- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Du Nguyên Và Bóc Trần Tháng Ba

28 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 36676)

cam_4_-_fridaycafe-content

 Bóc trần - ảnh fridaycafe


sự bóc trần và tóc bay

 

tôi bóc trần người bạn của tôi

bằng những câu chuyện tưởng tượng

điều gì đó xáo trộn

điều gì như là tưởng tượng

 

họ nói về tôi

như một kẻ lang thang trong thế kỷ

tuổi hai mươi trên đường

tóc bay và gió thổi

chỉ có nỗi buồn nằm nguyên

 

tôi bóc trần chính mình

như cởi từng lớp áo, lớp da, lớp lòng ruột

để mơ về những điều tinh khiết nhất

tự do nhất

 

quay về đi, tuổi hai mươi ngủ ngoan trong giấc mơ đóng hộp

quay về đi, gia đình, bạn bè, cơ quan, đồng nghiệp

quay về đi, nắng rất nồng và mưa rất say

vì sao ta bỏ đi?

 

vẫn có ai đang nói về tôi

bằng sự tưởng tượng đóng hộp của họ

ngột ngạt quá

giấc mơ của người khác cũng khiến mình ngột ngạt

 

đám đông hát ca ồn ào

về những sở thích hợp thời, hàng hiệu cao cấp

về giấc son phấn

tôi thấy mình như một mảng bê tông đông cứng

tôi thấy mình mất tích trái tim

tôi bóc trần những lớp sơn

qua nhiều thế kỷ của thành phố này

rồi ra đi

mang theo những điều buồn nhất

 

họ đã vẽ nên bức chân dung về tôi

đứa buồn cười nhất của cuộc đời

mà người mẫu không hề có mặt

trong thế kỷ của họ.

 

du nguyên

1/2014

 

nangthang3-photofridaycafe-content

 Nắng tháng ba - Ảnh Fridaycafe



Niệm

 

Nơi con đường mùa mưa cây cơm nguội rắc vàng xuống phố

Tháng Ba hoe xanh sũng mắt cào cào

Sầu đông tím chở quạnh buồn lang thang trên dốc gió

Rưng rức heo may.

 

Nơi cơn giông màu đỏ tháng Ba chưa tắt

Anh đi ngược phía em

Cầm chiếc ô ố màu mận chín

Tìm cỏ cô niệm.

 

Nơi con đường xập xòe loài sẻ nâu líu ríu

Ta đi tìm nhau dưới gốc thược dược già

Đã mấy mùa rồi cúc chẳng bung tiếng hát

Trong veo xưa.

 

Có một ngày sau những tháng năm cạn khô như xác mướp

Em quên mất khuôn mặt anh 

khi chạm vào ánh mắt người đàn ông xa lạ

Em thôi nhắc về ngày cũ

Mùa gió chiều run rút hoang liêu.

 

Chúng ta đã không tìm thấy nhau dưới gốc thược dược già

Tháng Ba vẫn thế

Xanh xưa trong ánh mắt veo tròn.

 

Du Nguyên

3/2011

 

 

lemoc-_photo_haithanh-content

 Lễ Mộc- ảnh Hải Thanh


phải không?

 

 

tháng Ba già đi

những ngày đầy nước

đỏ ối màu gạo

quyện vào dòng sông

ư ử bốc mùi

toàn rác là rác.

 

ở đó, chẳng còn em ngô nghê cười khành khạch

đỏ giòn ngày sinh

chỉ còn bóng là bóng

nước là nước

mắt em giống dòng sông

ư ử bốc mùi

 

có ai không

đi cùng một đoạn đường trơn trượt

em già đi thấy mệt

 

tháng Ba này

chỉ là những ngày mưa giăng giăng trắng mắt

lắt nha lắt nhắt

và tuổi thơ đang ư ử bốc mùi.

 

có phải những dòng sông cứ thế qua đời (*)

không Trịnh?

 

du nguyên

 (*) Ý trong bài hát “Có một dòng sông đã qua đời” (Trịnh Công Sơn)

 

 

cam_2_-_fridaycafe-content

  Búp bê tình yêu - ảnh fridaycafe


làm thế quái nào mà

 

 

chẳng có người nào chơi

cho hết buồn

tháng Ba chết rồi

đám bọt xà phòng đau dạ dày rồi tắt hơi

tối qua.

 

tôi thèm ú ớ

như bầy sằn sặt sắp chết khô

trong giấc mơ nhỏ xíu hoa cà

toàn nắng quái quái.

 

làm thế nào lại quên mất đường về cơn vui

khi bông hoa vẫn thắm

cỏ vẫn xanh

trời màu mây ngũ sắc?

 

tháng Ba

ngồi co co rét rét trên chiêc ghế mây cũ kĩ

nói chuyện cùng nỗi buồn cũ kĩ

và một cơn mưa hai màu nhợt nhạt

trong nhật ký.

 

chẳng có ai để chơi

chân tay thừa thãi

nỗi buồn cũng chỉ là cục thịt

đang bốc mùi.

 

làm thế quái nào mà

đời vẫn cô đơn ngon lành?

 

du nguyên

(Tháng 3-2014)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
24 Tháng Hai 20242:39 CH(Xem: 3736)
Mà thơ. chấm. tới phẩy, nào / Dụi mắt. cắm một ngọn sào du dương / Không dưng / nghe một nạm buồn / Hai tay bụm lại / đầu nguồn thiết tha / Suối rất mệt giữa khe già / Tinh anh của đá / ném / xa / đường gần
14 Tháng Hai 20241:28 SA(Xem: 2693)
Tôi đưa tay gõ vào hư ảo / Chân lý mày đang trốn chỗ nào / Hóa ra đen đỏ hai màu áo / Chỉ để làm trò chơi khó nhau
14 Tháng Hai 20241:15 SA(Xem: 2316)
Này anh bạn – anh thấy không / Sự lộng lẫy không nhường chỗ cho điều gì hài hước / Chỉ tiếng nấc thanh xuân mềm yếu / Trên quảng trường nơi vũ hội đàn ông / Vỡ thành cơn địa chấn.
13 Tháng Hai 202411:57 CH(Xem: 3285)
Ngô Thế Vinh là một tên tuổi đã thành danh ngay từ trước năm 1975 tại miền Nam Việt Nam. Ông đoạt Giải Văn Học Nghệ Thuật VNCH năm 1971 với tác phẩm Vòng Đai Xanh. Sau này ông có thêm hai giải thưởng: 1) Giải Văn Học Montréal 2002 Hội Quốc Tế Y Sĩ Việt Nam Tự Do với Cửu Long Cạn Dòng, Biển Đông Dậy Sóng và 2) Giải Văn Việt Đặc Biệt 2017 với Cửu Long Cạn Dòng, Biển Đông Dậy Sóng và Mekong Dòng Sông Nghẽn Mạch. Một trùng hợp thật ngẫu nhiên khi tạp chí văn học nghệ thuật Ngôn Ngữ phát hành vào tháng 2-2024 cũng vào dịp Tết Giáp Thìn 2024 ra số đặc biệt giới thiệu Bác sĩ / Nhà văn / Nhà hoạt động môi sinh Ngô Thế Vinh. Năm Rồng, giới thiệu người kết nghĩa với Cửu Long, tưởng không còn gì thích hợp hơn.
13 Tháng Hai 202411:21 CH(Xem: 2145)
Tôi còn nhớ một cái Tết năm xưa, tôi lái xe đưa gia đình từ Seattle xuống Tacoma một thành phố lân cận để đến lễ đầu năm tại một ngôi chùa và chọn cho đúng hướng xuất hành năm mới. Ngôi chùa này và nhà sư trụ trì còn trẻ, lại là một nhà thơ mà tôi đã nghe một người bạn nhắc đến và đây là lần đầu chúng tôi đến lễ. Tên chùa là Phước Huệ, nhà sư trụ trì có pháp danh là Thích Phước Toàn, hai cái tên thật là chân phương. Danh vị của nhà sư là Tỳ Kheo, khác với nhiều chùa các vị trụ trì đều là Hòa Thượng hay Thượng Tọa, điều đó không có gì khác biệt đối với sự hâm mộ của tôi với nhà sư.
13 Tháng Hai 202411:02 CH(Xem: 2731)
Đã gần đến Tết. Trời vẫn rét căm căm nhưng có lẽ mùa đông năm nay Seattle không có tuyết. Nhiều năm giờ này băng giá đã phủ kín các cành cây khẳng khiu trụi lá. Toàn cảnh như một cánh rừng bằng pha lê lóng lánh, trông đẹp như trong cảnh thần tiên, nhưng bước ra ngoài trên mặt đất giá băng lại rất nguy hiểm. Trượt té gẫy xương là chuyện thường.
13 Tháng Hai 202410:58 CH(Xem: 2207)
Từ California khi trở lại thăm Saigon trong một dịp tết, điều thú vị nhất là tôi được một mình rong ruổi trên những chuyến xe bus, tôi đi khắp Saigon, Chợ Lớn, Phú Lâm. Chẳng cần biết trạm sẽ dừng nơi đâu, tôi đi hết đường hết sá, ngắm nhìn mọi thứ xe lớn xe nhỏ, phố bé xíu hay đường rộng thênh thang. Và để tôi thấy hết mọi người, cùng nhìn luôn mọi thứ… Hôm nay tôi cũng bước đại xuống một trạm dừng, chẳng cần biết tên gọi. Loanh quanh rồi tôi định ngồi ăn trưa ở lề đường nào đó. Nắng và bụi sẽ là gia vị cho những dĩa cơm đường chợ, ly nước mía sẽ làm dịu bớt ồn ào của những tiếng còi xe không bao giờ dứt, khiến thiên hạ chỉ muốn điên đầu. Saigon, những ngày giáp tết, mọi sự vội vàng như đã được nhân lên qua đủ thứ màu trang trí nóng nảy, kiểu xanh vàng và tím đỏ.
13 Tháng Hai 202410:35 CH(Xem: 2202)
Chuyện Huân có nhiều người yêu thì cả thị xã, quần chúng nhân dân các giới đều biết chứ chẳng cứ gì đám con gái trẻ. Bọn này thực ra cũng đang mắt liên mày láo tia lấy một anh chàng nào đó làm chồng cho xứng đáng cái tấm thân ngà ngọc bố mẹ ban cho. “Lấy chồng cho xứng tấm chồng/ bõ công trang điểm má hồng răng đen”, lời các cụ dạy cấm có sai. Xưa không sai đã đành, nay cũng vẫn đúng nguyên. Nên nói một cách sòng phẳng, hình như Huân bị đám con gái ấy nó chủ động đưa vào lưới tình...
08 Tháng Hai 20243:27 CH(Xem: 2541)
Con đường thủy chung bụi đỏ / Cánh đồng gian nan chữ nghĩa / Râm ran dế gáy cội nguồn / Những đứa trẻ chuồn chuồn / Đuổi bắt / Những hạt mầm bùn lầy ẩn nấp / Đất bao dung / Nơi bắt đầu những yêu thương /
08 Tháng Hai 20242:20 CH(Xem: 2479)
một hôm nào bỗng nhớ / mơ hồ tiếng hát xưa / vọng dài trên sông vắng / giọng buồn vang âm mưa