- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

TIN THƠ -POEM MY HOME - CASA MIA

23 Tháng Mười 202411:04 CH(Xem: 678)

CHI TRUNG
Nhà thơ NGUYỄN CHÍ TRUNG



*** International Book Fair Frankfurt ***
*** POEM MY HOME - CASA MIA ***



The week - from October 16th to 20th, 2024, the largest book fair in the world will take plac: the book fair in Frankfurt, Germany. This year the theme of the book fair is: the country Italy, especially with its great culture and literature.

The southern Italian publisher SECOP Edizioni is presenting, among other books, one of my poems in a special volume of poetry in a quadrolingual edition - Italian - Vietnamese - German and English. The title of the long poem is "CASA MIA - NHÀ TÔI - MEIN ZUHAUS - MY HOME" (please see the picture of the book´s cover).


The poem belongs to the complex MISCELLANOUS (TẠP THI) - Volume 2 (1999). I wrote it in traditional six-eight metrics in Vietnamese. Later I translated it into English together with Linda Kundhardt, the friend of my late friend US Poet Laureate Donald Hall. At Luisa Varesano's request, I translated the poem into German myself. This German translation can serve as a good, reliable basis for other translations into European languages. Luisa translated the Italian version with me on the basis of this German version over many years. All of these versions are now presented in this unique book edition.


At the same time, a Spanish translation was performed in collaboration between the Argentinian poet Silvia Tocco and me, also over many years. The book publication of the Spanish translation is currently being planned.

T
he large poem is composed of 64 stanzas. The numbering serves the purpose of arranging it to make the translation work easier.

I am publishing the first 10 stanzas here, on this FB page of the Italian version.

Then in Vietnamese on my FB page for my Vietnamese poetry friends.

Here they are (all four versiona):


CASA MIA

1

Casa mia è in un caotico quartiere,

Vicoli tutt’intorno, storti, dritti, curvi,

Strade piene di gente, giorno e notte,

Bambini che giocano e corrono tutto il giorno di qua e di là.


NHÀ TÔI

1

Nhà tôi trong xóm ngổn ngang

Ngõ quanh ngõ vẹo ngõ ngang ngõ vòng

Lúc nào cũng lúc nhúc đông

Trẻ con chạy nhảy long nhong cả ngày

MEIN ZUHAUS

1

Mein Zuhaus liegt inmitten eines belebten Viertels,

Gassen ringsum, mal schief, mal gerade, mal

[kreisförmig,

Menschen füllen Straßen, Tag und Nacht,

Kinder spielen, rennen und toben den ganzen Tag umher.

MY HOME

1

My home is in a muddled village,

This blind alley, that bent cul-de-sac,

Constantly filled with crowds,

Children running all day long.



interno

2

Anche le notti nei vicoli non durano a lungo,

Solo poche ore di calma

Fino al primo canto del gallo, quando l’alba si risveglia

E il richiamo del venditore notturno ancora risuona dalla

[recente oscurità.

2

Đêm trong ngõ cũng không dài

Nếu là yên lặng, chỉ vài tiếng thôi

Đến chừng gà gáy tinh khơi

Tiếng khuya rao bán vừa rời khỏi đêm


2

Auch die Nächte in den Gassen sind nicht lang,

Wenn es still ist, vergehen nur wenige Stunden.

Bis zum ersten Hahnenschrei, wenn die Dämmerung

[erwacht,

Und der Ruf des Nachtverkäufers in die Dunkelheit

gerade ausklingt.


2

Night in the lanes doesn’t endure,

It’s calm only a few hours

Until the rooster crows in early dawn

And street vendors cry wares into twilight.


3

Talvolta non è dolce né tenero il mio sonno,

La pioggia notturna batte tenace sul pavimento di

[cemento.

Qui io giaccio su una stuoia umida,

Dov’è svanita la mia infanzia, silenziosa e inosservata?


3

Có khi giấc ngủ chưa mềm

Mưa đêm chưa tạnh trên thềm xi măng

Trên manh chiếu ẩm còn nằm

Tuổi thơ ấu đã âm thầm về đâu


3

Manchmal ist mein Schlaf nicht weich, sanft,

Der nächtliche Regen hält sich hartnäckig auf dem

[Zementboden.

Auf einer feuchten Matte liege ich da,

Wohin ist meine Kindheit still und heimlich

[entschwunden?


3

Maybe sleep hasn’t become soft,

Night rain ceaseless on cement stairs.

I still lie on a moist mat,

My childhood silently departed.


4

Casa mia è nei pressi d’un ponte

Che conduce attraverso regni dell’Altrove.

Su questo ponte muovo passi esitanti

Trascinato nel flusso della vita, in ogni tempesta.


4

Nhà tôi bên cạnh chiếc cầu

Bắc qua những cõi đâu đâu không chừng

Tôi đi những bước ngập ngừng

Dưới dòng đời cuốn trong từng trận cơn


4

Mein Zuhaus liegt neben einer Brücke,

Die durch Reiche des Irgendwo führt.

Ich gehe über diese Brücke mit zögernden Schritten,

Von der Strömung des Lebens mitgerissen, in jedem

[Sturm.


4

My home is near the bridge

That spans realms to nowhere.

I hesitate, then step into

Life’s currents which sweep me away.



5

Lasciai Casa mia più di metà vita fa,

Ora i miei piedi sono logori, stanchi.

Le poesie si sono dileguate un po’ alla volta.

Esse sono bambini vaganti senza casa sulla terra.


5

Tôi xa Nhà cũng đã hơn

Nửa đời, giờ cũng đã sờn bước chân

Những bài Thơ đã thưa dần

Những đứa con lạc qua trần gian đây


5

Ich verließ mein Zuhause vor mehr als einem halben

[Leben,

Jetzt sind meine Füße ausgefranst, müde.

Die Gedichte haben sich allmählich verflüchtigt,

Sie sind Kinder ohne Zuhause, die auf der Erde

[umherstreifen.


5

I left my home more than half

My life ago, now my feet are frayed.

My poems wane. They are children

Wandering homeless over earth.


6

Ogni poesia trattengo fra le mani,

Una per una le lascio cadere nei giorni silenziosi,

A mescolarsi nel raggio di sole, nella pioggia della sera.

Potesse il mio cuore oppresso dissolversi anch’esso!?


6

Từng bài tôi giữ trong tay

Từng bài tôi thả xuống ngày tịch liêu

Lẫn trong nắng sáng mưa chiều

Có tan rã được ít nhiều lòng tôi?


6

Jedes Gedicht halte ich in meinen Händen fest,

Auch jedes lasse ich in die stillen Tage fallen,

Vermischen im Sonnenlicht, im Abendregen.

Könnte mein beladenes Herz sich mehr oder weniger

[auflösen?


6

I try to keep each of them in my hands,

I drop each in the silent day,

In the sunshine, in the evening rain.

Can I myself be dissolved?


7

Casa mia è nel Luogo della Solitudine,

Presso il bosco dell’enigmatico cuore, dove vagano

[sognanti nubi.

Già dal principio ero un viandante,

E ancor oggi continuo a vagare fin dall’inizio.


7

Nhà tôi ở Chốn Đơn Côi

Bên Rừng Uẩn Khúc mây trôi mơ màng

Từ đầu tôi đã lang thang

Đến giờ tôi vẫn lang thang từ đầu


7

Mein Zuhaus liegt an der Ortschaft der Einsamkeit,

Neben dem Wald des rätselhaften Herzen, wo Wolken

[sanft träumen.

Schon von Anfang an war ich ein Wanderer,

Und bis jetzt wandere ich weiter seit Anbeginn.


7

My home is in a Solitary Locus

Near enigmatic woods where clouds dream.

I wander from the beginning,

And continue to wander since I began.


8

Noi non viviamo insieme, separati e isolati

Non condividiamo neanche una parte delle nostre vite.

Ognuno di noi è un esiliato.

C’incontriamo soltanto per dirci infine addio.


8

Chúng ta không sống với nhau

Không chia sẻ được phần nào đời đây

Mỗi người là kẻ đi đầy

Gặp nhau chỉ để chia tay sau cùng


8

Wir leben nicht miteinander, getrennt und isoliert,

Nicht einmal teilen wir einen Teil unseres Lebens.

Jeder von uns ist ein Verbannter.

Wir begegnen uns nur, um uns am Ende zu verabschieden.


8

We do not live together,

Do not share even a part of our lives.

Each of us is an exile.

When we finally meet, it is a farewell.


9

Noi camminiamo, barcolliamo e vacilliamo,

Il tempo scorre in linea retta, mentre io mi muovo in

[cerchio.

Questa epoca fugge sempre più rapida, giorno dopo

[giorno.

Dov’è che scompare da questo luogo abbandonato?


9

Chúng ta đi đứng long đong

Thời gian đi thẳng, tôi vòng quẩn quanh

Thời đại càng lúc càng nhanh

Đi đâu mất hút, vắng tanh chốn này


9

Wir gehen, schwanken und straucheln,

Die Zeit zieht geradlinig dahin, während ich mich im

[Kreis bewege.

Die Ära rast immer schneller, Tag für Tag.

Wohin verschwindet sie, aus dieser verlassenen Stätte?


9

We are going around with a heavy load,

Time is linear, I deviate.

Our era accelerates day after day.

Where is it going? This place is deserted.


10

Casa mia è nel Villaggio dei Mendicanti,

I vicini sono andati via tutti, io aro ormai terra arida.

Con fatica tentano gli Umani di farsi strada, di vivere.

Dove fuggono in questo inferno d’esistenza?


10

Nhà tôi ở Xóm Ăn Mày

Láng giềng đi cả, tôi cày đất khô

Mọi người hùng hục cơ đồ

Trốn đâu cùng quẫn trong lò hiện sinh?


10

Mein Zuhaus liegt in Dorf der Bettler.

Nachbarn sind alle weggegangen; ich pflüge nun trockene

[Erde.

Mühsam versuchen Menschen hoch zu arbeiten, zu leben.

Wohin fliehen sie in dieser Hölle der Existenz?


10

My home is in the Beggar Village,

Neighbors gone, I plow dry earth.

Each arduously attempts work.

Where to go in this oven of existence?

- - -

* I will gradually publish the complete poem in the translated versions *

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Tư 20241:51 SA(Xem: 8583)
Vô cùng thương tiếc khi được tin: Nhà văn, Sử gia NGUYÊN VŨ - VŨ NGỰ CHIÊU Sinh ngày 6 tháng 10 năm 1942, tại Phụng-Viện-Thượng, Bình-Giang, Hải-Dương, VN. Mệnh chung ngày 19 tháng 4 năm 2024 tại Houston, TX Hoa-Kỳ. Hưởng Thọ 82 tuổi
31 Tháng Tám 202311:33 CH(Xem: 13849)
Sunday afternoon, September 2, 1945. High on a stage at Cot Co [Flag Pole] park—which was surrounded by a jungle of people, banners, and red flags—a thin, old man with a goatee was introduced. Ho Chi Minh—Ho the Enlightened—Ho the Brightest—a mysterious man who had set off waves of emotion among Ha Noi's inhabitants and inspired countless off-the-record tales ever since the National Salvation [Cuu Quoc], the Viet Minh organ, had announced the first tentative list of the "Viet Minh" government on August 24. It was to take the Vietnamese months, if not years, to find out who exactly Ho Chi Minh was. However, this did not matter, at least not on that afternoon of September 2. The unfamiliar old man — who remarkably did not wear a western suit but only a Chinese type "revolutionary" uniform — immediately caught the people's attention with his historic Declaration of Independence. To begin his declaration, which allegedly bore 15 signatures of his Provisional Government of the Democ
29 Tháng Mười 202411:53 CH(Xem: 1028)
Em còn đó không? / Bờ Tây Thái Bình. / Muôn trùng xa cách! / Vẫn hoài đợi mong? / ** Em còn đó không? / Anh nay phương trời. / Ôm đầy nỗi nhớ! / Xa vời vợi trông. /
10 Tháng Mười 20244:15 SA(Xem: 2418)
Tôi trở về Half Moon Bay / Đếm từng con sóng biển / Đếm từng nỗi ưu phiền / Lòng buồn như sương mù / Từ độ ánh trăng tan...
05 Tháng Mười 20244:58 CH(Xem: 3610)
NCT sinh năm 1948 tại Vũng Tàu, cha mẹ là người Hà Nội. Từ đầu những năm 1950er NCT lớn lên ở thành phố Sài Gòn, học tiểu học ở trường Bàn Cờ, trung học ở trường Chu Văn An. Năm 1967 ông từ chối những học bổng của những quốc gia khác, chọn học bổng quốc gia (VNCH) để sang CHLB Đức du học. Tại Viện Đại Học Stuttgart NCT học Triết học và Toán Học & Cơ Học Áp Dụng. Vào thời điểm đó những triết gia Đức có tiếng như Martin Heidegger, Karl Jaspers, hay Ernst Bloch đã hưu trí, ông đã làm luận án tiến sĩ ở Viện Cơ Học & Toán Học Áp Dụng. Ông là sinh viên trẻ nhất xưa nay có bằng Tiến Sĩ Kỹ Sư (Doktor-Ingenieur), vào năm 1977.
02 Tháng Mười 20246:16 CH(Xem: 1748)
Chủ nghĩa phê bình văn học thời cổ điển ở phương Đông thường diễn ra trong các hình thức: Bình văn, bình thơ và ca xướng hay ngâm vịnh; trong lúc ở phương Tây thì hình thức khá phổ biến là diễn thuyết và tranh luận. Cái hay của văn chương chỉ trụ vào hình thức diễn đạt một phần; nhưng sự tinh túy lại là cái “thần” nằm trong góc khuất của cảm xúc và tư tưởng. Bởi vậy, khi nói đến những trường hợp xướng văn, bình thơ hay phê bình văn học đã có rất nhiều văn nghệ sĩ Đông Tây như Jacques Prévert, Francoise Sagan, Mark Twain… ở trời Tây hay Tô Đông Pha, Bùi Giáng…
02 Tháng Mười 20245:30 CH(Xem: 2980)
Những bài thơ dưới đây được tuyển dịch từ cuốn ”Một Trăm Bài Thơ Nhật” rất nổi tiếng của thi sĩ-dịch giả Mỹ Kenneth Rexroth với thơ của các thi sĩ Nhật qua nhiều thế kỷ. Trong cuốn này, dịch giả Rexroth đã nắm bắt được rất nhiều tích cách tinh tế của thi ca cổ điển Nhật Bản: chiều sâu của niềm đam mê chừng mực, văn phong sang trọng khắc khổ, và hình tượng phong phú nhưng cô đọng. (- Bạt Xứ)
02 Tháng Mười 20245:12 CH(Xem: 1605)
Cách nay hơn chục năm, tôi đã viết: Luân Hoán, người kể chuyện bằng thơ. Tuy nhiên, ngay sau đó tôi đã nhận ra, bài viết chưa thực sự mở ra được hồn cốt, kiến thức và khối lượng sáng tác đồ sộ của ông. Vì vậy, hôm rồi, nhận được tập bản thảo: Nỗi Nhớ Quê Nhà Từ Montreal, do Luân Hoán gửi tặng, dù đang rất bận, tôi cũng dành thời gian đọc ngay. Một cảm xúc khác, Luân Hoán đã để lại trong tôi, khi đọc xong tập thơ dày đến 300 trang này. Thật vậy, Nỗi Nhớ Quê Nhà Từ Montreal như một cuốn hồi ký về tình yêu, cuộc sống chìm vào nỗi nhớ quê nhà được Luân Hoán viết bằng thơ: “càng già càng bớt nhớ nhà?/ quẩn quanh nhớ mỗi cái ta thật nhiều/ nhớ từ thời bé hạt tiêu/ phơi nắng giang gió thả diều, đi rông“ (Trí nhớ về chiều)
02 Tháng Mười 20245:02 CH(Xem: 2022)
Chồng tôi bị bạo bệnh qua đời được vài năm thì tôi quyết định bán căn nhà cũ và văn phòng địa ốc của anh ấy để dời đi nơi khác, cố quên đi môt dĩ vãng đau thương. Tôi đã quá mệt mỏi với công việc làm ăn mà xưa kia anh ấy luôn gánh vác những phần nặng nhọc nhất. Chồng tôi là một người hiền hòa, hoạt bát rất lo cho vợ con, cho nên sự ra đi của anh ấy đã mang theo không những một chỗ dựa vững chắc cho mẹ con tôi mà cả linh hồn và thể xác của tôi.
02 Tháng Mười 20244:46 CH(Xem: 2089)
Đối với người xa quê, cứ đồng hương là thân nhau rồi, hà huống lại là nhà văn. Thường các nhà văn rất thích gặp nhau, có thể bàn với nhau những dự định sáng tác, động viên nhau khám phá thi pháp mới. Thân hơn nữa, đọc bản thảo của nhau, góp ý để sửa chữa tác phẩm tốt hơn, hay hơn... Tôi viết rất chậm, ba bốn tháng mới viết được một truyện ngắn. Còn Nguyễn Anh thì ngược lại, chỉ vài tháng đã có tiểu thuyết gáy dày như hòn gạch. Bao giờ viết xong anh cũng in ra, đóng thành tập, có bìa giả như một luận văn tiến sĩ, đưa tôi đọc, nhờ góp ý. Tiểu thuyết của anh là loại tình cảm xã hội nên hấp dẫn, tôi đọc một hai bữa là xong mà không thấy quá vất vả. Mới có mấy năm anh đã có hơn năm mươi đầu sách. Tác phẩm ra ào ạt nhưng anh vẫn chưa nổi tiếng trên văn đàn. Trong giới viết lách chẳng mấy người biết đến Nguyễn Anh.