- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

NGUYỄN CHÍ TRUNG GỬI BÙI GIÁNG & TUỆ SỸ

26 Tháng Mười Hai 20244:15 CH(Xem: 18643)


Nct va TUE SĨ
Ảnh: Tuệ sĩ & Nguyễn Chí Trung


NGUYỄN CHÍ TRUNG

GỬI BÙI GIÁNG & TUỆ SỸ



Lời Tác Giả:
Tưởng nhớ anh Tuệ Sỹ, người bạn Thơ thân thiết, đã mất một năm tôi phổ biến một bài Thơ tựa "Gửi Bùi Giáng & Tuệ Sỹ". Bài Thơ được viét từ 2002, sau nhiều lần ghé chùa Già Lam thăm và chuyện trò cùng anh. Trong một lần nào đó, anh viết thư pháp tặng tôi và nội dung bản thư pháp ấy tôi có ghi lại trong bài Thơ này. Anh BG, Tuệ Sỹ và Hành Khoai là ba người bạn Thơ ở miền Nam mà tôi giữ một tình thân cho đến lúc các anh ấy mất. Còn một người bạn Thơ nữa từ thời 1966 là Phạm Thiên Thư, nhưng Thư đã vào cảnh giới không trần tục nữa ngay trong lúc còn sống ở trần gian... (NCT)

 


Mời các thân hữu yêu Thơ:

 

NGUYỄN CHÍ TRUNG

GỬI BÙI GIÁNG & TUỆ SỸ

 

Giáng ôi anh chết mất rồi

Giờ tôi không có một người đọc thơ

Thi Ca chữ nghĩa bơ vơ

Thời đại cầu bất cầu bơ không hồn

Xác anh thiên hạ đã chôn

Cùng Mưa Nguồn Lá Hoa Cồn Màu Hoa

Trên Ngàn Sa Mạc Trường Ca…

Dường như tất cả qua loa một vài

 

**

Giáng ôi câu chuyện trần ai

Hình như riêng biệt đoạ đày vào ta

Đất trời đày ải quá đà

Hay riêng tự chúng ta là làm thêm ?

Ấy là nghiệp chướng oan khiên

Hay là hiu hắt trong triền mây bay ?

Ấy là một nỗi thở dài

Còn vương vất lại trong ngày đã xa ?

 

**

Bữa nay tôi khóc tôi la

Vì tôi chẳng thể làm ma vô tình

Tuệ Sỹ viết: “Trời có Tình

Thì Trời cũng đã trở thành già nua”

Tưởng như lời nói bông đùa

Mà trong sự thể mái chùa vỡ tung

Nhìn nhau trong cuộc trùng phùng

Mỗi người một ái ngại ngùng cho nhau

 

**

Giáng ôi anh chết quá lâu

Chỉ còn tôi để chia sầu với tôi

Tuệ Sỹ dường như về ngồi

Dưới chân Phật Tổ nhìn đời lại qua

(Tuy là câu chuyện Thi Ca

Cũng còn vướng bận qua loa một vài ?)

Chúng tôi còn sống lai rai

Nên tôi còn viết vài bài cho anh

 

**

Giáng ôi anh chết quá nhanh

Còn Tôi quá chậm, Trời hành hạ thêm

Tôi không tăm tiếng tuổi tên (!)

Cả đời tôi chỉ đứng bên vệ đường

Trần gian cơ sự nhiễu nhương

Tôi cố viết nốt một chương (cuối cùng ?)

“Có Tâm thì tội cho lòng

Có thêm đầu não thì không ra gì”

 

**

Những Lời như thế là gì ?

Không ai đọc được, thế thì ra sao ?

Một Lời máu lệ là bao

Một Lời đã viết, làm sao bây giờ ?

Đôi khi tôi cũng không ngờ

Giòng Thơ ngấp nghé cõi bờ tử sinh

Tôi luôn luôn chỉ một mình

Vì Thơ tôi vốn lênh đênh không người

 

**

Tôi thì khóc, Tuệ Sỹ cười

Ấy là hai mặt của đời trầm luân

Lúc đi xa lúc đến gần

Tôi lặn lội giữa cõi trần Trời cho

Tuy là Cuộc chẳng hay ho

Lại thêm cam khổ gay go bội phần

Sao cho trọn vẹn căn phần

May ra hiểu được một phần nào chăng ?

 

**

Tôi không thể quậy nhố nhăng

Làm tuồng như thể đem quăng kiếp người

Vì biết sau khi vất rồi

Trơ trơ tôi vẫn làm người như tôi

Nên tôi thầm lặng thế thôi

Như đã biến mất giữa đời từ lâu

Nếu cỏn là chỉ đôi câu

Dài như một nỗi dãi đầu còn lưu

 

**

Biết rằng Cuộc quá sầu u

Người dựng chuyện, người đi tu cho rồi

Ấy là một cách trả lời

Cho Câu Hỏi do Đất Trời đặt ra

Ở trong câu chuyện vốn Là

Không trong sự thể Không Là. Thế nên

Không làm sư không trò điên

Trái tim tôi mở diện tiền trần gian

 

**

Bắt tôi vào cuộc lầm than

Bắt tôi từ bỏ thiên đàng ngu si

Bắt tôi cứ thế phải đi

Cho bao địa ngục tụ về (thành Thơ ?)

Bắt tôi phải đợi phải chờ

Cho bao tuyệt vọng làm mờ trái tim

Bắt tôi cứ mãi đi tìm

Cho tôi cùng cực trong niềm cô đơn

 

**

Cho tôi đến cõi trống trơn

(Và quên mất niềm mang ơn Đất Trời

Đã cho cơ hội làm người

Cho tôi biết chút cuộc đời, nhân sinh)

Bắt tôi đủ chuyện linh tinh

Cho tôi điêu đứng điêu linh điêu tàn

Bắt tôi những chuyện trái ngang

Cho tôi không hiểu trần gian là gì

 

**

Giáng ôi tôi ở anh đi

Những Thơ mình viết gởi về cho ai

Trẻ con giờ chẳng học bài

Nghe đến Lục Bát tẩy chay thẳng thừng

Văn mới thơ mới tưng bừng

Ấy đà phát triển (?), có ngừng được đâu

Nếu anh còn sống chắc rầu

May cho anh cõi chiêm bao đã về

 

**

Giáng ôi sự cố nặng nề

Một mình tôi chịu, không hề ai chia

Thơ tôi có lẽ mộ bia

Làm bằng trang giấy đầm đìa dưới sương

Mù đêm trời lạnh vào xương

Tôi nằm nghĩ đến thê lương kiếp người

Có khi tôi cứ viết hoài

Vì không còn được một người nào nghe .

 

NGUYỄN CHÍ TRUNG 

©nguyenchitrung

22.02.2002

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Tư 20244:07 CH(Xem: 21374)
On the evening of December 21, 1946, the Bach Mai radio resumed its operations somewhere in the province of Ha Dong after a day of silence. One of its broadcasts was Ho Chi Minh’s appeal to the Viets for a war of resistance. He reportedly said: The gang of French colonialists is aiming to reconquer our country. The hour is grave. Let us stand up and unify ourselves, regardless of ideologies, ethnicities [or] religions. You should fight by all means at your disposal. You have to fight with your guns, your pickaxes, your shovels [or] your sticks. You have to save the independence and territorial integrity of our country. The final victory will be ours. Long live independent and indivisible Viet Nam. Long live democracy.
03 Tháng Mười Một 20254:17 CH(Xem: 307)
Sao không ở cùng tôi thêm chút nữa, cơn mưa... để rót đầy tình tự mùa Thu trên bờ úa nắng, để riêng che một cõi hương xưa đằm thắm theo về. Hương ngai ngái của đất vừa chớm ướt, sợi mưa chỉ còn là nỗi run rẩy trên bàn tay bé nhỏ lá ơi, hãy chắt chiu đến tận cùng có thể, cho tôi nhìn sâu thẳm âm thanh là những hạt long lanh đến thế.
03 Tháng Mười Một 20253:42 CH(Xem: 320)
có một người không nói, mà hoa cười / không bước đi, mà gió cũng theo về / không hẹn trước, mà chiều như đã đợi / một bóng hình đằm thắm giữa cơn mê.
03 Tháng Mười Một 20253:32 CH(Xem: 387)
Tháng 11 - 2025, đại tường Hòa thượng Thích Tuệ Sỹ. Lễ đại tường là ngày giỗ năm thứ hai hai sau khi một người qua đời. Đại tường không chỉ là một nghi thức tang lễ nối dài mà là một triết luận sinh diệt siêu vượt những tín lý từng được cho là siêu việt của văn hóa và tôn giáo Á Đông, đặc biệt trong Phật giáo; nhất là khi nói đến một bậc danh tăng như Thầy Tuệ Sỹ lại càng mang nhiều ý nghĩa
03 Tháng Mười Một 20253:19 CH(Xem: 415)
Ướt chùng lòng anh / Thềm mưa bụi / Con tàu lầm lũi vùng quên lãng / Đi vào đi vào sương, hoa muồng vàng mù tối / Đắng khói hai hàng cây nuôi dưỡng tình đầu /
31 Tháng Mười 202510:09 CH(Xem: 705)
PHÂN ƯU / Vô cùng thương tiếc khi được tin: Nhà văn, Nhà giáo DOÃN QUỐC SỸ / Pháp danh HẠNH TUỆ / Sinh ngày 17 tháng 2 năm 1923 tại Hạ Yên Quyết, Hà Đông,Hà Nội, Việt Nam. Đã tạ thế vào ngày 14 tháng 10 năm 2025 / tại Anaheim California, Hoa Kỳ / Hưởng thượng thọ 103 tuổi
25 Tháng Mười 20252:23 SA(Xem: 1537)
Nhà văn Doãn Quốc Sỹ mới qua đời tại Mỹ, hưởng Thọ 102 tuổi (theo lịch Âm là 103 tuổi). Ông là hàng nhà văn tiền bối cuối cùng trong thế hệ Chiến tranh Việt Nam vừa ra đi. Ông vừa là nhà văn, vừa là nhà giáo và cho rằng dạy học là nghề, viết văn là nghiệp. Như thế trong nhãn quan Phật giáo thì phải chăng văn chương là duyên và tác phẩm là “nợ” như khái niệm “duyên nợ trần ai” giữa đời thường.
25 Tháng Mười 20251:53 SA(Xem: 925)
Vô cùng thương tiếc khi được tin thân phụ của bạn Lưu Thanh Nga: Cụ Francis Xavier Lưu Vĩnh Lữ /Cựu Chủ Tịch Nghị Viên Hội Đồng Đô Thành Sài Gòn / Sinh năm 1934 tại làng Tưởng Lộc, Vĩnh Long, Việt Nam / Đã được Chúa gọi về ngày 11 tháng 10 năm 2025 tại Katy, Texas. /Hưởng thượng thọ 92 tuổi
21 Tháng Mười 202512:14 SA(Xem: 1546)
Gặp gỡ trò chuyện với hậu duệ của cụ Mai Khắc Đôn, nghe kể một vài kỷ niệm về Hoàng Phi Mai Thị Vàng (Vợ vua Duy Tân, con gái của quan thượng thư Bộ Lễ Mai Khắc Đôn
14 Tháng Mười 202510:03 CH(Xem: 1615)
QUẬN CAM, California (Việt Báo) -- Nhà văn Doãn Quốc Sỹ đã thanh thản từ trần lúc 10:05 Quốc Sỹ đã thanh thản từ trần lúc 10:05 giờ sáng ngày Thứ Ba 14/10/2025 tại một bệnh viện ở Quận Cam, California, theo tin từ gia đình họ Doãn. Nhà văn Doãn Quốc Sỹ lấy tên thật làm bút hiệu. Ông sinh ngày 17/02/1923 (nhằm ngày Mùng Hai Tết Quí Hợi) tại xã Hạ Yên Quyết, Hà Đông, ngoại thành Hà Nội. Như thế, nhà văn ra đi khi được 102 tuổi, theo tuổi ta là 103.