Cuối năm Tháng mười hai giăng chiếc áo choàng sương khói lãng đãng khắp thành phố. Những giọng nói mơ hồ, những kẻ mộng du bềnh bồng cùng tiếng chim hót.
Từ không trung điệu jazz kỳ diệu vang lên. Giống những bông sen cạn trôi dạt mê mải trong dòng cảm xúc tinh khôi. Chúng ta học cách đặt tên mới cho đồ vật, thú cưng theo sở thích riêng.
Cuối năm, hình dung viễn cảnh thế giới đẹp trong sáng và thanh bình. Mải mê với nụ cười em hạnh phúc, tôi tìm cách ôm vào lòng cái vô hạn đất trời.
Ảo giác trăng đêm cao nguyên
Tàu dừng lại ga thành phố sương mù đúng hẹn Email báo tin mùa cạn kiệt anh gửi đi tuần trước
Và em biến mất tăm Giống cánh chim vút bay vào rừng thông biền biệt
Buổi tối đèn trong toa nhạt nhoà Từng gương mặt xa lạ lướt qua Bánh xe nghiến đau đường ray sắt Vỡ vụn từng khoảnh khắc yêu thương
Hình như số trời định sẵn Đánh tráo giấc mơ May mắn chuông nhà thờ đổ hồi thánh thót Thay em nói lời chia tay muộn màng
Tàu dừng lại ga lầm lỡ thành phố đầy hoa mimosa Anh lần tay mở sang trang sách mới cuộc đời
Sau em /
sẽ có những người con gái khác /
làm thơ cho anh /
và nói yêu anh /
Anh sẽ yêu họ /
trái tim nguyên lành /
lãng mạn /
Nhưng
sẽ không có ai /
chép cho anh /
những bài thơ của anh /
trên giấy /
trong ngực
Những người lính đáng thương này /
Phải đối diện với mặt trận thành phố /
Từ rừng rú họ được đưa về thủ đô /
Để bảo vệ trấn an những con người kêu gào chiến tranh /
nhưng chính họ lại đứng bên ngoài cuộc chiến /
Và người lính bỗng dưng biến thành con thú cô đơn /
ngơ ngác giữa Mặt Trận Ở Sài Gòn
có những con chim bay về phía mặt trời /
ngậm hạt đậu như viên kim cương trên tóc người thiếu nữ /
cơn gió mùa hạ ngông cuồng thổi qua thành phố /
nhiều ô cửa chưa mở ra /
phía sau là những căn phòng chứa đầy kỷ niệm /
im lặng
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.