- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Quê hương

12 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 114716)

dh_thdungsg2010
 Đặng Hiền_ Ảnh T.H.Dũng_SG 2010 


Khi phi cơ bắt đầu cất cánh
Rời xa vùng đất nóng
Là lúc giọt lệ em lặng lẽ rơi...

Màu xanh của đất đã bắt đầu biến dạng
Những con rắn rình mồi
Từng sợi thần kinh khật khùng khấp khưỡng
Tự huỷ mình bằng những cơn nát rượu
Như loài thú có mầm cuồng dại
Mang "nỗi buồn chiến tranh"(*)
Ở một nơi mà sự nghi ngờ vinh thăng thành dị tật
(Người bạn bên mình luôn có thể là công an)

Và lòng yêu nước khao khát tự do
Khao khát được công an theo dõi
Văng tục vào người yêu, văng tục vào mẹ mình
Thậm chí mong ở tù vài ngày
Chỉ để làm dáng nơi đất Sài Gòn
Treo ước mơ trên giàn “bông giấy” 

Mỗi sáng trình diện ở góc quán cà phê
Trước khi làm công việc hàng ngày, đi dạy, chụp hình, viết văn, làm báo
Và làm tiền kinh dị...
Hoặc không làm gì cả
Là tuyệt nhiên đối kháng
Ngồi bất động nhìn ly nâu đen
Cánh ruồi gió và nắng tênh hênh
Nghe cuộc đời lao đao như văn chương Việt

Anh làm sao giúp được em
Từng bầy muỗi say máu bâu vào chân em
Để lại những vết thâm và ngứa
Những vi sinh lâm râm tụng niệm
Biển miền Trung mang nét đẹp xuân thì
Anh theo em qua vùng Cao nguyên rờn rợn

Bài thơ anh viết lại nhiều lần
Ao ước xoá đi niềm đau giữa hai hàng chữ
Nhưng làm sao nói lời tỏ tình
Với những điều không thật...

Khi phi cơ bắt đầu cất cánh
Là lúc giọt lệ em lặng lẽ rơi...
Có phải nơi đó quê hương?!
Nước mắt anh ứa ra... mặn đắng.

Đặng Hiền
Ngày 13-12-2010
(*)Tựa truyện Bảo Ninh
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 32609)
T ôi nói với bà: mẹ, nếu con và chồng con không sống nổi với nhau, con sẽ về ở với mẹ đẻ. Mẹ chồng tôi thất sắc: con ơi, con đã phải khó khăn nhọc nhằn, cố nhẫn nại lên con. Tôi cười. Nụ cười chứa những tia lạnh lẽo như kiếm.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 37457)
L àm sao người ta có thể hãm hiếp một con vật được. Một con chó, một con mèo, một con ngựa, một con bò. Thật là ghê tởm. Tưởng tượng nửa thân trước của con vật bị kềm chặt qua một lỗ hổng trên hàng rào hoặc trên vách tường. Thằng đàn ông dã thú lên cơn điên ở bên này vách tường đâm sâu cái của nó vào thân thể con vật.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 36108)
N hững căn phòng vuông hộp gỗ Có khung cửa sổ đóng kín đêm ngày Em có nghe trong từng tiếng mưa bay Nỗi nhớ của anh nương theo giọt nước
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 32613)
Đ ốt thêm điếu thuốc này thôi Đêm đã nằm nghiêng…
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 30494)
T ây Nguyên mùa mưa, hiếm có ngày tạnh ráo, sự tàn úa của mùa khô vẫn còn hiển hiện đâu đó, nứt toác những thân cây úng nhựa. Dòng nhựa trắng ứa ra như nước mắt. Đi giữa cánh rừng toàn cây hùng dũng vươn mình trong gió núi mà sao Kiên lại nghĩ đến những người đàn bà đang khóc. Những người đàn bà anh đã gặp, bao gồm cả em đều hóa thân vào những cái cây này.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 36044)
anh còn yêu em không? một ngày ánh nắng cắt con đường thành hình thù rối loạn chập chờn vẽ lại ảo ảnh nhiều màu
20 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 29448)
Theo tốc độ của truyền hình và internet, thói quen của con người cũng dần dần thay đổi. Với mức độ tự do gần như tuyệt đối, internet chuyển tải mau chóng những thông tin, phục vụ con người hữu hiệu hơn, đại chúng hơn. Nhưng, internet cũng đang đưa đến sự phá sản của một số nhật báo, tạp chí và nhà xuất bản trên thế giới. Những tạp chí chuyên về nghệ thuật văn chương Việt Nam ở hải ngoại cũng không ngoại lệ, lần lượt đình bản...
20 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 37195)
T rang đầu chạy tít lớn “Lễ truy điệu các phục quốc quân hy sinh vì Tổ quốc”. Tôi lơ đãng mở các trang trong. Những tấm ảnh đen trắng với khuôn mặt của các phục quốc quân tử trận trong nước cùng với vị thủ lãnh của họ. Một cái ảnh đập vào mắt tôi. Trời! Thịnh đó, ảnh Thịnh... Tôi đọc vội sơ qua những cột tin về cuộc đụng độ cuối cùng trong vùng tam biên. Tô phở bưng ra, tôi chợt không thấy đói, không nuốt gì được.
20 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 32457)
K hắp làng trên xóm dưới ai cũng biết chuyện về lão Hống. Lão có đến ba đời vợ, và không biết bao nhiêu người đàn bà đã sống chung chạ, nhưng rốt cuộc bà nào cũng sớm cuốn gói ra đi. Người ta bảo lão là con gà trống chuồng, có lần trong nhà lão chứa vài mụ đàn bà. Kể ra lão cũng tài, một mình cai quản hai mụ trên cùng một chiếc giường mà chẳng hề có chuyện.
20 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 30878)
C hồng Phi dậy từ sớm, để phần cho vợ một lồng cơm sẵn trên bàn để cô mang đi ăn trưa ở công ty. Như mọi sáng, cô xé lại khẩu phần ăn của mình là một mẩu bánh mì và ít thức ăn đem sang cho Miki. Rồi mới đi làm. Cũng như thường lệ, nó lại lẽo đẽo chạy theo chiếc xe máy của cô...