Cuối năm Tháng mười hai giăng chiếc áo choàng sương khói lãng đãng khắp thành phố. Những giọng nói mơ hồ, những kẻ mộng du bềnh bồng cùng tiếng chim hót.
Từ không trung điệu jazz kỳ diệu vang lên. Giống những bông sen cạn trôi dạt mê mải trong dòng cảm xúc tinh khôi. Chúng ta học cách đặt tên mới cho đồ vật, thú cưng theo sở thích riêng.
Cuối năm, hình dung viễn cảnh thế giới đẹp trong sáng và thanh bình. Mải mê với nụ cười em hạnh phúc, tôi tìm cách ôm vào lòng cái vô hạn đất trời.
Ảo giác trăng đêm cao nguyên
Tàu dừng lại ga thành phố sương mù đúng hẹn Email báo tin mùa cạn kiệt anh gửi đi tuần trước
Và em biến mất tăm Giống cánh chim vút bay vào rừng thông biền biệt
Buổi tối đèn trong toa nhạt nhoà Từng gương mặt xa lạ lướt qua Bánh xe nghiến đau đường ray sắt Vỡ vụn từng khoảnh khắc yêu thương
Hình như số trời định sẵn Đánh tráo giấc mơ May mắn chuông nhà thờ đổ hồi thánh thót Thay em nói lời chia tay muộn màng
Tàu dừng lại ga lầm lỡ thành phố đầy hoa mimosa Anh lần tay mở sang trang sách mới cuộc đời
Ầu ơ ru lại ầu ơ /
Mẹ tôi gánh nước trăng mờ bến sông /
Chưa khôn mẹ đã theo chồng /
Chốn quê mẹ gửi bụi hồng níu chân /
Dây trầu non nhánh ngoài sân /
Mẹ theo cha bước duyên trần từ đây /
Cả đất nước tôi không thật /
Khi thế giới tiến lên phía trước /
Dân tộc tôi chưa biết phải về đâu /
Đường cái quan mưa nhoà lối về
Câu thơ tình buồn vất vào trong núi /
Đã có ai buông bước cúi đầu
nhìn sắc màu chuyển động trong tinh thể lỏng /
nào hay biết hai chân máu ứ chậm hoàn hồi về tim /
hiển nhiên sự tương đồng ấy không phụ thuộc vào ý nghĩ /
thôi thì hãy quên đi tôi ơi! /
khi thế giới luôn trình hiện quá nhiều tử thi đang ngủ vùi với giấc mơ vĩnh cửu
những hoài vọng rũ nhau ra đi /
tháng tư trời mưa rỉ rả /
những con đường đi xa thành phố /
khung cửa đục, mắt hoen mờ /
con chim đen trú lạnh /
dẫm lên từng ô vuông ký ức /
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.