- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc
Lượt người xem
207,374

GIÁO CHỦ

24 Tháng Giêng 20229:38 CH(Xem: 4790)


tranh-LeMinhPhong
Tranh Lê Minh Phong

 

 

 

Ngô Quốc Phương

GIÁO CHỦ

 

 

Tình hình chiến sự bên ngoài ngày một nóng, dường như chẳng có cách nào chấm dứt được trong ngày một ngày hai, mà đã qua trên dưới chục năm có lẻ chứ ít chi, ai trong chúng ta còn có thể kiên nhẫn?”, Công Công đứng lên nói giữa cuộc hội kiến khẩn cấp giữa các môn đệ của giáo phái với giáo chủ.

“Đúng vậy, chính vì thế mà chúng ta có cuộc họp này, trước khi thày đi,” Công Quả nói, “Nhưng đây không chỉ là cuộc chiến xe tăng, tàu bò, súng đạn, bom mìn, nó còn là một cuộc chiến ngay trong lòng giáo hội của chúng ta, thầy có thể bỏ giáo hội cũ, để thờ chủ mới, rồi một ngày trở thành vua mới, và chúng ta sẽ được ăn theo lộc quả, tội gì không làm thế nào?”

“Đúng thế, đây là cuộc chiến trong giáo hội, nhưng tôi nghĩ, thầy không phải ra đi đâu, thầy cứ ở lại”, Công Lý bỏ cuốn huyền môn bí kinh do giáo chủ soạn mà y đang đọc xuống đùi, nói.”

“Ý anh là gì, thầy phải đi thôi, cơ hội lớn đang tới, không chỉ cho thầy mà cho tất cả chúng ta! Hay anh có viễn kiến tốt hơn cả thầy và tụi tôi?”, Công Thị, cánh tay phải của giáo chủ xen vào.

“Được, để tôi nói thẳng cho các người nghe, thầy đã phản bội Sư tổ và huynh đệ của thầy để phục vụ cho một bọn giả dối, bạo lực, gian manh, miệng thánh, bụng dao,” Lý đáp.

“Trong khi giáo hội từ lâu đã nói rõ với thầy rằng nếu buộc phải xen vào việc chính trị, quyền bính, thì phải yêu cầu đồng thời cả hai phía đang đánh nhau kia bỏ dao, bỏ súng xuống, để cùng cứu toàn thể chúng sinh, chứ không chỉ yêu cầu có một bên, để rồi khi một bên có chính nghĩa yếu đi, thì bên tà quyền kia sẽ tiêu diệt họ, đầy đọa muôn dân toàn cõi chìm trong bể khổ, khi chúng nắm quyền bính được trong tay,” Công Lý nói thêm.

“Hừm, ngươi sai rồi!”

“Hừm, vừa sai, vừa ngu nữa!”

Lũ huynh đệ, tỉ muội xung quanh Công Lý nhao nhao lên.

“Đúng thế, người sai, còn thầy và chúng ta chẳng có gì sai, thầy và chúng ta phải chọn bên thôi, và nên đứng về bên có cơ thắng, bất luận là ai, vì có đi theo ma, thì mới cõ cỗ mà ăn, mà hưởng chứ!”, Công Thị nói.

Lý bỏ kính xuống, mặt đỏ lên, nói:

“Công Thị, chính cô là người đã làm ô uế giáo phái này, và dắt giáo chủ vào đường lầm lỗi, ai chẳng lạ miệng lưỡi đường mật của cô, bao đệ tử ngu muội đã lao vào dàn lửa, tưởng được lên cõi cao vĩnh hằng kia, tiếc thay họ đã đi vào cửa ngu si và bị lợi dụng, linh hồn của họ chắc không một ngày không kêu khóc vì đã theo cô. Nay, thay vì khuyên người cải tà quy chánh, cô lại khuyên mọi người vào chỗ tham si, để rồi làm nô lệ, đồ đệ cho quỷ dữ mà thôi!”

Công Thị liên đứng lên, tay cầm lấy cái dùi mõ, định xông vào đập giữa mặt  Lý.

“Ta đã xui bao kẻ ngu si đi xuống địa ngục thay cho chúng ta đấy, và còn móc túi bao kẻ ngu muội để có tiền bạc nuôi giáo phái này như đã làm đấy, nhưng thử hỏi nếu ta không làm thế thì các người lấy gì đút vào mồm và làm sao bao kẻ trong chúng ta có hết vàng nọ, bạc kia dắt hầu bao?”

“Còn chính thầy của các người nói với ta đấy, rằng chẳng có gì đứng ngoài chính trị, quyền lực và danh lợi cả, nếu ngươi không muốn ở lại thì cút đi cho khuất mắt mọi người! Còn nếu biết thân phận, thì hãy câm mồm đi!,” Công Thị gào lên, sau khi bị mọi người níu tay không cho hành hung kẻ mà thị đang sửng cồ.

“Thôi, thôi, mọi người hãy bình tĩnh lại, ai có cao kiến thì nói, chứ còn cãi vã nhau, rồi vạch áo cho người xem lưng, mà thiên hạ biết được thì hay ho gì,” Công Tì Nương, trong nhóm của Thị vội khuyên can.

Bỗng nhiên, mọi người im bặt, mọi con mắt đều hướng về cánh cửa của căn buồng họp kín dưới tầng ngầm.

“Đúng, các trò có cao kiến gì không?” giáo chủ cất tiếng hỏi lũ đồ đệ bao năm nay vẫn đi theo, trong số hàng trăm đứa, trai có, gái có, loại có dăm ba chữ cũng có, và loại dốt nát, dị đoan, si muội cũng có.

“Thưa, chúng con đã bàn kỹ với nhau rồi, nhưng chưa ngã ngũ. Chúng con cũng bàn từ cả tuần nay nữa, có đứa thì bảo ngài phải đi thôi, có đứa lại bảo ngài cứ ở lại, như thằng Công Lý này.”

“Được, ta muốn nghe Lý nói nốt ý của nó, nào con trai, hãy nói nốt ý của ngươi cho ta nghe”, giáo chủ động viên, miệng cười cười, nhưng mắt đưa nhanh sang Công Thị, ý như muốn bảo:

“Nàng hãy tạm lui lời, đừng nóng, ta hẵng xem nó có ý gì”.

Thị ngồi xuống, trong bụng nghĩ:

“Lão ghê thật, đêm qua quần mình suốt mấy canh giờ, mà lửa dục vẫn như y nguyên trong mắt! Lãi vẫn còn đủ sức để mò xuống tận đây để bịp bọn mê muội môn sinh!”

“Thưa thầy, tôi nghĩ thầy nên ở lại, hành tung thầy đã bị lộ do móc ngoặc với các lực lượng đối nghịch chính quyền ở đây, và người ta có thể bắt thầy, nhưng xứ này hiện nay vẫn còn dân chủ, tự do hơn xứ tà quyền kia vạn lần, không ai giết thầy đâu, thầy sợ gì, cùng lắm thầy ngồi vài tháng tù tại gia quản chế, còn nếu họ làm quá, thì thầy lại càng có cơ hội được mọi giải thưởng danh tiếng ngay, thiếu gì kẻ hâm mộ bốc đồng sẽ vận động cho thầy, thầy không cần phải đi trời Tây mà danh tiếng nếu muốn sẽ đủ đầy cả.”

“Tôi nghĩ, thầy nên ở lại, và nên làm lành với giáo hội cùng các huynh đệ cũ của thầy, rồi trở lại con đường chánh đạo.

“Thầy có thể bị khó một thời gian, nhưng giáo hội thiện lành sẽ giúp thầy sửa sai, tẩy rửa. Thầy không nên chọn con đường cơ hội, làm lợi cho một bên tàn bạo, giảo quyệt khôn cùng kia.

“Chúng khác chi là bọn quỷ dữ, đi với chúng sẽ vĩnh viễn biến thầy và tất cả giáo phái này thành quỷ sa-tăng, tay nhuốm máu như chúng, để rồi cơ đồ của giáo hội thiện lành sẽ hoang tàn vĩnh viễn!”

“Và chính thầy viết trong sách đây, hay không phải là thầy viết? Rằng hãy sám hối khi còn chưa muộn, và hình phạt công tâm chính là giải thưởng hữu ích và cơ hội dọn mình cho người tầm đạo trên đường vượt thử thách, nhất là khi đối diện bản thân với sự lựa chọn giữa tham ác tà và thánh thiện nhân, có phải vậy không?”, Công Lý nói và mắt rưng rung.

“Hà hà! Đúng, chính ta viết thế, mà đó thực ra là ý của Tổ sư, nhưng ngươi đích thị là trò yêu, đồ đệ trung thành và sáng suốt của ta, ta đã không bao giờ chọn sai về ngươi,” giáo chủ nói và cười lớn.

“Các trò, chúng ta hãy ngưng họp. Ai hãy lo việc nấy và về thất của mình!”

Mọi người vẫn đang ngỡ ngàng, chưa hiểu chuyện gì vừa xảy ra, thì giáo chủ nói:

“Hãy về đi, ta chưa đi ngay đâu, ta còn ở lại, lo toan cho mọi người!”

Rồi quay sang Lý, giáo chủ bảo:

“Công Lý, ngươi hãy ở lại, ta có đôi lời!”

Lý liền ở lại.

Chờ mọi người lục tục rời đi hết xong xuôi, giáo chủ vỗ vai Lý, nói:

“Công Lý, con ngồi xuống ghế này, con khá lắm, không phụ công ta đã tin tưởng. Ta sẽ ở lại, theo ý con, nhưng chính con sẽ đi thay ta, con hãy mang hạt giống lành của con gieo cho các nơi, ta sẽ ở lại và trả nghiệp của mình như ý con, rồi chúng ta sẽ sớm gặp lại.”

“Đây là vé phi cơ, chương mục của con, ta cũng đã đưa thêm đủ để con có thể yên tâm mở mang công việc mở mang giáo hội mới ở xứ trời Tây nhiều năm, đừng nói chi tới lộ phí đi đường hẹp hòi nào!”

Lý còn đang định tâm xem tai có nghe nhầm không và định cảm tạ giáo chủ đã tin tưởng, thì giáo chủ đưa mắt, hất hàm về một phía, hô to:

“Người đâu, vào ngay!”

Tức thì, từ phía sau lưng Lý, cánh cửa mở toang ra, cả loạt nòng súng đen ập vào, chĩa thẳng vào lưng của Lý.

Một miếng giẻ bịt mồm và một một mảnh vải đen chụp nhanh che mắt y, tuy Lý vẫn kịp nhìn thấy rồi nghe thấy giáo chủ và Công Thị tay trong tay, cười đắc ý với nhau!

Trong nháy mắt Lý bị lôi đi.

Sớm hôm sau, ngay dưới lòng khu vườn mơ xanh mát của tu viện, nơi đồi trên, xóm dưới liền nhau có gió thường thổi tứ bề, nơi tưởng là phong thanh, cảnh tịnh ấy, dường như đã vùi sâu dưới ba tấc đất vĩnh viễn một giấc mộng của ai xanh mướt chẳng kém gì màu lá cây nơi vườn tiên cõi mộng nào.

Đề rồi, cũng buổi chiều ngày ấy, một phi cơ lữ hành cất cánh nơi phi trường không xa, vút nhanh lên trời, mải miết trôi về trời Tây, để lại sau lưng, một cuốn kinh ai đó đọc dở bên cửa sổ một phòng tu kia.

Những trang kinh bị gió lật cho tơi bời, lật đi, rồi lại lật lại, khiến chẳng còn biết chương nào đang được mở ra hay là còn đang đóng lại nữa…

Ngô Quốc Phương

Đông – Xuân, 2022

Kent, Anh quốc

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
)
20 Tháng Ba 20228:41 CH(Xem: 4760)
Không quên hỏi em đang ở đâu. Loay hoay rất lâu với nét chữ vòng vo, tội nghiệp, em viết cho tôi số phone, địa chỉ. Tránh câu hỏi em đang làm gì, tôi chỉ nói khéo: Việc em làm có vui không? Và bằng giọng rất thản nhiên không ngờ, em nói đúng như lời tôi đã nghe từ 30 năm trước: ” Dạ, em làm đĩ ”.
19 Tháng Ba 202211:54 CH(Xem: 4426)
Sau một đợt công tác phía Nam, hắn bị, đúng hơn là tự nhốt mình trên tầng ba để bảo vệ gia đình hắn: vợ trẻ, hai đứa con gái chưa trưởng thành và bà mẹ đang gần đất xa trời… Trước đợt hắn đi xa, cả Hà Nội đã nháo nhác lên vì F0, ở đâu cũng thấy F0, bạn bè hắn liên tục báo tin bị F0! Cho nên, lúc trở về, hắn tình nguyện cách ly với mọi người, kiểu “i-zô-lê” (isolé) mà hắn sực nhớ ra khái niệm được biết từ hồi làm phim về một người tù số vuông bị lao ở ngục đá Sơn La. Sau 4 hôm bình thường, người bỗng mệt mỏi, họng đau rát. “Thế là ông bị rồi! Đi như ngựa vía mà không bị mới tài!” - vợ hắn kêu lên như cha chết.
18 Tháng Ba 202210:59 CH(Xem: 4584)
Khuôn mặt của quả trứng dập / rạn từng mảnh tự ti / ồ không. những viên đạn nối kết biểu cảm tội ác kẻ gây chiến / dễ gì nuốt trôi
18 Tháng Ba 202210:50 CH(Xem: 3542)
Cuốn To Our Grand Children with Love độc đáo ở chỗ là người cầm nó trên tay không phải là một độc giả mà chính là đồng tác giả với hai vị chấp bút: Giáo sư tiến sĩ Nguyễn-Lâm KimOanh và luật sư tiến sĩ Lưu Nguyễn Đạt. Vì thế, đây không phải là một “cuốn sách” theo định nghĩa, hình thức và nội dung thông thường. Tiểu đề của tập sách này cho thấy đây là một “công trình”, một sự hợp tác giữa thế hệ ông bà và thế hệ các cháu, bắt đầu từ ông bà, những người từng sống qua nhiều chặng đường lịch sử và địa lý, muốn kết nối với thế hệ Việt Nam trẻ, sinh trưởng và lớn lên ở Hoa Kỳ.
18 Tháng Ba 20229:28 CH(Xem: 4440)
Ngày 25/2/2022, một ngày sau khi Vladimir Putin cho lệnh đại quân Nga xâm lăng Ukrania từ ba hướng Đông Nam, Đông Bắc và Tây Bắc, trong khi oanh tạc cơ và tên lửa đủ cỡ tàn phá, khủng bố các thành thị, bất ngờ nhận được e-mail của Vũ Thái Khiêm, sinh viên electrical engineering tại Đại hoc Texas-Tyler: “Gỉa sử Mỹ không có support từ NATO mà Nga & Trung Quốc cả 2 đánh Mỹ cùng lúc thì ông nội nghỉ Mỹ có thắng được không?
18 Tháng Ba 20229:06 CH(Xem: 3183)
Tuyển tập II ra mắt vào tháng 2 năm nay, gồm chân dung của 15 văn nghệ sĩ và nhà văn hóa: Nguyễn Tường Bách và Hứa Bảo Liên, Hoàng Tiến Bảo, Tạ Tỵ, Trần Ngọc Ninh, Lê Ngộ Châu, Nguyễn Văn Trung, Dohamide, Lê Ngọc Huệ, Nghiêm Sỹ Tuấn, Đoàn Văn Bá, Mai Chửng, Trần Hoài Thư và Ngọc Yến, Phan Nhật Nam, John Steinbeck cộng thêm phần phụ lục Con đường sách Sài Gòn và Câu chuyện đốt sách.
07 Tháng Ba 202212:49 SA(Xem: 3464)
Tuyển tập II - Chân dung văn học nghệ thuật và văn hóa" là một công trình mới của Nhà văn Ngô Thế Vinh, giới thiệu 15 văn nghệ sĩ và nhà văn hóa thành danh thời trước 1975 ở miền Nam Việt Nam. Những tác phẩm, chân dung và chứng từ trong tuyển tập này minh chứng cho một nền văn nghệ nhân bản, năng động và đột phá đã bị bức tử sau biến cố 30/4/1975. Do đó, tuyển tập là một nguồn tham khảo quý báu về di sản của nền văn nghệ và giáo dục thời Việt Nam Cộng Hòa.
07 Tháng Ba 202212:15 SA(Xem: 4573)
Sáng nay / Tôi nghe tiếng bom rung ở ngoài khung cửa / Từ bên kia đại dương dội về / Trên vòm trời xanh, đồng lúa mạch Ukraina, Donetsk, Luhansk, Kyiv / Những tên đất, tên vùng miền xa lạ mà tưởng quen thân như tự thưở nào / Zelensky đánh thức lương tri của con người đòi tự do, truyền cảm hứng cho cộng đồng chống lại cái ác, kẻ khủng bố, điên rồ / Tiếng đại bác, tiếng gầm thét của hàng ngàn con chim sắt / Xé toang bầu trời như buổi sáng nào trong ký ức tuổi thơ tôi /
06 Tháng Ba 202211:33 CH(Xem: 4469)
Vào thứ Tư, 2 tháng Ba, 2022, Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc đã bỏ phiếu đại đa số lên án nước Nga xâm lược Ukraine (bắt đầu từ 24 tháng Hai, 2022). Trong số 193 nước hội viên, 141 nước đã bỏ phiếu thuận, yêu cầu Mạc Tư Khoa phải chấm dứt chiến sự và rút quân ra khỏi lãnh thổ Ukraine. Trong số năm nước bỏ phiếu chống, tất nhiên dẫn đầu là lá phiếu của Nga, quốc gia gây chiến, và bốn nước khác là Belarus—đồng minh thân cận nhất của Nga— sau đó là Bắc Hàn, Eritrea và Syria. Tất cả năm nước này đều là những chế độ độc tài toàn trị. Điều đáng chú ý hơn cả là trong các lá phiếu trắng của 35 nước (có 12 nước không bỏ phiếu), dẫn đầu là Trung Cộng, có cả một quốc gia mang tên nghe khá kêu là nước Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.
25 Tháng Hai 20226:47 CH(Xem: 4417)
Chợ An Đông và khu chung cư chung quanh chợ được xây cất vào năm 1954, năm đất nước chia đôi, trên một khu đất trống và rộng thuộc Quận 5 Chợ Lớn. Toàn bộ khu vực này nằm ở giữa hai đại lộ Hùng Vương có con đường sắt chạy song song ở phía bắc và đại lộ Hồng Bàng ở phía nam; tiếp giáp hai mạn đông, tây là hai con đường nhỏ Yết Kiêu và Nguyễn Duy Dương. Chung cư An Đông gồm bốn khu ba từng, mỗi khu hình chữ L, bao quây lấy chợ nằm ở chính giữa, tổng cộng gồm khoảng bốn năm trăm đơn vị gia cư.