- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Yellowbrown Babies for the Revolution - NHỮNG ĐỨA TRẺ DA VÀNG DA NÂU CHO CÁCH MẠNG

29 Tháng Ba 20259:32 CH(Xem: 12377)

BAOPHI
BAO PHI

Spoken Word Artist and Writer



BAO PHI

Yellowbrown Babies for the Revolution - 

"NHỮNG ĐỨA TRẺ DA VÀNG DA NÂU CHO CÁCH MẠNG"



Tôi viết bài thơ này khi nghĩ về người Mỹ gốc Á và tình yêu… cụ thể là yêu thương lẫn nhau. Đúng vậy, lãng mạn, nhưng cũng về tình bạn và gia đình. Khổ thơ đầu tiên, trong đó tôi nói với mọi người rằng bài thơ này KHÔNG nói về điều gì, ra đời khi tôi nhận ra rằng rất nhiều kẻ ghét sẽ buộc tội tôi về một số điều nếu tôi thúc đẩy chương trình nghị sự tình yêu của người châu Á. Tôi muốn đảm bảo rằng cách tôi cố gắng sống cuộc sống và triết lý của mình là rõ ràng… đây không chỉ là về việc ủng hộ sinh sản, vì mặc dù "Bao yêu trẻ con", tôi thấy rằng chủ nghĩa dân tộc dựa trên lời lẽ hùng biện về sinh sản là sai lầm – nó có thể mô tả phụ nữ như những cỗ máy sinh con, xa lánh những người có di sản hỗn hợp và coi thường những người trong chúng ta đã chọn không sinh con hoặc có khuynh hướng tình dục khác mà về mặt sinh học không thể sinh con. Bạn biết không? Ý tôi là, chúng ta, những người châu Á, cần phải yêu thương nhau không chỉ để sinh ra một đội quân Yellowbrown (đã có rất nhiều người châu Á trên hành tinh Trái đất), mà còn vì trong một thời gian dài, chúng ta không được dạy cách yêu thương bản thân và yêu thương lẫn nhau. Bài thơ này dành tặng cho ‘Chilly Willy.’ (BAO PHI)

 

 

**Bài thơ này không phải về những đứa trẻ da vàng da nâu dành cho cách mạng.** 

 

Không phải về một cuộc truy cầu khoái cảm, 

một cơn cực lạc của hành trình tự khám phá. 

 

Không phải về việc cắm cờ dương vật của những kẻ dân tộc chủ nghĩa 

lên đất mẹ. 

 

Không phải về lột da vàng nâu 

để may thành một lá cờ. 

 

Không phải về đôi mắt màu xì dầu, 

hay đùi dính chặt như gạo nếp. 

 

Không phải về vua hay hoàng hậu, 

hoàng đế hay phi tần. 

 

**Bài thơ này là về tình yêu.** 

 

Là về tiếng cười trong ngôn ngữ của chính ta, 

thứ ngôn ngữ chỉ có thể tạo ra cùng nhau, 

tiếng cười chỉ có thể vang lên 

khi ta biết thế nào là sống mà thiếu nó, 

khi ta đã từng trộn cơm với bánh mì, 

và nuốt vào sự lặng im, 

thứ gia vị lặng lẽ nhất trong cái nồi nấu chung, 

và ta đã sống nhờ nó – 

 

**Đây 

là về tình yêu,** 

 

vặn lớn âm lượng của yêu thương đến khi ta run rẩy, 

đến khi chân tay ta chuyển động, đến khi ta hô lên bằng nhiều thứ tiếng 

và thì thầm bên tai nhau: 

**Anh sẽ không bao giờ bắt em đổi tên. 

Anh sẽ không bao giờ bắt em đổi tên.** 

Tên em an nhiên trên đầu lưỡi anh. 

 

Em có nghe anh không? 

 

Trên mảnh đất này, nơi muốn ta mù, điếc, ngủ say và bại trận, 

ta phải tự tạo ra âm nhạc của chính mình, 

bởi vì chưa từng có bài hát nào dành cho ta, 

cho cuộc chiến trong lòng ta, 

cho nắm đấm của trái tim đập vào linh hồn, 

cho những nốt nhạc va chạm trong tâm trí, 

để ta biết thế nào là phải đấu tranh 

để yêu chính mình. 

 

Lực hấp dẫn này 

hát lên những khúc ca vòng tròn trong ruột gan ta, 

ta biến chúng thành mái nhà 

và biến mái nhà ấy thành của ta, 

có những ô cửa sổ trong đôi mắt nâu, 

có những cánh cửa trong câu chuyện đời em, 

có những bậc thang trong suy nghĩ của em, 

và có cà phê đậm trong mái tóc em. 

 

Vậy nên hãy thức khuya cùng nhau, 

hãy sống bằng những tay nắm cửa quay tròn, 

bằng sấm sét của những trận cười song ngữ, 

và nếu ta cần màn đêm ngoài kia tối hơn, 

hãy úp mặt vào tóc đen của nhau mà lạc lối. 

 

Và mưa sẽ là những chuỗi ngọc, 

tia chớp sẽ chạy dọc sống lưng, 

và ta sẽ nâng mình lên giữa cơn giông. 

 

**Đây là về tình yêu,** 

 

là những giọt nước mưa tụ lại thành bài hát, 

bài hát là một cơn bão nhảy múa trên nhịp điệu của những giọt mưa, 

rơi xuống mái nhà, 

chảy qua đường phố, 

làm người ta ngỡ như sao trời đang khóc. 

 

Tình yêu này, phần lớn sẽ chạy trốn, 

nhưng một số 

sẽ đứng giữa trời, 

dang tay, ngửa mặt lên cao, 

bởi vì có những điều 

phải, phải thấm sâu vào da thịt. 

 

**Đó là bài hát tôi cần nghe, 

là bài hát tôi biết mình đang nghe, 

là bài hát sống trong tai tôi.** 

 

Bài hát ấy, một ngày nào đó, sẽ cất lên đúng điệu. 

Bài hát ấy, không thể tồn tại nếu thiếu em. 

 

**Đây là bài hát cuối cùng trên thế gian. 

Đây là bài hát cuối cùng trên thế gian. 

Chẳng còn gì nữa, 

chẳng còn gì nữa. 

Hãy hít đầy phổi 

và hát.**

 

BẢO PHI

 

(Yellowbrown Babies for the Revolution. Hop Luu Literary Journal, 2004.)

 

***

 

BÀI CA VỀ TÌNH YÊU

– phổ thơ BẢO PHI - nhạc Dang TN

Với giọng hát: Ngọc Tuấn Anh và Phạm An Nhiên

Hòa âm : The BAND (từ ứng dụng Suno AI)

Video editor: ĐẶNG HIỀN

Studio: TAP CHI HOP LUU

California, Mar. 29-2025



BÀI CA VỀ TÌNH YÊU
– phổ thơ BẢO PHI - nhạc Dang TN

Với giọng hát: Ngọc Tuấn Anh và Phạm An Nhiên

Lyrics:

 Trên mảnh đất này,

nơi muốn ta mù, điếc,

ngủ say và bại trận, 

ta phải tự tạo ra âm nhạc của chính mình, 

bởi vì chưa từng có bài hát nào dành cho ta

cho cuộc chiến trong lòng ta, 

cho nắm đấm của trái tim đập vào linh hồn, 

cho những nốt nhạc va chạm trong tâm trí, 

để ta biết thế nào là phải đấu tranh 

để yêu chính mình. 

**

 

hãy úp mặt vào tóc đen của nhau mà lạc lối 

Và mưa sẽ là những chuỗi ngọc, 

tia chớp sẽ chạy dọc sống lưng, 

và ta sẽ nâng mình lên giữa cơn giông. 

 

**

 

là những giọt nước  mưa tụ lại thành bài hát, 

bài hát là một cơn bão

nhảy múa trên nhịp điệu của những giọt mưa, 

rơi xuống mái nhà, 

chảy qua đường phố, 

làm người ta ngỡ như sao trời đang khóc. 

 

Tình yêu này, phần lớn sẽ chạy trốn, 

nhưng một số 

sẽ đứng giữa trời, 

dang tay, ngửa mặt lên cao, 

bởi vì có những điều 

phải, phải thấm sâu vào da thịt. 

 

**

Vặn lớn âm lượng của yêu thương,

đến khi ta run rẩy, 

đến khi chân tay ta chuyển động,

đến khi ta hô lên bằng nhiều thứ tiếng 

 

và thì thầm bên tai nhau: 

**Anh sẽ không bao giờ bắt em đổi tên. 

Anh sẽ không bao giờ bắt em đổi tên.** 

Tên em an nhiên trên đầu lưỡi anh. 

 

Em có nghe anh không? 

 

Bài hát ấy, một ngày nào đó,

sẽ cất lên đúng điệu. 

Bài hát ấy, không tồn tại nếu thiếu em. 

 

Hãy hít đầy phổi 

và hát !!!

 

California, Mar. 29-2025

**

 

A SONG ABOUT LOVE- poem by BAO PHI

Sing by Ngoc Tuan Anh & Pham An Nhien

Music: Dang TN & The BAND (from Suno AI)

Video editor: Dang Hien

Studio: TCHL

California Mar. 30, 2025





A SONG ABOUT LOVE- poem by BAO PHI

Music: Dang TN 

Lyrics:

On this land,
where they want us blind, deaf,
asleep, and defeated,
we must create our own music,
because no song has ever been written for us—
for the battles within,
for the fists of the heart pounding the soul,
for the notes colliding in the mind,
to teach us what it means to fight
to love ourselves.

**

Bury your face in each other’s dark hair and lose your way.
And the rain will turn into strings of pearls,
lightning will race along our spines,
and we will rise amidst the storm.

**

Raindrops gather into a song,
a song that becomes a tempest,
dancing to the rhythm of falling rain,
tapping on rooftops,
flowing through the streets,
making the world believe the stars are weeping.

This love—most will flee from it,
but some
will stand beneath the sky,
arms wide, faces lifted,
because there are things
that must, must sink deep into the skin.

**

Turn up the volume of love,
until we tremble,
until our limbs move,
until we cry out in many tongues,

and whisper in each other's ears:
** I will never ask you to change your name.
I will never ask you to change your name. ***

Your name rests gently on my tongue.

Do you hear me?

That song—one day,
will be sung in its true tune.
That song cannot exist without you.

Take a deep breath
and sing!!!



**


BAO PHI
Spoken Word Artist and Writer

 

YELLOWBROWN BABIES FOR THE REVOLUTION

 

I wrote this poem thinking about Asian Americans and love… specifically, loving one another. Yes, romantically, but also in terms of friendships and family. The first stanza, wherein I tell y’all what this poem is NOT about, came into being when I realized a lot of haters would accuse me of certain things if I pushed for an Asian love agenda. I wanted to make sure that the way I try to live my life and my philosophy is clear… this is not just about pro-creation, cuz although “Bao loves the kids”, I find that nationalism grounded in procreation rhetoric is faulty – it can portray women as baby making machines, alienate our people who are of mixed heritage, and dismiss those of us who chose not to have children or have alternate sexual orientations wherein it is biologically impossible to have kids. You know? What i’m saying is, us Asian people need to love each other not just to procreate a Yellowbrown army (there’s already plenty o’ Asians on the planet earth), but because for so long we have not been taught to love ourselves and each other. This poem is dedicated to ‘Chilly Willy.’ (BAO PHI)

 

**

This not about yellow brown babies for the revolution.

This is not about a hand job for my personal identity seeking orgasm of self-discovery

This is not about planting nationalists penis flags into earth mother vaginas

This is not about skinning yellow brown hides so that I can make a flag

This is not about soy sauce eyes and rice stick thighs

This is not about kings or queens, emperors or concubines

This is about love.

This is about laughing in our own language,
the language we can only create together,
the laughter we can create
if we both know what it’s like to live without it,
to know we mixed rice with bread
and ate silence,
quietest ingredient in the melting pot,
and we lived on it –


This

is about love,

turning up love’s volume till we shake,
till our arms and legs move, till we shout with multiple tongues
and whisper in each other’s ears
I will never ask you to change your name
I will never ask you to change your name
your name is at home on my tongue

do you hear me

in this land that wants us blind, deaf, asleep and defeated
we have to make our own music
becuz none of these songs have ever been for us,
for the fight inside of us,
pounding fist of the heart against the soul,
the clashing notes inside of our minds,
this is to know what it is like
to have to fight
to love ourselves
this gravity
that sings circular songs in our gut,
we make these songs into homes and we make these homes ours,
there are windows in brown eyes and doors inside of your story
and stairs inside your head and ca phe in your black hair
so let’s stay up late,
let’s live off of spinning door knobs,
the thunder of bilingual laughter,
and if we need the night outside to be darker
we’ll turn to each other’s black hair and lose ourselves there,

and the rain will be pearls,
and blades of lightning will crackle up and down our spines
and we will lift ourselves into the storm

this is about love,

the gradual precipitation that builds to a song,
a song that is a storm that rides a beat of raindrops on rooftops
and city streets and makes it look like the stars weep
the love that most will run and hide from
but some
will stand out and risk sickness
arms wide and head to the sky
because some things must, must soak into our skin

that’s the song I need to hear,
that I know I hear,
that lives in my ears

that’s the song that I know one day, will come out right
that’s the song that can’t exist
without you

this is the last song on earth,
this is the last song on earth
there is nothing else,
there is nothing else
so fill your lungs
and sing

 

BAO PHI

Links:

https://baophi.com/yellowbrown-babies-for-the-revolution/

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Tư 20244:07 CH(Xem: 21803)
On the evening of December 21, 1946, the Bach Mai radio resumed its operations somewhere in the province of Ha Dong after a day of silence. One of its broadcasts was Ho Chi Minh’s appeal to the Viets for a war of resistance. He reportedly said: The gang of French colonialists is aiming to reconquer our country. The hour is grave. Let us stand up and unify ourselves, regardless of ideologies, ethnicities [or] religions. You should fight by all means at your disposal. You have to fight with your guns, your pickaxes, your shovels [or] your sticks. You have to save the independence and territorial integrity of our country. The final victory will be ours. Long live independent and indivisible Viet Nam. Long live democracy.
09 Tháng Mười Một 202510:34 CH(Xem: 615)
"Tuyển tập II chân dung văn nghệ sĩ" là một công trình mới của Nhà văn Ngô Thế Vinh, giới thiệu 18 văn nghệ sĩ và nhà văn hoá thành danh thời trước 1975 ở miền Nam Việt Nam. Những tác phẩm, chân dung và chứng từ trong tuyển tập này minh chứng cho một nền văn nghệ nhân bản, năng động và đột phá đã bị bức tử sau biến cố 30/4/1975. Do đó, tuyển tập là một nguồn tham khảo quí báu về di sản của nền văn nghệ và giáo dục thời Việt Nam Cộng Hoà. (NGUYỄN VĂN TUẤN)
09 Tháng Mười Một 202510:13 CH(Xem: 662)
Đêm qua bão đi ngang qua Qui Nhơn. Mưa to lắm, gió phần phật rít lên từng cơn mưa theo tiếng hú của mùa dông bão. May quá, tôi đã về nhà bình an. / Mấy ngày đi bụi, bù lăn bù lóc dầm mưa dãi nắng bên ngoài tôi sốt rồi. Hôm qua đầu choáng váng, nhức đau cả toàn thân; tôi ghé trạm xá đo huyết áp nhưng huyết áp không sao mà tôi sốt lên đến 40 độ... Là tôi đó, cái tuổi 60 đã già rồi mà lại không ở yên một chỗ cứ thích rong chơi. Đêm nay, tôi trùm mền nằm nghe bão dông, tôi lạnh đến run người. Thành phố lại bị cúp điện, điện thoại hết pin không thể sạc được, tôi nằm chờ trời sáng.
03 Tháng Mười Một 20254:17 CH(Xem: 1112)
Sao không ở cùng tôi thêm chút nữa, cơn mưa... để rót đầy tình tự mùa Thu trên bờ úa nắng, để riêng che một cõi hương xưa đằm thắm theo về. Hương ngai ngái của đất vừa chớm ướt, sợi mưa chỉ còn là nỗi run rẩy trên bàn tay bé nhỏ lá ơi, hãy chắt chiu đến tận cùng có thể, cho tôi nhìn sâu thẳm âm thanh là những hạt long lanh đến thế.
03 Tháng Mười Một 20253:42 CH(Xem: 1339)
có một người không nói, mà hoa cười / không bước đi, mà gió cũng theo về / không hẹn trước, mà chiều như đã đợi / một bóng hình đằm thắm giữa cơn mê.
03 Tháng Mười Một 20253:32 CH(Xem: 1201)
Tháng 11 - 2025, đại tường Hòa thượng Thích Tuệ Sỹ. Lễ đại tường là ngày giỗ năm thứ hai hai sau khi một người qua đời. Đại tường không chỉ là một nghi thức tang lễ nối dài mà là một triết luận sinh diệt siêu vượt những tín lý từng được cho là siêu việt của văn hóa và tôn giáo Á Đông, đặc biệt trong Phật giáo; nhất là khi nói đến một bậc danh tăng như Thầy Tuệ Sỹ lại càng mang nhiều ý nghĩa
03 Tháng Mười Một 20253:19 CH(Xem: 1662)
Ướt chùng lòng anh / Thềm mưa bụi / Con tàu lầm lũi vùng quên lãng / Đi vào đi vào sương, hoa muồng vàng mù tối / Đắng khói hai hàng cây nuôi dưỡng tình đầu /
31 Tháng Mười 202510:09 CH(Xem: 1383)
PHÂN ƯU / Vô cùng thương tiếc khi được tin: Nhà văn, Nhà giáo DOÃN QUỐC SỸ / Pháp danh HẠNH TUỆ / Sinh ngày 17 tháng 2 năm 1923 tại Hạ Yên Quyết, Hà Đông,Hà Nội, Việt Nam. Đã tạ thế vào ngày 14 tháng 10 năm 2025 / tại Anaheim California, Hoa Kỳ / Hưởng thượng thọ 103 tuổi
25 Tháng Mười 20252:23 SA(Xem: 2141)
Nhà văn Doãn Quốc Sỹ mới qua đời tại Mỹ, hưởng Thọ 102 tuổi (theo lịch Âm là 103 tuổi). Ông là hàng nhà văn tiền bối cuối cùng trong thế hệ Chiến tranh Việt Nam vừa ra đi. Ông vừa là nhà văn, vừa là nhà giáo và cho rằng dạy học là nghề, viết văn là nghiệp. Như thế trong nhãn quan Phật giáo thì phải chăng văn chương là duyên và tác phẩm là “nợ” như khái niệm “duyên nợ trần ai” giữa đời thường.
25 Tháng Mười 20251:53 SA(Xem: 1468)
Vô cùng thương tiếc khi được tin thân phụ của bạn Lưu Thanh Nga: Cụ Francis Xavier Lưu Vĩnh Lữ /Cựu Chủ Tịch Nghị Viên Hội Đồng Đô Thành Sài Gòn / Sinh năm 1934 tại làng Tưởng Lộc, Vĩnh Long, Việt Nam / Đã được Chúa gọi về ngày 11 tháng 10 năm 2025 tại Katy, Texas. /Hưởng thượng thọ 92 tuổi