- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

SÀI GÒN NHỮNG NGÀY GIÃN CÁCH

13 Tháng Bảy 20214:16 CH(Xem: 15088)
SG GIAN CACH1
ành - Quý Cốc Từ

 

 

Uyên Lê

SÀI GÒN NHỮNG NGÀY GIÃN CÁCH

 

  

“Khi quê hương tôi đau,
Màu nắng cũng u buồn”

 

Có những ngày như thế này, lòng vừa đau vừa nặng trĩu quá, không viết được một dòng nào.

 

Viết gì khi nghe tin hẻm nhỏ ở Âu cơ, quận Tân bình có 109 người dương tính cùng lúc! Quê mình ở Tân bình mà, hẻm nhỏ, ngỏ nhỏ Tân bình mình rành hết. Mình biết hẻm nhỏ hai lần xuyệt này rồi, đường hẻm ngoắt ngoéo, ngoằn ngoèo, chỉ vừa 2 xe honda đi lọt, nhà cửa trống huơ trống hoác, mở cửa ra là đụng ngay nhà hàng xóm, đứng ở nhà này nói chuyện sang nhà kia nghe. Thì một người mang con virus Delta kịp lây cho cả xóm trước khi lây cho cả nhà!

 

Viết gì vào chiều trước khi Saigon giãn cách, mình đi tìm mua rau khắp các đường phố Saigon đang cuống quýt, sôi sùng sục. Siêu thị trống trơn, Satra ngập người, Bách hoá xanh không còn một cọng hành héo, ông bảo vệ vừa xịt nước khử khuẩn vào tay các bà nội trợ mặt hớt ha, hớt hãi vừa cười toe toét “hết trơn rau, thịt rồi! Tôi còn xúc xích thôi nè! Mua không?” …

 

Quay xe về quẹo vào xóm nước đen quanh co theo dòng kênh nước đen, một cái mẹt tre bày sát cửa nhà còn loe hoe vài trái cà chua héo, dưa leo méo mó đèo đẹt và bó hành lá úa tàn. Mình mua hết mẹt tre đó, còn được thêm nụ cười khoe hết lời của bà già gầy còm “cô mua hết giùm bà đi, bà không tăng giá như siêu thị đâu, bà ủng hộ chống dịch mà!”

 

Nghe mà thắt hết tim!

 

Viết gì khi đi qua hết những gầm cầu của người không nhà, vĩa hè của người bán vé số, Saigon không chỉ của những người hàng giờ lên Facebook khoe đẹp, khoe thân, khoe của, khoe tình ái, khoe giàu…

 

Saigon là của những người không có Facebook để khoe, chạy ăn từng bữa, sấp mặt kiếm cơm.

 

Saigon là của công nhân nhập cư chen nhau trong dãy nhà trọ 10m vuông, là của người đẩy xe đi bán rau cải 2000 đồng 1 bó, bán kẹo kéo nhân đậu phộng, tàu hủ nước đường gừng, bán dừa xiêm 15,000 đồng 2 trái, bán bánh su kem, bán thạch dừa nhà làm…

 

Rồi những người Saigon như thế sẽ ra sao trong 15 ngày không còn được kéo xe ra đường?

 

Một thời gian dài mình không chup được bức hình nào. Dù con đường đẹp nhất ven sông vắng lặng người, cây cầu đẹp nhất vắt ngang sông không có ai để phá view, như xưa mình từng mơ.

 

Xưa mình ghét kẹt xe, sợ khói bụi, ghét dừng ngả tư đèn đỏ đông người!

 

Bây giờ mình lại mong được đứng trong dòng xe hối hả đó, chen trong những khuôn mặt mệt mỏi mỗi chiều tan sở đó, lại hít đầy mùi khói xe, bụi, rác, nước sông ô nhiễm đó, lại nhìn những khuôn mặt Saigon vừa gần gũi vừa thương lắm đó!

 

Saigon buồn lắm, còn thiết nói năng gì!

UYÊN LÊ

 (SG Tháng 7-2021)

*(Hình minh họa – Qúy Cốc Tử)

 SG GIAN CACH2SG GIAN CACH3SG GIAN CACH4

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
24 Tháng Mười Một 20219:38 CH(Xem: 13903)
Chiều buông, từ cột cờ Lũng Cú chúng tôi phải quay lại ngã ba gần dinh vua Mèo để kịp đến cao nguyên đá Đồng Văn trước khi trời tối hẳn, đoạn đường khúc khuỷu, nguy hiểm vì đang thi công, người ta cho nổ mìn phá núi để mở rộng đường đèo. Trên núi cao chỉ cần mặt trời lặn thì bóng tối bao trùm, chỉ có đèn pha của xe chiếu vào vách núi, phía ngoài sương mù giăng phủ, một bên là núi một bên là vực sâu hun hút.
18 Tháng Mười Một 20214:35 CH(Xem: 14020)
Đêm Tuyên Quang chìm trong tiếng rù rì quái dị thành nhà Mạc chập chờn trong giấc mơ. Tôi chạy xuyên qua tường thành mờ ảo những mê cung bàn cờ, tôi lao vào ngõ cụt bức tường thành khổng lồ chắn lối, những hình vẽ lay động bước ra nhìn tôi, ánh mắt có thần của một nữ nhân có khuôn mặt đầy nếp nhăn của thời gian làm tôi chết sửng, bà là một vị thần? những chạm khắc trên tường với những phù điêu Champa. Hay tôi đang trôi vào thời Óc eo thế kỷ thứ 7 của xứ Phù Nam. Không tôi đang đi về miền Đông Bắc Việt Nam.
02 Tháng Mười Một 20218:38 CH(Xem: 14040)
Biển chạy dọc, dài theo hết California, vừa huyên náo, rất mơ màng, lại có chút gì đó nhịp nhàng trong cái tĩnh lặng của hoàng hôn. Chiều tàn, với sắc đỏ thắm rọi soi xuống dòng nước, là chút mầu sâu thẳm của ráng chiều đang nhạt nhoà vào đêm tối. Chút ánh sáng sắp tàn, phai dần cho bóng đêm, đã luôn làm tôi chìm đắm trong những ly rượu đỏ, có khi muốn uống hết, uống cho đến khi nào im hơi…
19 Tháng Mười 20216:46 CH(Xem: 14185)
Bài thơ tựa một khúc du ca trong trẻo, cất lên giữa chiều thu yên bình, giữa khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp của một miền quê Bắc Mỹ, xuyên qua một con đường quanh co rợp bóng cây mang tên “Con đường tình ta đi”- cái tên như một thứ “định mệnh” ngọt ngào đối với hai người…
05 Tháng Mười 202110:18 CH(Xem: 14702)
Cuối cùng rồi tôi cũng đã già. Cái già cũng thật thú vị. Hồi nhỏ người lớn bảo rằng tôi có tướng đi lầm lũi, đó là tướng khổ và cái tướng đó theo cả đường đời tôi đi. Tôi đi suốt từ thời thơ bé cho mãi đến tuổi 50 có lẽ thấm mệt nên tôi dần chậm bước. Tôi cho rằng đó là lúc tôi không còn trẻ nữa mà đến lúc tuổi đã thu rồi.
12 Tháng Chín 20219:32 CH(Xem: 13382)
Buổi sáng thức dậy thật sớm, tôi có những phút bình yên ngồi bên song cửa sổ lặng nhìn thành phố còn trong màn đêm yên tĩnh. Từ ngày thành phố có lệnh cách ly, khoảng trời của tôi được thu nhỏ chỉ trong khung cửa sổ này. Nhìn từ nơi xa xa tít ngoài xa là con đường cao tốc, cửa ngõ cho người đi người về lại Sài gòn, ngày trước xe lúc nào cũng nối đuôi còn bây giờ thưa thớt một vài xe trên đường. Những ngày dịch bệnh nơi ấy bớt hẵn bóng người, không còn những chuyến xe đi sớm về muộn trên đường xuôi ngược.
09 Tháng Chín 20219:44 CH(Xem: 13848)
Những ngày giãn cách này, tôi khám phá ra mình có một khả năng mới; đọc được tiếng ho! Giữa tháng 8, bẳng đi một tuần, đột nhiên tất cả âm thanh quanh tôi cùng một lúc biến mất! Không có tiếng hát karaoke, không có tiếng bước chân ngoài cửa, không có tiếng người cãi nhau lao xao dưới sân, không có cả tiếng con nít khóc cười rượt đuổi nhau ngoài hành lang… tôi như rơi vào khoảng không im lặng lạ lùng. Đó là lúc tiếng ho bắt đầu trỗi lên. Đầu tiên là tiếng ho của bác hàng xóm sát vách bên trái, âm thanh đùng đục quặn sâu từ trong phổi, rồi bục ra khỏi cuống họng từng chùm tắt nghẽn. Tiếng ho luồn từ cuối dãy hành lang, theo chiều gió lan dài, mới đầu chỉ là khúc khắc, càng về cuối càng dồn dập, khản đặc.
25 Tháng Tám 20219:16 CH(Xem: 14027)
Một năm trôi qua, nỗi sợ hãi càng thấm đẫm hơn. Sợ bệnh dịch hoàng hoành, con virus –cúm Vũ Hán thực quái ác, nó gây nỗi sợ hãi cho cả thế giới. Loài người như điêu đứng vì nó, nó gây bao tang tóc, đau thương không có bút mực nào tả xiết. Thần quyền, sợ chết. Cường quyền, sợ phạt tiền, sợ tù đày, rờ đâu cũng sợ.
17 Tháng Tám 202110:42 CH(Xem: 14152)
Tôi nhỏ xíu, tôi bé xíu. / Cũng chẳng có nghĩa những bóng lớn của Hội Họa Sĩ Trẻ đó đã che hết dáng tôi, cô học trò xinh xinh, chen chân, nhón gót xem tranh trong những chiều trốn lễ, bỏ nhà thờ… / Tôi mượt mà, tóc bay và mắt ướt, tôi thơ mộng như những thiếu nữ trong tranh. Tôi nhìn thấp thoáng chút yêu kiều, thời của những Chagall, Pissarro, Cezanne, Matisse… Và ngay cả rất xa xưa, Rembrandt.
28 Tháng Bảy 20219:48 CH(Xem: 14443)
Một buổi chiều ảm đạm, đầy sương. Hai chúng tôi ngồi nhìn biển, một màu xanh tít tắp gợi lên một nỗi niềm thăm thẳm, xa xăm. Vài chiếc lá me phai rơi đậu trên mái tóc em. Gương mặt em chiều nay buồn ảm đạm như chiều nay, đầy mây và gió lạnh. Em thẩn thờ nhìn vào góc vắng và buồn . Buồn trong đôi mắt và buồn trong cái nhìn của em. Em bảo em lạnh, anh đưa em về.