- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ VŨ TRỌNG QUANG

29 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 110737)


vtquang_hl113

VÀI DÒNG VỀ VŨ TRỌNG QUANG

 

Quê quán : Tam Kỳ - Quảng Nam

Hiện sống & làm việc tại Sài Gòn

 

Đã ấn hành:

- Nỗi buồn của chúng ta (1970)

- Đã hết giờ của Lọ Lem (1994)

- Hôm qua hôm nay hôm sau (2010)

 

Chủ biên:

- Tuyển tập Văn Chương (Sau 1975)

- Thơ tự do (1999)

- Thơ hôm nay (2003)

- Bông & Giấy

 

 Thơ Vũ Trọng Quang

 

 Ngôi nhà

 

 Một tay ôm con một tay ôm đàn

 không còn tay nào mẹ vẫy chào khu rừng lãng mạn khói lửa

 tôi bắt đầu tôi dưới chân cầu

 thở mùi tanh của cá

 tắm dòng sông nước đen

 từ tiếng rao bán báo tôi lớn lên

 từ tiếng gõ vào thùng đánh giầy tôi lớn lên

 em dậy thì bên kia sông

 tôi tỏ tình bằng im lặng

 Cha bỏ xác trên rừng

 mẹ ngồi đan áo mũi kim đâm vào đầu ngón tay

 nước mắt rơi xuống hai chữ anh hùng

 tôi tiếp tục cầm súng đi ngược chiều Trường Sơn

 mở khóa an toàn bắn chỉ thiên

 cuộc chiến khốc liệt đã kết thúc

 tôi và em bày ra một xung đột khác

 

 Mẹ không ngồi đan áo

 ngón tay còn nhỏ máu

 ngón tay bấm vào dây đàn

 nốt nhạc rơi xuống hai chữ anh hùng

 

 Con tôi vẽ chân dung tôi

 không rõ nét

 

 Như mới đây

 

 Người thanh niên hôm kia trong gương vẫy gọi

 vỡ ra đám đông vượt giấc mơ

 vượt cái thời siêu âm vào lý lịch

 tôi thấy tôi trong biển động

 vận mệnh trải dài vận tốc chớp mắt.

 

Con đường

 

 Tôi vẫy tay chào chia tay tôi hôm qua

 trở lại làm gì con đường mòn xưa cũ

 hối tiếc làm gì lời nhàm chán con ngựa chân mỏi

 nhiều bàn tay trăm tuổi kéo từ phía sau lưng

 không chùn bước tới

 

 Tôi chào mừng tôi hôm nay

 cắt băng khánh thành con đường thênh thang mới

 ngôn ngữ quay trong không gian nhiều chiều

 vẫn còn hai hàng cây

 nụ hôn ban ngày mãnh liệt bình thường

 vẫn còn em

 

 Tôi sẽ đợi tôi suốt chiều dài

 ví dụ ai đó mai này mở nhiều đại lộ hơn

 nhiều ngả đường giao nhau hơn

 xin giữ lại xin giữ lại

 hai hàng bóng mát

 tôi muốn vậy.

 

 Sự thật

 

 Tôi biết có nhà thơ làm thơ yêu thương mẹ vô cùng

 tôi biết có nhà thơ làm thơ ca tụng mẹ tận mây xanh

 về nhà quát tháo mẹ bởi bữa cơm dọn muộn

 về nhà quát tháo mẹ bởi ly cà phê thiếu đường

 tội nghiệp cho người mẹ

 tội nghiệp cho thi ca.


Người cũ

 

Nỗi nhớ rủ tôi tìm lại dấu vết cơn địa chấn

lâu rồi tiếng dương cầm vẫn nhịp nhanh tức giận

mùa đông ngủ triền miên trong ngôi nhà có em khóa cửa

 

Chiều tím ấn tôi ngồi xuống vỉa hè với ly rượu cùng đợi chờ sám hối

tiếng cầu kinh vây quanh đây

hình như em còn đội khăn đẹp cho cuộc tình đã chết

 

Một lần tay chạm mạnh vào mặt nhau

bao năm chưa phai vết hằn ê ẩm

một lần lời nặng nề với nhau

bao năm chưa nguôi ngoai cơn giận

 

Men say xui tay gõ cửa liên hồi

trái tim xưa vẫn đóng.

 

Design

 

chính em từ chối thơ tôi khó chịu

 chính em từ chối thơ tôi khó

 chính em từ chối thơ tôi

 chính em từ chối thơ

 chính em từ chối

 chính em từ

 chính em

 chính

 chí

 c

 .

 

Vũ Trọng Quang

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
30 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 36385)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, nhà văn Lê Minh Nhựt đang sống và làm việc tại Cà Mau Việt Nam. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu truyện ngắn "Hận Lò Đường" của tác giả Lê Minh Nhựt đến cùng quí văn hữu cùng bạn đọc Hợp Lưu.
30 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 34300)
mặt trời trên da lửa đốt âm hồn cánh tay trần. phế tích. những nụ hôn đã hoang dại theo chiều tóc trắng có khi nao bồn chồn hơi thở ngắn
23 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 33344)
Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Lê Miên Ca là bút hiệu của Lê Công Chính sinh năm 1989 tại Bảo Lộc- Lâm Đồng. Lê Miên Ca tốt nghiệp Âm nhạc Dân tộc Nhạc Viện Tp HCM. Hiện sống và làm việc tại Đà Lạt. Quan niệm về thơ: “Tôi cảm nhận mọi thứ xung quanh mình trong trẻo. Nở vô vàn những bông hồng thơm tinh khôi. Qua những lo âu sợ hãi vặt vụn cuộc sống. Vẫn thế, vẫn mọc mầm xuân nụ cười tươi mở. Không còn những âu toan, không còn những rũ rượi tức tưởi vô nghĩa. Gương mặt cuộc sống thành thơ, thơ vi diệu tầng tầng nơi cõi sống tôi”(lmc). Chúng tôi trân trọng giới thiệu những thi phẩm của Lê Miên Ca cùng văn hữu và bạn đọc Hợp Lưu. 
23 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 32048)
tiêu lòn dục vọng hanh hao đêm qua nằm ụ dưới hào manh tâm thưa em nguyệt chiếu bữa rằm cồn lên ngực sóng bãi nằm phơi ngao
18 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 34656)
Mấy dòng viết vội và muộn màng này chỉ là những hồi tưởng đứt đoạn để gửi tới một người bạn là Nguyễn-Xuân Hoàng...Nguyễn- Xuân Hoàng lại được biết tới nhiều hơn như một nhà văn một nhà báo tên tuổi từ những năm 1970.Hoàng là tổng thư ký tạp chí Văn Sài Gòn từ 1972, tiếp nối Trần Phong Giao, cùng với những tác phẩm đã xuất bản gồm tuyển tập truyện ngắn: Mù Sương, Sinh Nhật; tuỳ bút: Bất Cứ Lúc Nào Bất Cứ Ở Đâu; tạp ghi: Ý Nghĩ Trên Cỏ; và hai truyện dài: Khu Rừng Hực Lửa, Kẻ Tà Đạo…
17 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 39474)
t huở ấy tự đỉnh chiều áp thấp mỏm vực mưa ai đó gieo mình một màu sắc nhọn như đinh trổ vào lênh loang nhớ
14 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 37400)
K hác với quân đội của các đế quốc, quân đội Việt Nam đã luôn phải xây dựng sức mạnh trên chính lòng ái quốc của dân tộc mình. Ngay cả khi Đại Nam đạt đến sức mạnh của một đế quốc Đông Dương, quân đội Đại Nam chưa biết vận dụng sức lực của các sắc tộc Chàm, Ai Lao hay Thủy Chân Lạp. Sức mạnh của quân đội Việt Nam là sức mạnh của sự đoàn kết, chết để giữ đất và chết để mở đất, của sắc tộc Kinh. Mạc Cửu ở Hà Tiên là một biệt lệ.
12 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 34281)
C hập chùng đồi núi mây vô ngại Thênh thang trang giấy nốt nhạc trầm Bùn sen ngan ngan trăng đại hải Cánh cửa xuân thì đương mưa râm.
11 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 38807)
T ôi luôn nhớ cái cách Peter áp sát vào người tôi, rối rít, cuồng si, dịu dàng, hung bạo và cho tôi một cảm giác kích thích chưa từng có. Cái cảm giác đó vượt qua tất cả, nó như mách bảo rằng hãy yêu, hãy đánh đổi hết, cả công việc, cuộc đời, tương lai, giá trị đạo đức cũ rích của loài người, để ôm trọn vẹn Peter vạm vỡ trong tay, để cảm thấy Peter trong người mình, cảm thấy sự sẻ chia ngọt ngào, đau đớn, điên cuồng, lạ lùng của một tình yêu vượt thoát trên mọi lý lẽ…
08 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 35218)
t rời đương nắng xin đừng ra bửa củi sợ mưa về kéo rụp cả chân mây trời hết nắng. thôi đừng ra sân nữa để ôn nhu còn đậm nét chơn mày