(Xem: 3740)
Sau một tháng ròng rã ngoài khơi. Bành gọi điện thoại di động về nhà cho cô vợ yêu rằng con tàu anh đang ở hải phận Quy Nhơn. Bành nắm vô lăng từ suốt đêm qua sau khi rời khỏi hải phận ngư trường quen thuộc Trường Sa một vài hải lý. Đang trên đường trở về và hẳn sẽ có một chuyền bội thu. Gần bảy mươi con cá bò gù (cá ngừ đại dương), dự kiến khỏan trên ba tấn cá.
15 Tháng Sáu 20243:48 SA(Xem: 3558)
Những đổi thay khốc liệt sau cuộc chiến 75 đã đưa đẩy một nhóm bạn bè chúng tôi gần gũi, siêng năng gặp gỡ nhau hơn những ngày tháng trước đó. Một ngày của mùa hè 1978, đi với anh Nguyễn Đình Toàn đến nhà chúng tôi ở cư xá Thanh Đa là Trần Quang Lộc trạc tuổi hai mươi tám, ba mươi, với cây guitar trên vai. Nghiêu Đề và tôi luôn vồn vã, thân thiện rất nhanh với bạn mới gặp, nhất là lại có thêm cây đàn. Ham vui như chúng tôi, sự thân thiện sau đó đã tăng lên gấp bội.
14 Tháng Sáu 202411:10 SA(Xem: 3879)
Ngày xưa, muốn ăn bánh tro phải đợi đến ngày mùng 5/5 âm lịch, thì các cô các bác ở quê mới gánh xuống Qui Nhơn, ngồi trước nhà ba má tôi mà bán. Bánh tro được gói tựa như bánh Ú nhưng bé hơn. Bánh được làm từ gạo nếp ngâm qua nước tro và gói lá đem luộc chín trong nồi. / Ba tôi thích ăn bánh tro chấm với đường cát. Món ăn dân dã đậm đà hương vị quê hương mà người lớn thường thích. Cũng như ba, đến tuổi này tôi mới thích bánh tro như ba ngày ấy...
14 Tháng Sáu 202410:50 SA(Xem: 4502)
Xin bố, tạm quên bao thuốc lá Xin bố, tạm quên chiếc hộp quẹt ga Màu nhiễu vàng như mùa hè năm ấy Và không nên quá vội Khi thời gian không còn nghĩa lý gì
05 Tháng Sáu 20242:23 SA(Xem: 4828)
Người đàn bà cầm cái chén trắng / Chờ hứng giọt yêu từ trời / Chẳng may giọt yêu đã thành mưa nặng hạt / Rơi thật xa biền biệt giữa rừng già
05 Tháng Sáu 20241:44 SA(Xem: 4890)
Toát mồ hôi, loạng choạng đứng dậy, nhìn cái túi thức ăn đầy sợ hãi. Tôi cầm lấy ném tất cả vào thùng rác, rồi lết trên vỉa hè gọi một chiếc taxi đưa đến khách sạn gần đấy. Tôi chỉ kịp gọi cho một ông bạn lính cũ, nói gọn lỏn “huỷ nhậu”, rồi vật ra giường. Nằm liệt. Tôi nhanh chóng chìm vào trong một cơn ác mộng. Tôi nhìn thấy khuôn mặt của hai cô gái cùng chuyến tàu đêm năm nào. Họ đang bay ngay phía trên tôi, trong bầu trời mùa xuân đầy hoa thơm cỏ lạ chim hót ríu ran. Còn tôi đang nằm trong cái toa tàu đen sì nhìn lên.
05 Tháng Sáu 20241:24 SA(Xem: 4790)
Ngày tháng nào đã ra đi khi ta còn ngồi lại… tôi nhìn những mùa hè trôi qua trong nuối tiếc, dẫu biết rằng là lẽ thường hằng nhưng trong lòng không khỏi xót xa. Những người bạn cũ đi xa, người còn ở lại lướt qua nhau như người xa lạ. Tôi ngồi đó trong bóng chiều tà, nắng chiều vàng sao mà lặng lẽ. Ôi! Hai hòn bi ve tội nghiệp, đã lăn gần hết đoạn đường trần ,tôi nghiêng xuống cuộc đời bằng nụ cười ngạo nghễ, có ai về nhặt lại tiếng ve ran….
05 Tháng Sáu 20241:02 SA(Xem: 4268)
Một tháng qua, sự xuất hiện của hành giả Minh Tuệ cùng sự "biến mất" khá bí hiểm của ông cùng các vị đồng tu đã tựa một tiếng sét giữa trời quang, hay như một vệt sao chổi vụt qua bầu trời, và báo trước cho không ít người cái điều đã nằm sâu trong triết lý Phật giáo mà sư Vạn Hạnh đã đúc kết: “Thân như bóng chớp có rồi không” (Thân như điện ảnh hữu hoàn vô), hoặc như tên một tác phẩm lớn của nhà viết kịch người Tây Ban Nha P. Calderón: “Đời là giấc mộng”…