Truyện của Phạm Ngọc Lương tỏa ra một không khí, thoáng tưởng dịu dàng, nhưng đọc kỹ thì thật sự kinh hoàng: pha trộn giữa điên và thực về cái chết. Ba cái chết: chữ chết, môi trường chết và đạo đức chết ...
LTS: Giáo sư/Tiến sĩ Sokolov là một nhân vật quen thuộc với giới nghiên cứu và văn gia Việt Nam. Ông từng nghiên cứu ở Việt Nam từ đầu thập niên 1970, và sau đó trông coi phần Việt ngữ của nhà xuất bản Sự Thật [Pravda]. Trong số những tác phẩm được biết nhiều nhất của ông có tập Quốc Tế Cộng Sản và Việt Nam, được dịch in tại Hà Nội–công bố nhiều tài liệu quí về Đại Học Phương Đông, nơi hơn 50 học viên Việt đã được huấn luyện trong hai thập niên 1920-1930.
“Ai
cầm gươm sẽ chết vì gươm, ai cầm bút sẽ chết vì bút. Tôi viết kinh sẽ chết vì
kinh”. Đặng Thơ Thơ đã viết như vậy trong truyện ngắn “ Đi tìm bản kinh thánh
cuối” như một
trải nghiệm cần thiết của nhân loại và dân tộc mình.
Lần đầu tiên đọc truyện của Trần Vũ, tôi sốc...Thật vậy, nếu ai đã từng đọc truyện của ông sẽ có cảm
giác choáng váng trong ma trận chữ nghĩa của nhà văn. Truyện của Trần Vũ luôn
tạo ấn tượng đặc biệt nơi người đọc, đồng thời cũng gây nhiều tranh cãi trong
làng văn.
D o thời gian
quá dài của thời Bắc Thuộc, nhiều người thường cho rằng Nho Giáo đã được người
Trung Hoa truyền bá mạnh mẽ vào nước ta qua chính sách đồng hóa của họ. Điều
này không hoàn toàn đúng. Sự truyền bá này chỉ diễn ra một cách giới hạn trong
ít thế kỷ đầu của kỷ nguyên Thiên Chúa Giáo và rất yếu ớt trong những thế kỷ kế
tiếp. Các nhà nghiên cứu về lịch sử, tư tưởng và văn học Việt Nam thời cổ gần
đây hầu như đều đồng ý về nhận định này...
B ài
này được viết theo lời yêu cầu của một số người trẻ trong đó nhiều người
là sinh viên đại học nhằm bổ khuyết cho sự hiểu biết của anh chị em này nói
riêng và giới trẻ Việt Nam nói chung về vị vua cuối cùng của Nhà Nguyễn nhân
dịp 100 năm năm sinh của ông cũng như về một giai đoạn lịch sử có quá nhiều góc
tối hay góc khuất, luôn cả oan khuất và cũng nhân dịp đầu Xuân Quý Tỵ 2013 ...
V ới thơ của Hồ Xuân Hương ngày càng được thế-giới quan-tâm và
biết đến, một vấn-đề dai dẳng trở lại: Đâu là những bài thơ đích-thực của bà? Có nhiều cơ-sở để cho chúng ta trở lại vấn-đề. Một là trong tác-phẩm mà cho đến nay thu thập được nhiều thơ
chữ Nôm nhất gán cho bà, cuốn Phát hiện
mới về Hồ Xuân Hương [1] do Giáo-sư Nhan Bảo, một nhà giáo
Trung-quốc dạy tiếng Việt ở khoa tiếng phương Đông thuộc Trường Đại-học Bắc-kinh
(trước khi ông về hưu), nhiều bài trong số 203 bài thu thập trong đó rõ ràng là
không phải của bà.
L ịch sử Việt Nam có không ít những nhân vật lớn
với tầm vóc tạo dựng thời đại mà cuộc đời của họ tự nó đã là những pho tiểu
thuyết. Song rất tiếc, cho đến nay tiểu thuyết lịch sử Việt Nam mới chỉ
dừng lại ở sự khai thác có tính chất minh hoạ lịch sử về một vài giai đoạn và
một số khía cạnh của những nhân cách văn hoá lớn này...
Hồn tôi ngây ngây như người nhọc
nhằn leo núi, lúc lên tới đỉnh chỉ thấy những khối đá tảng xù xì rêu phong, và
nhìn trở xuống là một vực thẳm đầy mây". ( Tha hương ,
Văn Nghệ xuất bản 1989, trang 1849). Đó là hình ảnh nhà văn Nguyễn Mộng Giác
với Mùa biển động.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.