- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Hứa Hẹn Núi

07 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 112113)

* Một người đứng trên đỉnh núi lửa

Hét ầm về dân tộc?

 

đúc lòng thú dữ. Tôi ngậm ngày

giọt vuông ứa nóng vạn độ / cắt nhìn dân tộc móc nhau đu đưa

tuần hoàn não bộ xưng mẹ toàn cầu

ngôi nhà nổ tách từng cái miệng linh vị bay đến đỉnh cao

tôi bốc câu chú giải nguyền rủa vi trùng tỉa giờ hối hả say.

 

Núi cổ nhọn chẻ bào hình hạt sao xanh

sáng mắt bắt tôi căng thở quả tim nhọn dần

thêu dấu hoa tay ép vòng ngực cao chồi hóa con số cháy

Hai bàn tay núp lửa cầu siêu

Bủa hàng ký tự toán học cho bào thai vô hình đẻ vị thần núi

Tôi xác cây vút trời thẳng nhập linh hồn thức

 

Chúng ta nạn nhân phiêu diệt đi bằng chân dép lá

Tôi đếm mặt nạ bùn xã hội Việt khởi thủy hẹp bó mọi nơi

Bởi dân trì đau tim nuốt lòng dân chủ ý nghĩ về đàn bò xanh ngặm cỏ

tư tưởng tôi nhìn vụng trộm thời gian trước sau

đốt lửa trưng cầu tự do. Hay hang mắt đỏ bầy thủ lĩnh

đứng vững nơi cao bất lực uốn lưỡi

tập đọc âm dáng mặt sư tử già xây tâm sáu cạnh.

 

Tôi ý thức rồi hành lang phận núi bất ổn

Nổi loạn quyền dân chủ bằng mùa động đất

soi phía dưới từng lớp lông lá năng lượng

Núi dồi dào phun nóng dòng kinh nguyệt.

 

sẽ lặn

Lặng khẽ mật tôi đọc chú rung dọc khớp xương. Sau lưng dân tộc.

Tôi ủ bóng yên mình với vì sao chín

 

Tôi ám tiếng chó tru dai ám vùng đất chuyển động vì giận dữ

Éo lên mái mèo đen dạ mùa thác dục

Bới chân lý khóc ứng chúng mình chia ra giới hạn chia cắt

hình tam giác bay lên năm cây que đỏ hoe

Núi nghiệm chính mình đường đi thẳng của Núi

 Núi biết mình là đám lá âm hộ nở sinh màu búp sen lùa

dáng thiếu nữ khỏa thân mùa nhấp nhô với sợi dây lửa

Đất nước đợi dương vật đốm sinh.

 

Tôi mảnh vỡ cho niềm dũng cảm theo hình giấy

Bức tường điểm nối tam giác đi vòng khắp năm châu

câu thơ ốm quát bồng giấc mơ tôi lực tình người rượt đuổi

Tôi nhảy bất lực tuổi trẻ tôi trắng phết từng màu

 thấy mọi điều thối tha:

dương vật và âm hộ to cao khắc âm dương buổi bình minh trốn tìm?

tuyên ngôn nơi bình yên. Tôi có cánh gió bay không sợ núi giận

Ngay bây giờ: Tôi không ý thức tôn giáo

Chỉ tôn chỉ đôi cánh núi uống dòng sữa tuyến vú núi trào lửa 

nhân duyên sự khai sinh.

 

Huỳnh Lê Nhật Tấn

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
28 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 105990)
Sao anh lặng im nhìn lên bầu trời Em thành dải mây bối rối Vì tinh tú tròn đêm trẩy hội Vắt xiêm y ngang cành táo trong vườn.
08 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 105984)
nhiều nghịch lý giữa trò chơi thách đố với đức tin ức đoán khiến ta cười số mệnh là thù cũng vừa là bạn cứu vãn được gì khi nước mắt rơi
04 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 34115)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu (11-2007). Đoàn Minh Châu, sinh năm 1984. Đang sống và làm việc tại Đà Nẵng. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu dòng thơ rất thơ của Đoàn Minh Châu đến qúi độc giả và văn hữu khắp nơi.
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34214)
Yêu em đi vòng tay anh nâng bước thời gian bế em qua những mấp mô đường đời để bàn chân em không bị cào xướt không bị vấy bẩn không lo sợ vấp ngã
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 31508)
Sáng nay khi em bỏ chiếc máy điện toán cũ vào thùng đựng những món phế thải Những vật dụng không còn dùng vào việc gì nữa
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 36178)
Những dòng sông lỡ thời Nước không bao giờ muốn chảy ? Ta nghịch ngợm rơi tùm xuống đáy Mới hiểu buồn tự cổ chí kim...
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 37809)
trước mặt rừng kiệt lá sau lưng phố tạnh người trời xa mây quánh đặc đờ đẫn vạt chiều phai
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38037)
Em đang làm gì? Soi gương Soi gương tìm gì? Tìm em
28 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 33590)
Đêm pơthi (*) mắt tượng tròn vo ngơ ngác ché chum nghiêng theo nhịp chiêng cồng âm u rừng già đau đáu rừng già rưng rưng gọi nhau về vòng tay xiết chặt
28 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 33387)
Buổi sáng mùa hạ những đốm trắng bên ngoài cửa kính sương bốc lên từ mặt hồ hay từ núi tỏa xuống em như một giọt sương rơi xuống chiếc hồ thăm thẳm quanh quẩn ngại đường sông