Em muốn chết một thời gian? /
Cho trái tim không còn yêu thương nhớ nhung rạo rực /
Em muốn cất trong trái tim mình giấc ngủ thật sâu /
Em mang vào cõi nhiệm màu /
Yết giá mình bằng ba bài thơ /
Đừng đòi nhau chùm hạt dẻ /
Những bài thơ buồn như ngày Em Nắng Trời tạ thế /
Hay cũng có thể buồn như hoàng hôn chú mục đồng bên sông /
Nhà văn Phùng Nguyễn, tên thật Nguyễn Đức Phùng, sinh năm 1950 tại Quảng Nam, là anh cả trong một gia đình đông anh em. Học xong tiểu học trong một làng quê, năm 1961 cậu học sinh Nguyễn Đức Phùng thi đậu vào lớp Đệ Thất trường trung học Trần Quý Cáp, Hội An. Ba năm sau đó Phùng theo gia đình vào Sài Gòn 1964.
Anh viết cho em /
thân phận thời đại chúng ta /
những cặp mắt ngày nhắm đêm mở /
chằ/m chằm nhìn về quá khứ /
không cho tương lai thở /
những gốc cây bứng rễ /
èo uột sinh sôi trên vùng đất mớ /
Bạn lên một toa tàu /
Giữa tiếng động ồn ào, cầm tấm vé /
Trên tay, đập như cánh bướm /
Bạn chăm chú tìm số ghế, không ngẩng đầu lên /
Tìm mãi /
Không thấy bên kia đường, bên kia sân ga, cuối đường hầm /
Những người đưa tiễn bạn vẫy khăn /
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.