- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

CUỘC SỐNG- TÌNH THÂN VÀ KHOẢNG CÁCH

24 Tháng Tư 20252:14 SA(Xem: 5000)
hoang thi bich ha
Nhà văn Hoàng Thị Bích Hà



Hoàng Thị Bích Hà

CUỘC SỐNG- TÌNH THÂN VÀ KHOẢNG CÁCH

 

 

Khi nào thì chúng ta- những người bạn, người thân,.. tâm sự cùng nhau, chia ngọt sẻ bùi?

Người ta thường nói: Chia vui để được vui hơn, chia buồn để nỗi buồn vơi đi. Điều đó đúng với người thật sự là bạn, người thân, tri kỷ. Nhưng khi trải lòng, trút cạn nỗi niềm cần đúng người đúng việc và đối tượng chia sẻ là với những người tin cậy, đối xử với nhau thật sự chân thành. Có người nghe với thái độ thờ ơ, hờ hững hoặc lãng tránh: “Câu chuyện của mày không liên quan đến tao nhá!”

Chia vui với bạn bè hay nói đúng hơn là bè chứ không phải bạn. Ví dụ kể về một điểm số của một môn nào đó, hay đơn giản chỉ là một kiểu tóc, một bộ đồ mới, một công việc mới hay lớn hơn là mới sở hữu được một căn nhà mới, là ước mơ của gia đình bạn sau bao năm tích cóp,… Khi ta nói chuyện, tâm sự cùng nhau hãy nhìn vào mắt người đối diện xem ánh mắt của họ. Ánh mắt sẽ nói lên tất cả. Khi kể một tin vui, xem bạn ấy, người ấy có biểu lộ gì hay chỉ thoáng buồn cười nhạt, cười gượng, rồi nhanh chóng nở nụ cười xã giao và buông một câu thủ tục:

-Chúc mừng nhé!

Hoặc tệ hơn nữa là với thái độ cười khẩy khiến cho người kể mất hứng, hụt hẫng nếm mùi chua chát và thấy tiếc là mình đã chia sẻ với đối tượng không nên chia sẻ. Có khi còn nghe họ bồi thêm một câu nữa:

- May thế!

- Hên thế! Sao mày mà cũng được nhận vào làm công ty ấy à?

Hay:

-Mày mà cũng được thăng chức à? Quá hên!

Câu nói ấy có nghĩa là người bạn của bạn (hay người thân, người quen cùng công ty, sống hay làm việc gần nhau, người đối diện với bạn đang chia vui ấy) không công nhận thành công của bạn, không cho rằng bạn xứng đáng với điều đó, trong lòng coi thường bạn và ít nhiều có chút ghen tỵ với bạn.

Những kiểu người này lần sau bạn không nên đem những thành công của mình ra kể, đừng chia vui với họ nữa mà nên xa dần. Dĩ nhiên nếu môi trường phải thường xuyên gặp gỡ, chạm mặt như chung một lớp học, cùng một cơ quan, một câu lạc bộ thì vẫn chào hỏi, mối quan hệ dừng ở mức xã giao và cần giữ khoảng cách. Tuyệt đối không nên đi sâu “Tâm sự loài chim biển” nữa mà mất thời gian mà biết đâu lại chuốc thêm rắc rối không đáng có.

Với chuyện buồn cũng vậy, chia sẻ với những người như vậy, họ sẽ nhân cơ hội đó lấy làm hài lòng và thầm rủa: “Chết mày chưa!”.

Rồi đem đi buôn dưa lê với những người khác và còn chê bai bạn. Lấy chuyện đó làm quà cho buổi gặp gỡ khác của họ thêm phần rôm rả. Lại còn thêu dệt thêm cho câu chuyện có phần ly kỳ hấp dẫn. Kèm theo những câu chỉ trích và phán xét. Ví dụ:

-Con đó bị thằng bồ đá cho thẳng cẳng là đúng rồi, nó không xinh mấy, lại vụng về.

-Ngữ ấy ế chồng là cái chắc.

Hay là:

-Con đó mà leo lên được chức ấy ư, tao không tin, chắc nó phải đi đêm mới được.

Còn bồi thêm:

-Sức mấy nơi a? Tài năng bao nhiêu mà ngồi vị trí đó có ngày rụng cho mà xem. (trù ẻo)

Với những người có tính đố kỵ ganh ghét bạn không nên chia sẻ gì nhiều. Chuyện vui không khiến vui hơn, chuyện buồn không nhận được sự đồng cảm mà trong lòng có khi còn “giãy miếng” nữa.

Nhìn chung có những người có quan hệ họ hàng đi nữa, hay bạn bè, đồng nghiệp, hàng xóm,… có người mừng cho bạn khi bạn chia sẻ niềm vui, cũng băn khoăn lo lắng cho bạn khi gặp điều không may. Nếu được vậy thì đó mới thực sự là người thân, chí cốt, là tri kỷ, là bạn đúng nghĩa. Nhưng con số này rất ít. Thực tế phũ phàng hơn rất nhiều. Không phải ai cũng muốn bạn thăng tiến, có cuộc sống tốt lên. Tốt hơn hay giỏi hơn nhưng họ không muốn bạn tốt hơn họ. Cần biết chấp nhận. Ngay cả sếp của bạn cũng rất có thể muốn bạn giỏi, muốn làm công việc trôi chảy tốt cho công ty nhưng đừng bao giờ giỏi hơn sếp. Chừa lại vừa đủ để biết thua sếp. Đó là nghệ thuật sống.

Cuộc sống vốn không chỉ láng lẫy trơn tru mà còn có những mặt sần sùi góc cạnh. Cũng như đường đời không trải thảm để mời bạn bước đi, cũng không phải luôn bằng phẳng, mà còn có cả gập ghềnh giông bão. Cần nhìn thẳng vào sự thật để có tâm thế đối diện. Không tô hồng cuộc sống cũng không quá bi quan.

Cuộc đời người là một hành trình, cũng như một cuốn sách có những trang vui, cũng có những trang buồn và cũng có những trang rất thú vị. Cuộc sống thì luôn biến chuyển, không ngừng tiến về phía trước, như một con tàu, bạn bè đồng nghiệp,…như hành khách đến và đi gặp thoáng qua, tình cờ hay đồng hành một đoạn đường. Mỗi người mình gặp gỡ, xuất hiện trong đời đều mang đến một ý nghĩa nhất định. Nếu gặp người bạn tốt, người thân thương họ nắm tay bạn truyền chút hơi ấm cho bạn thêm nghị lực để bạn vượt qua nghịch cảnh. Có người xuất hiện chỉ để thử thách độ can trường của bạn, hoặc để trao bạn một bài học: “Rằng đời không như mà mơ!”. Bạn tỉnh mộng, nỗ lực, cố gắng, trưởng thành hơn và tôi luyện hơn. Và biết đâu sẽ thành công hơn!

Chúc mọi người sức khỏe, luôn hạnh phúc và thành công!

Thông qua quan sát thực tế và cả trải nghiệm của bản thân để tôi viết ra những dòng cảm xúc này. 

 

Saigon, ngày 25/4/2025

Hoàng Thị Bích Hà

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
05 Tháng Năm 202510:35 CH(Xem: 5246)
I follow the flight of a butterfly, It disappears into the sunlight. I gaze into the petals, and see your radiant smile— You say I'm hard to please, like the longing I carry.
03 Tháng Năm 20251:34 SA(Xem: 6240)
Anh dõi theo cánh bướm bay Bướm lẫn vào trong nắng Anh dõi vào cánh hoa, thấy em cười tươi thắm Em bảo anh khó chiều như nỗi nhớ của anh
30 Tháng Tư 20253:26 SA(Xem: 5567)
Xưa…/ Mẹ chờ Cha bên thềm nắng muộn / Dệt quê hương trên cánh tay gầy / Từng sợi nhớ đan thành giải lụa / Gió vô tình chạm nhẹ đường kim / Từ tay mẹ, từ câu ru cũ / Dệt lụa quê hương, thời chiến, mong manh /
29 Tháng Tư 20252:15 SA(Xem: 4954)
Cô bé , cạnh nhà tôi năm nao / Đôi mắt ướt biết cười / đôi mắt, gió lả lơi / ánh lên, tiếng gọi mời / Ngày tháng tư năm ấy / Có nhặt giùm tôi chăng / Tim lỗi nhịp đánh rơi /
28 Tháng Tư 202510:13 SA(Xem: 7940)
tôi xa nhà cũng đã lâu / đi lúc nửa đêm / khi tiếng gà đầu thôn chưa kịp gáy / mẹ tôi ngồi ở đầu giường / lặng câm không nói / trong ánh mắt có giọt nước lăn dài / rồi bóng đêm trùm xuống / thế mà gần mấy chục năm / mẹ tôi chết rồi / tôi cũng chưa về lại lần nào / về để thắp lên mộ mẹ một nén nhang / kể cho mẹ nghe những nỗi đời xa cách / để mẹ được yên lòng
28 Tháng Tư 20259:51 SA(Xem: 5526)
Nói đến tiền lẻ người ta thường nghĩ ngay tới những tờ/ nắm tiền giấy nhàu nát dính nhớp mồ hôi trong tay, trong hầu bao các cô - bà bán rong có được sau cả ngày vất vưởng trên hè đường đầy bụi khói hoặc góc chợ quê đìu hiu… Nhưng nói đền tiền tỷ thì thường gắn với những tập Đô-la dày cộm đựng trong va-li hay trong bọc giấy thường cất trong ngăn kéo phòng làm việc của các quan chức đương nhiệm…
28 Tháng Tư 20258:55 SA(Xem: 5272)
Sau 30 tháng 4 năm 1975, tôi chơi thân với nhỏ Ca. Hồi ấy nhà trường ra thông báo yêu cầu mỗi học sinh phải tự viết lý lịch cá nhân để nộp cho trường./ Đó là lần đầu tiên tôi cầm bút để viết lý lịch, năm đó tôi đang học lớp mười. Tôi tưởng giúng như lưu bút, viết thật ý tưởng về mình thích những điều vẩn vơ mơ mộng thời con gái vv... Nhưng thực tế thì không như vậy, vì trong lý lịch buộc phải khai rõ về cả cha mẹ mình./Nhỏ Ca viết xong lý lịch nó ghé mắt nhìn vào lý lịch của tôi rồi la lên: -Thành phần gia đình mầy phải ghi là "Bần cố nông" như tao nè! / Tôi nhìn sang các bạn chung quanh, ai cũng cùng rập khuôn ghi thành phần gia đình là bần cố nông. /Tôi thấy từ lạ quá, tôi không hiểu mặt ngớ ra./ Nhỏ Ca giải thích: -Mầy phải điền là "bần cố nông" thì mấy ông cách mạng khỏi bắt ba má mầy hiểu chưa.
27 Tháng Tư 202511:36 CH(Xem: 4942)
'BẾN BỜ' là một hành trình đầy cảm xúc, kéo dài suốt nửa thế kỷ (1975-2025). Giai điệu bài hát mặc dù khởi phát từ bối cảnh năm 1963, nhưng khi áp dụng vào bối cảnh vượt biên của hàng trăm ngàn người Việt sau 30/4/75, cũng có ba phần: hoạn nạn, giải thoát và kết thúc. Chỉ khác phần kết thúc, vượt biên thì hân hoan xây dựng đời sống mới, còn sau đảo chánh 1/11/63 thì tình hình lộn tùng phèo… Để ý, khi tái lập giai điệu, thay vì chỉ đổi nhịp cho Điệp Khúc như Lam Phương chỉ dẫn, tôi đã đổi nhịp cho toàn bộ bài hát từ 4/4 qua 2/4 và chọn Slow Rock thay vì Ballad hoặc Cha Cha Cha…
27 Tháng Tư 202510:53 CH(Xem: 5999)
Xuân dò tìm trên mạng thấy có cơ sở tuyển nhân viên massage. Xuân nghĩ công việc này chắc cũng ok vì mình sức trẻ, đôi tay mạnh mẽ có thể đáp ứng được công việc cần lực ở tay. Môi trường làm việc trong nhà, không mưa, không nắng vậy cũng đỡ. / Thế rồi cậu đăng ký dự tuyển và được nhận vào làm. Sau khi làm được một tuần lễ thì cậu mới nhận thấy đây không phải là xoa bóp trị liệu bình thường mà thực chất là một động ăn chơi. Chỉ là mang dưới tên massage phục vụ cho cả khách nam và khách nữ. Có những lúc sau khi massage, khách còn yêu cầu đi từ A- Z, Xuân cũng phải chịu khó làm để kiếm tiền. Lâu dần cũng quen. Chàng trai 19 tuổi nghĩ đây xem như một công việc tạm thời, cũng có đồng ra, đồng vào trang trải cuộc sống, đỡ đần ba mẹ. Ngoài lương cơ bản, tiệm trả cho Xuân thì còn được khách trả tiền tip nữa nên trong túi nhiều khi cũng rủng rỉnh bạc tiền. Có ngày kiếm thêm 500 k + tiền boa.
27 Tháng Tư 202510:05 CH(Xem: 4255)
Về đồng nghe nắng nghe mưa / Con trâu đi với sớm trưa cùng cày / Mẹ cầm đon mạ trên tay / Cánh cò bay mỏi đâu hay bạt ngàn