- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ VŨ TRỌNG QUANG

29 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 109605)


vtquang_hl113

VÀI DÒNG VỀ VŨ TRỌNG QUANG

 

Quê quán : Tam Kỳ - Quảng Nam

Hiện sống & làm việc tại Sài Gòn

 

Đã ấn hành:

- Nỗi buồn của chúng ta (1970)

- Đã hết giờ của Lọ Lem (1994)

- Hôm qua hôm nay hôm sau (2010)

 

Chủ biên:

- Tuyển tập Văn Chương (Sau 1975)

- Thơ tự do (1999)

- Thơ hôm nay (2003)

- Bông & Giấy

 

 Thơ Vũ Trọng Quang

 

 Ngôi nhà

 

 Một tay ôm con một tay ôm đàn

 không còn tay nào mẹ vẫy chào khu rừng lãng mạn khói lửa

 tôi bắt đầu tôi dưới chân cầu

 thở mùi tanh của cá

 tắm dòng sông nước đen

 từ tiếng rao bán báo tôi lớn lên

 từ tiếng gõ vào thùng đánh giầy tôi lớn lên

 em dậy thì bên kia sông

 tôi tỏ tình bằng im lặng

 Cha bỏ xác trên rừng

 mẹ ngồi đan áo mũi kim đâm vào đầu ngón tay

 nước mắt rơi xuống hai chữ anh hùng

 tôi tiếp tục cầm súng đi ngược chiều Trường Sơn

 mở khóa an toàn bắn chỉ thiên

 cuộc chiến khốc liệt đã kết thúc

 tôi và em bày ra một xung đột khác

 

 Mẹ không ngồi đan áo

 ngón tay còn nhỏ máu

 ngón tay bấm vào dây đàn

 nốt nhạc rơi xuống hai chữ anh hùng

 

 Con tôi vẽ chân dung tôi

 không rõ nét

 

 Như mới đây

 

 Người thanh niên hôm kia trong gương vẫy gọi

 vỡ ra đám đông vượt giấc mơ

 vượt cái thời siêu âm vào lý lịch

 tôi thấy tôi trong biển động

 vận mệnh trải dài vận tốc chớp mắt.

 

Con đường

 

 Tôi vẫy tay chào chia tay tôi hôm qua

 trở lại làm gì con đường mòn xưa cũ

 hối tiếc làm gì lời nhàm chán con ngựa chân mỏi

 nhiều bàn tay trăm tuổi kéo từ phía sau lưng

 không chùn bước tới

 

 Tôi chào mừng tôi hôm nay

 cắt băng khánh thành con đường thênh thang mới

 ngôn ngữ quay trong không gian nhiều chiều

 vẫn còn hai hàng cây

 nụ hôn ban ngày mãnh liệt bình thường

 vẫn còn em

 

 Tôi sẽ đợi tôi suốt chiều dài

 ví dụ ai đó mai này mở nhiều đại lộ hơn

 nhiều ngả đường giao nhau hơn

 xin giữ lại xin giữ lại

 hai hàng bóng mát

 tôi muốn vậy.

 

 Sự thật

 

 Tôi biết có nhà thơ làm thơ yêu thương mẹ vô cùng

 tôi biết có nhà thơ làm thơ ca tụng mẹ tận mây xanh

 về nhà quát tháo mẹ bởi bữa cơm dọn muộn

 về nhà quát tháo mẹ bởi ly cà phê thiếu đường

 tội nghiệp cho người mẹ

 tội nghiệp cho thi ca.


Người cũ

 

Nỗi nhớ rủ tôi tìm lại dấu vết cơn địa chấn

lâu rồi tiếng dương cầm vẫn nhịp nhanh tức giận

mùa đông ngủ triền miên trong ngôi nhà có em khóa cửa

 

Chiều tím ấn tôi ngồi xuống vỉa hè với ly rượu cùng đợi chờ sám hối

tiếng cầu kinh vây quanh đây

hình như em còn đội khăn đẹp cho cuộc tình đã chết

 

Một lần tay chạm mạnh vào mặt nhau

bao năm chưa phai vết hằn ê ẩm

một lần lời nặng nề với nhau

bao năm chưa nguôi ngoai cơn giận

 

Men say xui tay gõ cửa liên hồi

trái tim xưa vẫn đóng.

 

Design

 

chính em từ chối thơ tôi khó chịu

 chính em từ chối thơ tôi khó

 chính em từ chối thơ tôi

 chính em từ chối thơ

 chính em từ chối

 chính em từ

 chính em

 chính

 chí

 c

 .

 

Vũ Trọng Quang

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
15 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 28774)
Lúc này, đám đông xuất hiện ở các con đường đã nhiều hơn. Họ đang cần cái gì đó để giải tỏa, cần một cái gì đó để đập phá, thể hiện sức mạnh của mình. Vừa chạy vừa điểm lại các sự kiện, Văn nhắc tôi rằng phần lớn những người có vẻ như chỉ huy, hướng dẫn mọi người, đều chạy trên các xe có biển số 36 – số Thanh Hóa. Tôi sực nhớ đến một người bạn ở Bình Dương đã nhắn tin nói với tôi về các cuộc bạo động xảy ra, một cách buồn phiền rằng “người Bình Dương không tệ như vậy, phần lớn các người gây bạo loạn đều đi xe số ba mươi mấy”. Quả là như vậy thật. Những người chạy trên những chiếc xe có số như 36, đều trang bị kỹ lưỡng bằng ống sắt, xà beng, cờ trống… như một cách có tính toán trước.
15 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 28570)
L úc 10g sáng ngày 14/5, Tôi cùng 2 người bạn là Thiên Văn và Phạm Thy quyết định chạy xuống khu Gò Vấp, gần Lái Thiêu, khi nghe nghe tin các công ty ở khu Tân Thới Hiệp bắt đầu có đình công. E rằng sẽ có đập phá và bạo động, chúng tôi không dám mang theo nhiều máy móc, chủ yếu là mang theo sự liều lĩnh, để tìm hiểu vì sao lại có những chuyện đập phá và cướp bóc như trên các trang mạng xã hội mô tả.
14 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 33733)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, Hoàng Hải Lâm, sinh năm 1979, hiện đang sống và làm việc tại Quảng Trị, Việt Nam, đã có một số truyện ngắn đăng trên báo Văn nghệ, Lao động, Tiền Phong.... Với lối viết lạnh, khô khốc, truyện ngắn “Sông Tô Châu” của Hoàng Hải Lâm như vết cắt sâu về nỗi bất hạnh và đớn đau…Xin mời quí bạn đọc cùng chúng tôi đi vào không gian truyện "Sông Tô Châu". (Tạp Chí Hợp Lưu)
12 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 34615)
N hấn chìm nó xuống biển, lũ tàu đỏ Lũ âm binh, một lũ cáo chồn Bây sẽ chết dài và chẳng mồ chôn Lũ tàu đỏ, bầy quân dòi bọ.
12 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 33954)
C on cá Lớn cai trị ao lớn, con cái Nhỏ cai trị ao nhỏ, hai ao riêng biệt rành rành từ ngày hình hành nên trái đất nhưng con cá Lớn muốn chiếm cái ao nhỏ nên gọi tướng quân cá Quả( miền Nam hay gọi là cá Lóc) vốn là vị tướng hung hăng đem quân sang đánh chiếm.
07 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 35742)
đ ứng đợi. cuối đường mình em mây nghiêng. chiều vàng phụt tắt nửa khuya trăng gấu bên thềm tàn mộng. khói bay dờ dật
06 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 32168)
M ùa xuân rồi sẽ không về nữa Son phấn theo người lũ lượt trôi Mười năm như thể không hương lửa Mười năm không thấy nắng trên đồi.
06 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 32750)
M uốn viết cho Anh... điều gì đó trong Em không rõ Chẳng có cơn mơ nào đi ngang đây! Nụ hôn trong giấc Thơ đêm ấy trầm nhiên như cỏ cây vờn qua da gió...
06 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 34571)
T ội lỗi của tôi bắt đầu từ một sự oán hận.- Ông nói. Hôm ấy là ngày nghỉ. Ngoài trời vẫn lạnh.Tôi ngồi lặng lẽ trong căn phòng. Mấy năm nay tự nhiên tôi giầu có. Tiền cứ chảy vào túi ào ào. Tôi có ba căn nhà ở thành phố này. Điều đó khẳng định.Về vật chất tôi hoàn toàn yên tâm, nhưng về hạnh phúc riêng tư. Tôi có nhiều điều buồn lắm. Tôi có hai người vợ. Vợ trước đã li dị và cô ấy vào miền Nam...
30 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 32618)
LTS: N guyệt Quỳnh với bài viết “ Nhìn Vượt Qua Một Ước Mơ Tan Vỡ” vào những ngày 30 tháng 4 năm nay, bằng những giấc mơ tan vỡ đó không riêng của Nguyệt Quỳnh và cũng không có gì ngạc nhiên và mới mẻ, nhưng đó chính là nỗi đau chung của nhiều người, của thân phận con người Việt nam. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu bài viết của Nguyệt Quỳnh cùng bạn đọc của Hợp Lưu khắp nơi.