- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Trịnh Hải Yến

28 Tháng Giêng 201012:00 SA(Xem: 33069)

trinhhaiyen_0_300x129_1

Gõ cửa mùa Đông

Anh có bao giờ gõ cửa mùa Đông
Suơng mảnh khảnh bay trong ngày lãng đãng
Môi tham lam cuộn tròn làn khói bạc
Nỗi nhớ ngân dài khi chợt gọi tên

Có bao giờ anh chạm đến lời nguyền
Khi mùa Đông ôm ly cà phê nóng
Tháng 12 năm nào cũng đến
Mang máng thẹn thùng, hơi ấm trượt qua tay

Em đã từng đứng thật lâu, thật lâu
Đặt lên môi ly cà phê ngày xưa anh uống
Giọt sương đêm long lanh mỏi mệt
Giật mình tìm đom đóm mùa Đông

Tình yêu nẩy mầm khi đối diện sai lầm
Thật ấm áp nhưng cũng thật đau lòng
Biết làm gì khi tìm ra sự thật
Em chỉ là trò thách đố trong anh


Hà Nội: 12/8/2009


Đồng xu


Đồng xu gieo vào định mệnh
Bàn tay em năm ngón vẫn là năm
Phố lẳng lơ chẳng thể yêu anh
Trò chơi yêu rao bán được mấy lần

Em vịm vào vận mệnh yêu anh
Quên một người quả là quá khó
Làm sao bán trái tim khi không từ bỏ
Định mệnh là gì? định giá được không

Trò chơi yêu hết cười lại khóc
Em biết những điều anh cố giấu em
Nhưng phải làm sao khi em cũng tổn thương
Zíc zắc yêu vạn kiếp ủ mầm dối trá

Đếm làm sao những đường vân giả lả
Định mệnh đồng xu úp ngửa mấy lần
Tình yêu không ôm dối trá vào lòng
Em không bán trái tim lấy đồng xu định mệnh

Hà Nội 24/8/2009


Giọt nước mắt cuối cùng


Thế giới anh xây lên từ gốc rạ bạc mầu
con tép còng nhảy qua mùa nước nổi
Bông lúa dại chênh chao câu hát vội
Cất vó đông chiều rong duổi tuổi thơ anh

Thế giới em xây lên từ nước mắt đàn bà
những thân phận sống đời đời cam chịu
có những cuộc đời tưởng như đang sống
nhưng rêu phong phủ lối chân trần

Không muốn sống đời quá đỗi bình thường
không có ước mơ tham lam cần đạt tới
Em đàn bà vương đầy tham lam người đàn bà hiện đại
sống tốt với mình trước khi nghĩ một ai

Quy tắc đặt ra để rồi vất bỏ
em đàn bà lý trí chẳng bao dung
em tham lam vơ vét đến tận cùng
đừng hi vọng em sống đời cam chịu

Đàn bà em trong thế giới anh
không bao giờ bán giọt nước mắt cuối cùng
còn nước mắt em vẫn còn hi vọng
không vô tâm trong thế giới đàn ông

Trịnh Hải Yến
Hà Nội: 18/9/2009

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 31614)
Như những thiên hà Con đường mở trong giấc mơ Không nằm trong dự án kiến thiết quy hoạch sở tại Chúng ta sẽ đến đó xây một ngôi nhà Tựa lâu đài cổ Và trồng cây cối xung quanh Tường rào kín đáo
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 33105)
căng tình lên mùa đông mưa lũ lượt xâu xé chiêu hàng tháng giêng bộc nỗi khó độc dược vừa vỡ cay bờ môi mặc khách giữa triều âm trùng điệp mùi hương quỷ mỵ
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 31573)
co cụm tháng ngày trong góc đời quên lãng tuởng đã xong kiếp an phận thủ thường tự dung-em từ chỗ nhân gian lơ đãng kéo tôi vào trọ: đuôi mắt nghê thường
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 29902)
Ngọn lửa cháy một bên Kẻ ham chơi về muộn Ăn ở suốt một đời Có những điều không cần phải hiểu ? Nụ cười đầu môi, đãi đưa, gượng gịu Đường phố xưa giờ cũng lạ người
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 32138)
cha mẹ cùng vượt muôn vàn thử thách sống thúc bách như giây phút cuối cùng chờ ngày trùng phùng tháp cao tháng ba, sông sen tháng bảy, diều giấy tháng chín
18 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 32287)
Sinh năm 1964 tại Sàigòn . Qua Mỹ từ năm 1982. Tốt nghiệp cao học Quản Trị Thuế và CPA, hiện đang sống và làm việc tại miền Nam California. Có bài viết trên Văn, Tân Văn, Da Màu. Lần đầu tiên đến với độc giả Tạp Chí Hợp Lưu.
18 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 32066)
Đất trời có bao dung Cho ta hẹn một lần Ta về qua lối cũ Chiều đẫm hương kim ngân
18 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 31207)
Anh rót tiếng cười vào cổ em những ngụm hạnh phúc hừng hực đam mê và sức sống Chiều hè rực rỡ tan chảy trên môi làm em ngây ngất Như rượu ngọt và cà phê đắng em được uống từ môi anh
01 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 31823)
(đăng trong Hợp Lưu số 100 tháng 5&6 2008) ở đây mùa xuân trẻ dại quỳ trên đồi ngực căng nhức đêm ủ bằng chăn đỏ ở đây điệu nhạc buồn như vệt bùn bắn lên chân ở đây tuổi hai mươi tư…
22 Tháng Hai 200912:00 SA(Xem: 35729)
Tập "Ta thấy hình ta những miếu đền" cô đọng những lời tài tử của một thi nhân đã bỏ thơ theo văn. Cuối đời, do tình cờ một ông chủ nhà xuất bản yêu cầu, Mai Thảo góp lại thành tập mà có thơ Mai Thảo như món quà muộn đến từ một đời vừa chín.