- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Ngô Đại Nguyên

22 Tháng Chín 20142:00 SA(Xem: 31399)
thieu nu - doi dong
Ảnh Phạm Hoài Nam


Hiện nay con người gần như không đủ kiên nhẫn cho những cái gì hơi cũ và dài dòng. Tuy nhiên, nếu thưởng thức thơ mà bạn bảo rằng không có nhiều thì giờ thì thật tội nghiệp cho thơ. Cũng có bạn cho rằng trong dòng thơ hiện nay phần nhiều những bài thơ được viết nhiều lời nhưng ít nghĩa, thì điều đó cũng thật bất công cho các thi sĩ. Nhận được những sáng tác của  Ngô Đại Nguyên , thoạt đầu chúng tôi hơi ngần ngại vì anh gởi đến tòa soan một số lượng thật nhiều. Nhưng khi đọc thì cảm được một không gian thơ thật lạ từ những thi phẩm anh. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu những bài thơ tiêu biểu của  Ngô Đại Nguyên đến với quí bạn đọc và văn hữu của Hợp Lưu.

TAP CHÍ HỢP LƯU

ĐI VỀ


Thu chạnh lòng nỡ bước
Khi về nhặt mũi khâu
Mưa âm thầm lá khóc
Giọt nào rơi hoen màu


Cách xa mùa sướt mướt

Bởi tình thương cuống nhau
Hay nước mắt chạy ngược
Rót vào hồn mắt sâu

Về ánh mắt thân trao
Nhà không mặc sân vườn
Ngày gieo mình trong gió
Bạc thời gian cồn cào

Về lại ánh mắt trao
Chỉ vỏn vẹn một chiều
Chạm ký ức run run

Chết mòn ngày hư hao

Về lại rồi về đâu
Thuyền tách bến sương mờ
Mùa lên nghe tiếng gọi
Đường quên có tìm nhau?!...


16/08/2014.

 

 

 

MÙA DỖI


Mùa cũ tô mùa yêu lại thắm
Kết mối duyên nồng se sắc tươi
Hy vọng một tia tràn ngập nắng

Giá lạnh ngày Đông nét ngậm ngùi

Hoài niệm tình xanh như rất xanh
Vô tình lá cũng thôi nương cành
Đượm sầu có khi là mãi mãi
Úa những tàn phai vỡ giữa mùa

Ngày víu mùa đi không trở lại
Dần trôi lạc lõng tiếc sum vầy
Ngày nhỏ lệ đêm bao thương hại
Rót cho đời mằn mặn đắng cay

Có những lúc mùa đi rất lạ
Hương em ngày rủ ướt nhu mì
Tình như đã chết đêm từ tạ
Giã biệt nhau rồi lưu luyến chi …


09/02/2014.

 

BÓNG CHIỀU HỒN ĐÁ

Chiều tàn bỏ nắng đi hoang
Tình hong gió cũ mơ màng ngày xưa
Hồ khô cạn nhủ cơn mưa
Nhỏ lên vùng mắt cũng thừa dây oan

Xót chi lắm phũ đôi hàng
Cảnh trong màu lệ ngổn ngang về chiều
Lòng âm ỉ dạ hoài reo
Thân tâm ray rứt phận bèo lênh đênh

Sông phân chín khúc buồn tênh
Cội nguồn than khóc tạt ghềnh phong rêu
Bóng tà hình cũng ngã theo
Buông trôi ngày tháng mặc chiều phân vân…


18/03/2014.

 

 

THÔI ĐÊM


Qua ngày tôi về nhớ
Cách trở buổi hoàng hôn
Nắng sớm thương buổi chiều
Đêm vớ chút bòng bong

Vô tình buông hờ hững
Tình mềm những mộng mơ
Cật đâm vào duyên thốc

Tình lềnh những máu tươi

Sương về thương một lối

Chia lìa đời đôi mảnh

Ốm rồi đêm run run

Dáng cây si lành lạnh

Khát khao ngày đồng vọng…


20/02/2014.

 

CÓ CHI ĐÂU

Đời khổ có chi mà lạ lẫm
Chuyện đã rồi ngẫm ngẫm giá như
Đắng cay nói được không hoài ngậm
Phả nhiệt mắt môi cũng đỏ lừ

Chẳng muốn ưu phiền toan dí nhận
Ngày sau vỡ mộng có đi tìm
Buồn bảo can chi mà hề hấn
Mượn túi khôn rồi giấu mũi kim

Có không rồi được vừa hay mất
Lạ trước mươi lần sau cũng quen
Giờ sang lẫn lộn chút xưa hèn
Giả lắm mong manh khi rất thật

Đội trời đạp đất uy lừng khiếp
Kiếp vận hên xui sợ đoán chừng
Tà giật thân quàng e trống lưng
Hình hài xơ xác mà tâm diện.


03/04/2014.

 

NGÔ ĐẠI NGUYÊN
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 99137)
T ôi trở về ngôi nhà của gia đình sau hơn hai mươi năm xa cách. Ngôi nhà chừng như không thay đổi mấy ở mặt tiền. Vẫn ba gian tường quét vôi trắng, điểm một vài khung cửa khép hờ, một chái bếp ở hiên sau và mảnh sân con vuông vức nơi lối ra vào. Dấu tích của thời gian chỉ ẩn hiện lờ mờ từng đốm ố trên vách tường cũ, đã ngả màu cháo lòng và loang lổ đây đó như những vệt mụt nhọt thâm sâu...
19 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 89488)
. . Với tôi, thơ không rao truyền một ngôn ngữ nào to tát: thơ chỉ là tâm sự, là “một chút riêng tư”trao gởi người thân, bạn bè, những kẻ đồng hành biết, và sẽ quen.” . . .
17 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 71673)
C húng tôi tiếp đón những người khách đầu tiên của chương trình 500 lịch sử phỏng vấn, với niềm hân hoan xen lẫn xúc động. Tưởng rằng sẽ rất bỡ ngỡ và khó khăn khi phỏng vấn một người lạ về những gì rất riêng tư, thế nhưng mọi việc đã trôi qua thật êm đềm, nỗi thương đau cũng như niềm hạnh phúc của từng người đã được chia sớt trong ân cần và thương cảm.
15 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 71256)
.. . M ắt thuyền của Nguyễn Xuân Tường Vy là một minh chứng về kiếm tìm và kiến tạo bản sắc của một cây bút. Mười hai tác phẩm của chị đã cho tôi những trải nghiệm thú vị. Khi dấn bước vào con đường văn chương chữ nghĩa, có lẽ ai cũng mong cho mình sẽ có được bước khởi đầu thuận lợi. Song con đường đến thành công thường luôn chứa đựng nhiều thử thách. Một khi được tôi luyện qua thử thách, mỗi cây bút sẽ trưởng thành hơn, vững vàng hơn: “ Có thể vượt qua thế giới lớn lao của loài người, không phải bằng cách tự xóa bỏ mình đi mà bằng cách mở rộng bản sắc của chính mình ” (R. Tagor)
15 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 85756)
N hư nhiều người, khi đọc bài “Tìm Thăm Nguyễn Hữu Đang” của Phùng Quán, chúng tôi rất xúc động. Cụ là một người xuất sắc về đủ mọi lãnh vực: văn chương, khoa học, chính trị, thông thạo nhiều thứ tiếng, mà suốt hơn 50 năm qua đã bị đọa đầy đến cùng cực...
11 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 112873)
Ơ i Hoài Khanh đang còn ở Biên Hoà tóc bạc phơ nhớ đêm giáng sinh nào lên Đà Lạt thăm Thiện Ơi Hoàng trúc Ly khuất mặt những câu thơ Thiện ngợi ca bởi Thiện là thi sĩ là hoạ sĩ lạ lùng kia đã đi qua rồi đi cho hết một đêm hoang vu trên mặt đất (7) Thiện đã về Thiện đã tới.
11 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 95161)
N hà văn, nhà thơ, nhà tư tưởng, dịch giả, giáo sư, cư sĩ Phật giáo Phạm Công Thiện vừa qua đời vào ngày 8 tháng 3 tức thứ ba vừa qua tại Houston Texas, hưởng thọ 71 tuổi, theo Cáo bạch của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hoa Kỳ cũng như sự xác nhận của gia đình.
11 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 90393)
G iấc mơ thổ kể chuyện một lũ người hoá điên vì ám ảnh quá khứ. Quá khứ ở trong mọi ý nghĩ, đè nặng lên từng số phận. Quá khứ hằn dấu lên ngôn ngữ, trong những lời nói đã trở thành thói quen, được phát ra như những khẩu hiệu trơ cứng, như trong câu của Quý với Vĩnh lúc đi săn rồng “ Khẩn trương lên giặc lái đến bây giờ ”. Quá khứ ở trong từng thức ăn, đồ uống, trong giải trí, trong thịt rồng, tim phượng, trong “rượu Armagnac Marquis de Caussade, đóng chai năm 71” , và trong “trận World Cup của năm 66” .
10 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 92901)
... T iếng khóc thút thít hiền lành. Tiếng khóc của Toàn thời thơ ấu. Cánh cửa sổ mở rộng, không có chút nắng nào. Tôi nhìn bầu trời, màu trời đục lờ lợ. Đột nhiên tôi nhớ lại tất cả, nhớ từng chi tiết thật kỹ càng. Nhớ từ lúc đặt chân xuống thuyền vượt biên gặp hải tặc cho đến lúc Toàn hãm tôi mới đây. Nhớ cả câu nói của người lính thủy bị bắn. Nhưng mà... Trời ơi! Chuyện gì đã xảy ra? Chúng tôi còn ở Vũng Tàu hôm qua kia mà! Tôi gục xuống, Toàn quay lại mặt đầy thẹo. Vết thẹo. Trời ơi, buổi sáng.
08 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 96822)
... Ở đây các nhà thơ đều phải bỏ tiền ra in thơ. Mà họ có giầu gì cho cam. Phải dành dụm từng đồng, bớt xén tiền ăn của cả nhà, có khi đến mấy năm mới in được tập thơ. Mà in rồi chỉ đem đi tặng cũng đủ hết hơi. Thì ra trên thế gian này, thơ văn sinh ra để làm vất vả cho con người...