- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

TỎ TÌNH LẠI VỚI MÙA THU

24 Tháng Mười 20232:52 CH(Xem: 5610)
huynhLieuNgan-thoi TRE
  • Ành - Huỳnh Liễu Ngạn, thời trẻ

 

 

 

 

Huỳnh Liễu Ngạn

TỎ TÌNH LẠI VỚI MÙA THU

 

rồi tôi đi mùa thu rơi ngoài cửa

tôi biết mình đang cầm chiếc lá khô

như trầm tích của gió

lạc vào rừng sâu tiếng hát

của thung lũng năm em mười tám

chưa kẹp tóc bên đồi

rồi tôi đi qua sa mac đời mình

suốt bốn mùa không thấy lá rụng đèo cao

bốn mùa hoang phế xanh rêu

để trả hơi thở vào vô tận mắt em

xám màu cát bụi

 

bởi mùa thu chỉ là hoàng hôn bên cửa

bên ngoài sân ga

mà tôi bỏ quên dấu tay chưa che lại

của giọt sương mai trên mái tóc buông dài

cho thêm dỗi hờn lên ngực

đã ngủ say khi cơn mưa vừa thức

lắng nghe âm thanh của ký ức mịt mù

khi rừng vừa bị đốn sạch

chôn trọn mối tư tình vào hoang phế mùa thu

 

tôi không chờ con suối lòng tôi chảy ngược

cũng chừng đó ruột gan làm chứng tích lưu đày

bởi tôi đã già trên từng ngọn lá

khi xòe tay hái trộm áng mây bay

vì mắt em vùng trời cao bão tố

đã lặng xuống ngang mày

 

từ vực thẳm của mùi hương choàng thêm áo mới 

thơm mùi nắng ráo của tháng chín ngàn hoa

mà tóc em bay như đàn chim về trẩy hội

chút xao xuyến làm lòng tôi khép chặt

cũng nửa đời người

chưa dám tỏ tình lại với mùa thu

 

chưa dám tỏ tình với nỗi trống vắng hoang vu

trước cổng nhà đóng kín

làm sướt cả ngón tay khi đỡ nhẹ ánh trăng gầy

vào một đêm thần thoại chín vì sao

vừa vỗ cánh bay đi

mang theo cả nỗi sầu rơi rụng

vào khu vườn hoang

của một thời mộng mị thả lời nguyền

xuống vực thẳm

để mong chờ kéo dậy nỗi buồn vừa bám rễ

khó nhọc gì

một đời người

chỉ là gió thổi mây bay

 

lỡ mai có về muộn

hàng rào xưa không còn ai đứng đợi

vì em đã là dòng sông trôi tận đến chân trời

tôi đi lượm từng giọt nước

mùi tóc thơm ngày nào còn sót lại

dưới cầu ao

tôi hỏi đám mây cao

có nhớ lời em ngọt ngào phủ dụ

làm sỏi đá lặng câm

bởi mùa thu chỉ là ảo vọng

mới đặt tên

nên đành giấu mãi niềm cô đơn trên cát

khi tay em đã nhốt lại linh hồn

rồi khóa chặt bóng hình thành cổ tích 

giữa đêm khuya

 

tôi về 

chờ ngọn khói đồng rơm rạ

tháng chín heo may

bếp lửa chưa tàn

để em bày biện hương đời lên mắt

làm cánh chim bay không biết mỏi

cho tôi đợi mỏi mòn số kiếp

của ánh trăng

bên giàn hoa giấy trắng

nơi quê hương chưa thong thả được một ngày.

 

6.10.2023

 

HUỲNH LIỄU NGẠN

  

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
08 Tháng Hai 20243:27 CH(Xem: 3376)
Con đường thủy chung bụi đỏ / Cánh đồng gian nan chữ nghĩa / Râm ran dế gáy cội nguồn / Những đứa trẻ chuồn chuồn / Đuổi bắt / Những hạt mầm bùn lầy ẩn nấp / Đất bao dung / Nơi bắt đầu những yêu thương /
08 Tháng Hai 20242:20 CH(Xem: 3334)
một hôm nào bỗng nhớ / mơ hồ tiếng hát xưa / vọng dài trên sông vắng / giọng buồn vang âm mưa
08 Tháng Hai 20242:08 CH(Xem: 3186)
Niềm hư ảo / Cõi thực mơ hồ bảng lảng bâng khuâng / Ngôi sao mai / Đọng ở đôi mắt em lóng lánh giữa đời
08 Tháng Hai 20242:52 SA(Xem: 2406)
Bên hoa / e ấp…bóng hồng / Vai mềm dáng liễu / hương nồng nàn bay Mượt mềm / dải lụa tóc mây...
08 Tháng Hai 20242:46 SA(Xem: 2682)
Đôi tình nhân đã có một thời 20 hoặc 30 năm… / Họ, dường như khó hoặc là (!)nhận ra nhau. / “Xin lỗi cô, tôi không cố ý!” / Sự gặp nhau trên bãi tắm . Họ đang bơi và vô tình va chạm nhau.
07 Tháng Hai 20244:36 SA(Xem: 2548)
em gở vòng tay đêm, choàng dậy / những tia chớp đuổi nhau / tiếng sấm gầm, tiếng bầu trời nổ tung / nghìn hạt thuỷ tinh đen / mưa tháng chạp /
07 Tháng Hai 20243:34 SA(Xem: 3637)
Khi tìm đọc văn học chiến tranh (giai đoạn 1954-1975) tôi bắt gặp rất nhiều lần lời giới thiệu ngắn tên tuổi, và các tác phẩm của nhà văn Nguyên Vũ. Kể từ đó, tôi luôn tìm Nguyên Vũ để đọc, song dường như không có tác phẩm nào của ông được đưa lên các trạng mạng, hay các thư viện điện tử. Hôm rồi, thật may mắn, đang nghiền ngẫm về cố nhà văn, nhạc sĩ Nguyễn Đình Toàn, tình cờ tôi bắt gặp: Mây Trên Đỉnh Núi, truyện dài gồm 20 chương của Nguyên Vũ. Đây có lẽ là truyện dài đầu tay, và ít được nhắc đến của ông. Cũng định thử một vài trang, rồi lúc nào đó sẽ đọc tiếp, nhưng bập vào tôi không thể dứt ra được, và đọc một mạch ngay nơi làm việc. Sự hấp dẫn, sinh động ấy, không hẳn bởi chỉ nội dung, mà còn do bố cục, nghệ thuật đan xen những tình tiết câu chuyện...
07 Tháng Hai 20242:19 SA(Xem: 4347)
Bài này, “Cái Tôi kỳ việt và Âm bản Thành phố/Tình yêu trong thơ tự do Thanh Tâm Tuyền”, được phát triển, bổ sung và mở rộng từ bài viết gốc năm 1986, với tựa “Thanh Tâm Tuyền, người thi sĩ ấy”, theo tinh thần tựa đề “L’Homme, cet Inconnu” (1935) (Con Người, kẻ Xa Lạ ấy) của Alexis Carrel (Nobel 1912). Một vài chủ đề đã được đưa vào, hay tô đậm, qua một cái nhìn hồi cố và tái thẩm, để làm đầy đặn và làm rõ hơn các đường nét về thơ Thanh Tâm Tuyền, vốn, trong bản gốc nguyên thuỷ, đã được vạch ra nhưng chưa được khai thác kỹ.
07 Tháng Hai 20241:35 SA(Xem: 4021)
Người ta thường chỉ nói về thơ Thanh Tâm Tuyền ở cái thời tuổi trẻ của ông, và gần như không có ai nói kỹ (hoặc tương đối kỹ) về tập “Thơ Ở Đâu Xa”, kết tinh bởi những bài thơ thời sau này của Thanh Tâm Tuyền, đặc biệt là thời ông đã đi qua những hào quang của tuổi trẻ mình, và cũng là thời mà ông đang đi vào, đang đi qua những hiện thực sống động nhất, theo một nghĩa nào đó, của thân phận con người, nói chung, và thân phận thi sĩ, nói riêng, của chính ông. Cũng có ý kiến cho rằng thơ Thanh Tâm Tuyền, trong giai đoạn này, chỉ là thơ thời khổ nạn, tù đầy, không có mấy điều đáng bàn. Ý kiến đó có lẽ nên được xét lại. Con người thi sĩ, đặc biệt những con người thi sĩ với chiều sâu và kích thước như của Thanh Tâm Tuyền, có thể tự thể hiện phong cách độc đáo của mình, tự khám phá hoặc đổi mới mình, trong tứ, trong từ, trong hình ảnh, suy tư mình, trên các mặt ngữ âm, ngữ nghĩa, tiết nhịp, điệu thức, thể loại… trong bất kỳ hoàn cảnh hiện sinh nào của họ.
07 Tháng Hai 20241:29 SA(Xem: 3630)
Sài Gòn những ngày cuối năm trời ấm dần hơn, nắng mang hương xuân vương trên hoa cỏ dịu dàng làm lòng người chao lại nỗi nhớ quê. Tạ xa Qui Nhơn đến nay đã 5 năm rồi, thời gian như chớp mắt ngoảnh lại thấy những ngày cũ ở quê lùi xa dần xa dần mất hút. Nơi nàng ở khá yên tĩnh thích hợp với người ở cái tuổi chiều thu cận kề. Buổi sáng thức dậy, nàng có những phút yên ắng nhìn dòng sông êm trôi lặng chảy đón bình minh vừa lên, nghe chim ríu rít chuyền cành, nàng còn có thể dắt cháu đi học qua các con đường im vắng mà nghe cháu nói bi bô bên tai rồi còn có những phút đi rải cơm cho chim cho cá ăn, có những buổi chiều nhìn nắng tắt bên song mà nhớ, nhờ bớt nói lại nên bớt thị phi.