- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Nhà Thơ Nguyễn Chí Thiện đã ra đi

02 Tháng Mười 201212:00 SA(Xem: 99193)

 nct_1-content

  Nhà Thơ Nguyễn Chí Thiện (1939-2012)

Nhà Thơ Nguyễn Chí Thiện đã ra đi lúc 7 Giờ 17 Phút sáng Ngày 2 Tháng 10 năm 2012 tức 17 Tháng 8 Năm Nhân Thìn tại nhà thương Western Medical Center, Santa Ana, California do những di căn và biến chứng của bệnh hoạn mắc phải trong thời gian dài 27 năm hơn nơi ngục tù tại Việt Nam, hưởng thọ 73 tuổi. 

Ông Nguyễn Chí Thiện sinh năm 1939 tại Hà Nội, sau năm 1954 di chuyển theo gia đình về Hải Phòng. Năm 1961 ông bị bắt giam lần đầu tiên; nhưng do không có chứng cớ nên được thả ra sau ba năm là thời gian của một án lệnh tập trung cải tạo – Tức chính sách giam giữ người không cần xét xử của nhà cầm quyền miền Bắc sau 1954. Sau một thời gian ngắn được tự do tạm thời, năm 1966 ông bị bắt giam lần thứ hai, và chỉ được thả ra vào năm 1977.

Ngày 16 tháng 7 Năm 1979, Nguyễn Chí Thiện đột nhập vào Tòa Đại sứ Anh để trao tập thơ Hoa Địa Ngục mà dự định ban đầu là trao cho Tòa Đại Sứ Pháp nhân Lễ Độc Lập 14 tháng 7, 1789 của nước nầy. Vì hành động dũng cảm nầy ông bị nhà cầm quyền Việt Nam kết án 4 lệnh tập trung cải tạo gồm 12 năm cho đến 28 tháng 10, năm 1991.

Tập thơ được xuất bản đầu tiên tại Hoa Kỳ với nhan đề Tiếng Vọng Từ Đáy Vực được Giáo Sư Huỳnh Sanh Thông của Đại Học Yale chuyển sang Anh Ngữ đoạt giải thưởng Thi Ca Quốc Tế Rotterdam năm 1985. Ông được cộng đồng văn học nhân quyền thế giới bảo vệ, vinh danh là Tù Nhân Lương Tâm của Tổ chức Ân Xá Quốc Tế, năm 1995, ông được định cư tại Hoa Kỳ do sự can thiệp Đại Tá Không Quân hồi hưu người Nhật gốc Mỹ Noburo Masuoka. 

nct_2-content

Tại Mỹ, Nhà thơ Nguyễn Chí Thiện tiếp ra mắt tập Hoa Địa Ngục Ngục II gồm những bài thơ mà ông đã làm trong khoảng thời gian từ 1979 đến 1991 với phương tiện duy nhất là trí nhớ của người bị giam trong ngục tối. Hai tập Hoa Địa Ngục được tổng hợp lại thành một tuyển tập vào năm 2006.

nct_3-content

Năm 1998, Nguyễn Chí Thiện được Hội Nhà Văn Thế Giới (International Parliament of Writers) tài trợ một học bổng trong ba năm tại Pháp để viết nên tác phẩm Hỏa Lò. Hỏa Lò đã được nhà xuất bản Yale Southeast Asia Studies chuyển sang Anh Ngữ với nhan đề Hanoi Hilton Stories trong năm 2007. Bản thảo viết tay tập Hoa Địa Ngục đầu tiên đã được Bà Quả Phụ Giáo Sư Patrick Honey của Đại Học Luân Đôn trao lại cho Nguyễn Chí Thiện vào năm 2008 tại California. Đây là bằng chứng cụ thể xác nhận sự nhất trí toàn vẹn của một người đã xử dụng Chữ Viết để bảo vệ và tuyên dương Quyền Làm Người trong một thời đại bão táp điêu linh. Nhà Thơ Nguyễn Chí Thiện chưa một lần lập gia đình, Ông ra đi với sự chứng kiến của những bằng hữu thân quý; ông còn một người anh trai là Cựu Trung Tá VNCH Nguyễn Công Giân ngụ tại Virgina, Hoa Kỳ và hai người chị tại Việt Nam.

Tạp Chí Hợp Lưu xin Thành kính phân ưu cùng Tang quyến và cầu nguyện Anh Linh Thomas More Nguyễn Chí Thiện bình an nơi Nước Chúa mà ông đã cảm nhận, thụ lãnh vào buổi cuối đời.

TẠP CHÍ HỢP LƯU

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Ba 20235:30 CH(Xem: 6245)
có thể, hôm nay / mặc áo mỏng và mang dép nhẹ / em sẽ theo dòng người ồ ạt về phố xá, mùa xuân / đám lục bình ngút mắt trên sông / đánh dấu sự hiện diện với bồng bềnh và luân lưu của nước / cội rễ không vương / niềm vui trôi xa, lan rộng / thứ hạnh phúc đong với tiếng cười
20 Tháng Ba 20235:07 CH(Xem: 5839)
Làm bài thơ con công / Bỗng nhớ chim bìm bịp / Thế nước nổi lên rồi / Triệu triệu chim bìm bịp
20 Tháng Ba 20234:57 CH(Xem: 6654)
tháng ba / trong vô danh của thành phố / xã hội vẫn sống / lớp người vẫn đi anh hùng ngã quỵ / quỷ dữ nhe nanh / tình yêu và hận thù lẫn lộn tàn nhẫn / tuổi trẻ rong chơi ngày tháng kinh sách mở ra đọc không hết / bụi bám lên chữ nghĩa
17 Tháng Ba 202310:12 CH(Xem: 7077)
Biết lòng mình đã mùa đông / nên mưa giông đổ mù không hướng này / biết em sầu muộn giăng vây / nên đôi tay cứ đong đầy sớm trưa
08 Tháng Ba 20236:56 CH(Xem: 6236)
Ai cũng ghét kẻ khoe khoang và gọi kẻ ấy là hợm hĩnh khó ưa. "Khoe khoang" có gọi là "phô bày" không? Có đó, vì cả hai đều đồng nghĩa như nhau nhưng tôi thấy kẻ phô bày lại đáng thương hơn là đáng ghét đó. Có ai trong đời này mà không hề có sự phô bày cho người ta thấy chứ, ta thích được người biết cùng, khen cùng ta những điều ta có. Bây giờ có facebook thì điều này thể hiện rõ nhất qua nút chia sẻ đó.
08 Tháng Ba 20236:09 CH(Xem: 5894)
Hắn - viết một dòng xanh / Lên người đàn bà đầu tiên / Dòng xanh thẩm thấu - rỉ hoa màu / Nụ non tươi loé biếc / Rịn ướt lá mới / Rồi khô
08 Tháng Ba 20235:43 CH(Xem: 6444)
Về sặc sỡ một mảng ho / Ôm buốt lạnh tới co ro ngân hà / Triệu chấm sao đỏ mặt già / Sợi gió vướng cổ khan tà yếm nâu.
08 Tháng Ba 20235:31 CH(Xem: 6600)
Nhân ngày Tết trung thu, trùng với thứ bảy, chủ nhật, Trung phóng xe máy về Cần Giờ. Con đường từ phà Bình Khánh về thị trấn Cần Thạnh được mở rộng, đường vắng, xe cứ phóng thả ga. Hai bên đường, suốt hơn bốn chục cây số chỉ thấy rừng là rừng. Những cây đước vươn thẳng tắp, cành lá xòe ô che kín bầu trời, xe chạy trong màu xanh ngút ngàn của rừng cây như trôi trong không gian huyền thoại.
06 Tháng Ba 20236:46 CH(Xem: 5594)
Nhận được tin trễ Thi sĩ NGỌC HOÀI PHƯƠNG (Ông Nguyễn Ngọc Kiểm) Pháp Danh Tuệ Phương Cựu học sinh Chu Văn An. Ký giả nhật báo Thời Luận (Sài Gòn). Chủ biên tạp chí Hồn Việt (California). Sinh ngày 18 tháng 10 năm 1941 tại Bắc Ninh, Việt Nam. Đã từ trần ngày 28 tháng 2, năm 2023. Tại Orange County, California. HƯỞNG THỌ 83 TUỔI
26 Tháng Hai 202310:19 CH(Xem: 6882)
Tôi yêu em. Thật là lố bịch khi một kẻ như tôi nói ra câu ấy, nhưng tôi yêu em. Cồn cào trong tôi nỗi nhớ được nhìn thấy em vào khoảnh khắc ngắn ngủi trống trải khi chiều tàn. Tình yêu của tôi đến muộn và mặn mòi. Nhỏ giọt như những tin nhắn tôi gửi cho em. “Hôm nay em muốn gặp ở đâu?” Tôi ẩn dấu tình yêu của mình trong những điều nhỏ nhặt, và cần mẫn góp nhặt từng hạt cát. Thứ tình yêu tội lỗi. Mẹ đã từng rì rầm hàng đêm vào tai tôi thứ bà gọi là tội lỗi này. Và giờ, tôi vướng vào nó như một lời nguyền không phép màu hoá giải. Độc dược làm tôi yếu đi mỗi ngày. Còn em, thứ thuốc giải duy nhất vẫn cứ thơm ngát đầy quyến rũ trước mắt mà không thể chạm vào.