- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Trịnh Hải Yến

28 Tháng Giêng 201012:00 SA(Xem: 33068)

trinhhaiyen_0_300x129_1

Gõ cửa mùa Đông

Anh có bao giờ gõ cửa mùa Đông
Suơng mảnh khảnh bay trong ngày lãng đãng
Môi tham lam cuộn tròn làn khói bạc
Nỗi nhớ ngân dài khi chợt gọi tên

Có bao giờ anh chạm đến lời nguyền
Khi mùa Đông ôm ly cà phê nóng
Tháng 12 năm nào cũng đến
Mang máng thẹn thùng, hơi ấm trượt qua tay

Em đã từng đứng thật lâu, thật lâu
Đặt lên môi ly cà phê ngày xưa anh uống
Giọt sương đêm long lanh mỏi mệt
Giật mình tìm đom đóm mùa Đông

Tình yêu nẩy mầm khi đối diện sai lầm
Thật ấm áp nhưng cũng thật đau lòng
Biết làm gì khi tìm ra sự thật
Em chỉ là trò thách đố trong anh


Hà Nội: 12/8/2009


Đồng xu


Đồng xu gieo vào định mệnh
Bàn tay em năm ngón vẫn là năm
Phố lẳng lơ chẳng thể yêu anh
Trò chơi yêu rao bán được mấy lần

Em vịm vào vận mệnh yêu anh
Quên một người quả là quá khó
Làm sao bán trái tim khi không từ bỏ
Định mệnh là gì? định giá được không

Trò chơi yêu hết cười lại khóc
Em biết những điều anh cố giấu em
Nhưng phải làm sao khi em cũng tổn thương
Zíc zắc yêu vạn kiếp ủ mầm dối trá

Đếm làm sao những đường vân giả lả
Định mệnh đồng xu úp ngửa mấy lần
Tình yêu không ôm dối trá vào lòng
Em không bán trái tim lấy đồng xu định mệnh

Hà Nội 24/8/2009


Giọt nước mắt cuối cùng


Thế giới anh xây lên từ gốc rạ bạc mầu
con tép còng nhảy qua mùa nước nổi
Bông lúa dại chênh chao câu hát vội
Cất vó đông chiều rong duổi tuổi thơ anh

Thế giới em xây lên từ nước mắt đàn bà
những thân phận sống đời đời cam chịu
có những cuộc đời tưởng như đang sống
nhưng rêu phong phủ lối chân trần

Không muốn sống đời quá đỗi bình thường
không có ước mơ tham lam cần đạt tới
Em đàn bà vương đầy tham lam người đàn bà hiện đại
sống tốt với mình trước khi nghĩ một ai

Quy tắc đặt ra để rồi vất bỏ
em đàn bà lý trí chẳng bao dung
em tham lam vơ vét đến tận cùng
đừng hi vọng em sống đời cam chịu

Đàn bà em trong thế giới anh
không bao giờ bán giọt nước mắt cuối cùng
còn nước mắt em vẫn còn hi vọng
không vô tâm trong thế giới đàn ông

Trịnh Hải Yến
Hà Nội: 18/9/2009

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
08 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 32492)
Tháng mười ta lên núi Thăm một lũ chằng tinh Mang theo vò rượu thuốc Uống chết không tàng hình
29 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 35005)
Đêm quyến rũ trườn lên vết đau sâu thẳm Đêm ngọt ngào cứa đứt tình nhau Đỏ vệt son tươi gởi nhớ một mình
28 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 37652)
tôi muốn có con ngoài giá thú với một người lương công chức hơn hẳn tôi về mọi mặt lẫn tuổi đời đã trải qua vô số đoạn tình lãng mạn trong quá khứ, họ cùng đồng thanh quả quyết “hắn phải là một thi sĩ!”
28 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 108807)
- Gửi Thức Tối hôm qua từ nơi cửa sổ phòng tôi tuyết xuống tuyết rơi trên những cành tùng có tiếng đập cánh rất khẽ của con chim trốn tuyết
28 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 106807)
Sao anh lặng im nhìn lên bầu trời Em thành dải mây bối rối Vì tinh tú tròn đêm trẩy hội Vắt xiêm y ngang cành táo trong vườn.
08 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 107148)
nhiều nghịch lý giữa trò chơi thách đố với đức tin ức đoán khiến ta cười số mệnh là thù cũng vừa là bạn cứu vãn được gì khi nước mắt rơi
07 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 113129)
đúc lòng thú dữ. Tôi ngậm ngày giọt vuông ứa nóng vạn độ / cắt nhìn dân tộc móc nhau đu đưa tuần hoàn não bộ xưng mẹ toàn cầu ngôi nhà nổ tách từng cái miệng linh vị bay đến đỉnh cao tôi bốc câu chú giải nguyền rủa vi trùng tỉa giờ hối hả say.
04 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 34695)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu (11-2007). Đoàn Minh Châu, sinh năm 1984. Đang sống và làm việc tại Đà Nẵng. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu dòng thơ rất thơ của Đoàn Minh Châu đến qúi độc giả và văn hữu khắp nơi.
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34821)
Yêu em đi vòng tay anh nâng bước thời gian bế em qua những mấp mô đường đời để bàn chân em không bị cào xướt không bị vấy bẩn không lo sợ vấp ngã
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 31948)
Sáng nay khi em bỏ chiếc máy điện toán cũ vào thùng đựng những món phế thải Những vật dụng không còn dùng vào việc gì nữa