Tôi gởi cho bạn một chút gió cửa sông /
Có bóng tháp nước phố Phan ngã dài theo nỗi nhớ /
Những nhành mai rừng lác đác nở những niềm hy vọng /
Phiên chợ cuối năm khấp khởi những phận người /
Buổi sáng mùa xuân của tình yêu chúng mình /
Những nhịp đập yêu thương dành cho anh ở bất cứ nơi đâu /
Yêu anh tột cùng sâu thẳm /
Anh là không gian, thời gian và những nỗi nhớ thất thường vô tận của em
Nhiều hơn một người bạn ngoại quốc từng hỏi tôi: “Tại sao đã gần 30 năm qua, người Việt vẫn chưa thề hòa giải, đoàn kết dân tộc, hầu hiện đại hóa xứ xở, xây dựng một nước Việt Nam hòa bình, thịnh vượng, đủ sức chung vai thích cánh với thế giới?” Gần ba mươi năm nghiên cứu sử học, chín năm vào ngành luật học, tôi vẫn chưa tìm được câu trả lời. Chuyến du khảo tại Việt Nam từ tháng 11/2004 giúp tôi thêm can đảm để mạo muội đưa ra những suy nghĩ đã âm thầm triển khai trong tâm tư nhiều thập niên.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.