- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Chiều Tình Yêu của k c Nguyễn

27 Tháng Mười Hai 20217:22 CH(Xem: 8624)
Chiều Tình Yêu-kcNguyen
 

Chiều Tình Yêu của k c Nguyễn      

NGUYÊN YÊN     

 

Tôi vẫn có thói quen chờ đợi vào những ngày giờ trước Giáng Sinh. Hồi còn bé ở Sài Gòn, bao giờ thì “điều gì đó” dẫu lớn hay nhỏ cũng đến, khiến lòng mình rộn ràng. Lần cuối cùng tôi biết háo hức chờ đợi là ngày mở bao thiệp giáng sinh chàng gửi với tấm thiệp in hàng chữ: “It’s time for you to make amends....” và chữ ký dưới “Merry Xmas” như một lần nữa xác nhận anh đang “break up” với tôi.

Hôm nay, một ngày trước Giáng Sinh, trời mưa dầm dề cả ngày, mở cửa lấy xấp thơ vào nhà mắt vẫn cay khi giục các bao thiệp giáng sinh vào sọt rác, tôi thấy có bao thơ lạ từ xứ lạ. Mở bao bì, bìa tập thơ màu xám trắng như nỗi buồn trong cơn mưa khiến mắt tôi dừng lại ở dòng tựa: Chiều Tình Yêu.  

Ai đó đã nói: thơ là tấm selfie của lòng mình, là gặp lại một nỗi niềm, là nghe kể và được kể, là cuộc đối thoại giữa những cảm xúc... Tôi mở tập thơ đọc lời tựa do tác giả viết về việc viết của chính mình: “Viết khi thức và khi ngủ. Vì biết đâu. May ra thơ nói lên được cảm xúc của người đứng trong đêm lạnh. May ra thơ hiểu được nỗi buồn làm trũng đôi mắt những người đàn bà đen, gầy...” Chỉ đơn giản như thế khiến tôi đọc và đọc từ bài này sang bài khác.

 

Trang thơ đầu tiên: Nhớ”

 

anh ra đi

để lại vết nhăn trên áo lụa

những vết hằn

buốt từ ngực tới chân

 

con sò chờ vầng trăng rằm thu nhỏ

con cú mèo ngủ ban ngày chờ đêm

trái tim nằm im lìm

chờ nỗi nhớ ra đi

đâu biết các ngăn của mình đầy mộng tưởng

một dòng linh dược

nuôi nỗi nhớ

và anh

 

đâu biết nỗi nhớ là sắt se

là quắt quay

là ray rứt

là bàn tay choàng dậy giữa giấc mơ không đầu không đuôi

trong bóng tối sờ soạng

tìm anh

 

đâu biết

nỗi nhớ

đi chậm hơn thời gian

đâu biết sự bất tử là của những mối tình chết yểu

 

...

 

Chưa yêu chưa nếm mùi tình và chưa nhận thiệp giáng sinh “break up” sẽ không cảm, không hiểu, không hình dung được hình ảnh của “tháng năm những cái cọc thâm trầm không di động”, cũng như chưa trải qua mất mát sẽ không hiểu tác giả muốn nói gì trong bài kế tiếp Thiền:

 

cửa sổ anh trông ra một thiền đường

phố chạy dài từ tây sang đông và ngược lại

dòng xe đặc nghẹt, những con cá hồi cuối hành trình

vũng nước mưa còn sót bắn lên khi chúng bơi

qua. những hạt lấm tấm trên kính xe chiều

nghiêng của nắng

chiều nghiêng của những khuôn mặt, gần như

bất động

gần như sự bình an của thiền

 

anh cũng tìm kiếm sự bình yên

đi từ tây sang đông và ngược lại

đổi mười phút tối tăm với một giờ từ thiện

cân những hạt đỗ đen đếm những hạt trắng

trên đầu ngón tay...

 

Ở đây, cùng một tâm tư, cùng một nỗi nhớ, người muốn nhớ gọi nó là “nhớ”, người muốn quên gọi nó là “thiền”, cho nên:

 

cửa sổ anh đóng lại khi đêm về

thiền đường buồn như rạp hát

những ý nghĩ đi mất

còn một cái gì đó tựa như bâng khuâng tựa

như bùi ngùi tựa như hối tiếc...

 

Tác giả chuyển nỗi nhớ vẫn còn sắt se của người mất mát sang sự hối tiếc của kẻ đánh mất, như một lý giải hay chỉ đơn giản một an ủi, vuốt ve để giúp nguôi ngoai:

 

anh đọc lại một bài viết

thầy tu không hiểu bàn tay có nhiều sóng điện

mỗi cái chạm để lại từ trường từ trường giữ

chặt hình ảnh không buông, em vẫn còn đó dù

anh nhắm mắt...

 

Hai bài thơ mở đầu tập thơ phác họa hình ảnh đôi chim một lần xoắn xuýt một lần lìa xa, đưa thẳng tình yêu vào không gian thời gian của “chiều”. Và ánh sáng còn lại từ đây sẽ là Những giấc mơ vay mượn khi:

 

anh hái một đóa hoa từ cánh đồng sau nhà,

mong manh

đầy những giấc mơ ban ngày

khi hoa nghiêng trong bình thủy tinh nhỏ

em đầy nước trong

và giấc mơ ban ngày

của cả hai...

 

Chiều Tình Yêu của k c Nguyễn là những trang thơ của những buổi chiều tình đầu, tình cuối, của những người đàn bà “lớn lên trong chiến tranh, nửa khôn nửa dại”, của “những người ra đi có khi trở lại, có khi không”, của những Hoàng Hôn”:

 

tháng sáu hoàng hôn rất ngắn

giữa mặt trời và mặt trăng chỉ là một khoảng

thời gian nhỏ

ngày ra đi, áo vàng chói

đêm đến, áo choàng đen lấm tấm phấn hoa

ta hối thúc đàn chim bay ngang

với những cái vẫy tay

tay ta xương xẫu, lại một lần nữa thời gian là

tiêu đề của tâm thức...

 

Tự bao đời, “yêu” là hình tượng được vẽ nên bao bức tranh, được ngâm nga dưới ngàn lời thơ, được gắn cho biết bao nhiêu định nghĩa. Với Chiều Tình Yêu:

 

yêu nghĩa là bỏ tất cả hiểu biết vào một cái

bình

lắc nó cho tới khi nhìn thấy

genie (*)                                              

 

hay chiều tình yêu là:

 

nói yêu, nhớ những hàng cây hoa hướng dương hai bên

con đường chạy suốt lên cái dốc cao dẫn tới

ngọn đồi nơi mở đầu mùa

...

nói yêu

bẻ cong tất cả kích thước mà ta biết

chiều dài chiều rộng chiều sâu chiều thời gian

trộn nhào thứ tự chúng

nói yêu như ngày nào

ta thốt

làm như ta biết gốc nguồn của cái chữ ban sơ

làm như nó được ngâm trong bất diệt

làm như nó còn mãi thực, dù ta không...

 

Chiều Tình Yêu của k c Nguyễn đi từ buổi chiều tình yêu đôi lứa sáng buổi chiều đất nước trong

Nửa phút mặc niệm cho 30 tháng 4:

 

Ba mươi tháng tư

mở phone, xem thời khóa biểu

ghi: nửa phút mặc niệm

 

cho người bạn cùng lớp lúc nào cũng tếu

chết trên giang thuyền

nụ cười đông trên miệng mếu

sông nhỏ đưa máu về Tiền Giang

 

cho những người bạn khác, tan hàng

may mắn trở về nguyên hình nguyên xác

chỉ có linh hôn là tản lạc

chỉ có cuộc đời là nát tan

...

cho những người chết xa

không phải chỉ trên đườnghồ chính minh cay nghiệt

nhưng bất cứ đường nào

đưa ra khỏi nước

những xác khô

những hồn ma luẩn quẩn ngơ ngơ ngác ngác

bên Miên bên Việt

chỗ nào là quê hương?

 

Chiều Tình Yêu cũng là chiều của những niềm tin, khi Thiên đường đánh mất:

 

Bà tôi không cầu nguyện thánh thần

vì đã được nghe tôn giáo là thuốc phiện

bà chỉ kể chuyện đời xưa...”

 

Và cũng là hình ảnh của những buổi chiều đẹp, khi tác giả ví “Đàn bà già phiên bản 2”:

 

Người đàn bà như rừng thu muộn

đẹp nhất khi lá đỏ bừng lên

không còn sự bỡ ngỡ của con nai vào thành phố...

 

Chiều Tình Yêu còn là chiều của những giấc mơ, chiều của quá khứ, chiều của “hiện tại thu hẹp chiều rộng và chiều dài”, hay là
"Một Buổi Chiều Mùa Đôngnhư chiều nay, buổi chiều trước Giáng Sinh mưa tầm tả lạnh lẽo hơn nỗi buồn cô quạnh:

 

 ...

ngôi nhà của họ ấm áp quá

ngay cả trong buổi chiều mùa đông

tôi chào tạm biệt

và tự nhiên thấy ngượng

lái xe không điểm hẹn và cuối dùng dừng

tại một công viên, ướt đến phần trong cùng

mà nó vẫn còn sống động

 

ngồi trong chiếc xe nhỏ

tôi quan sát cơn mưa, những cây thông xanh

bốn mùa

những bụi cây run rẩy

hồ nước dâng

tự hỏi nó có khác vào mùa xuân

 

nếu sự chắc chắn là tất cả những gì còn sót lại

tôi có thể thấy mình đi trên một con đường

không phương hướng

tìm kiếm một định nghĩa khác về hạnh phúc

định nghĩa của riêng tôi.

 

Chiều ngày 23 tháng 12, bước vào Giáng Sinh 2021, chiều đã sang đêm, đọc đến trang thơ cuối trong tập thơ “Chiều Tình Yêu”, xin được mượn lời tác giả  k c nguyễn trong bài thơ cuối "đi cứ đi" để gửi đến bạn đọc những buổi chiều đẹp những ban mai tươi, khi bên ngoài đất trời vẫn nặng nhẹ cơn mưa hay cơn bão lòng cuối năm:

 

“khi mưa rơi nhẹ trong tre rỗng

chảy một dòng sông những lệ vui”

  

Xin trân trọng giới thiệu tập thơ "Chiều Tình Yêu".

Nguyên Yên

*Thần ở trong bình hiện ra. Sự tích cây đèn thần.

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Hai 202310:17 CH(Xem: 6207)
Bài thơ viết ngoài công lộ / Bị tuần cảnh chặn gắn giấy phạt / Lý do những con chữ không thắt dây an toàn /
13 Tháng Hai 20232:28 SA(Xem: 6231)
Con đường phía trước còn dài, chúc ai vững bước, dùi mài chí kia, ngày mai rồi hết phân ly, quê hương, bốn bể, một bề lành an, nhắc ai dừng bước gian tham, nhất là quyền lực, bạo tàn, hại dân
13 Tháng Hai 20232:24 SA(Xem: 6074)
Nhớ lại những tháng năm xưa thời còn ở quê nhà. Đêm giao thừa sau khi đặt mâm cúng xong cả nhà mình đều xuất hành về hướng đông đi lễ chùa, má mặc áo dài màu nâu còn mình và bọn trẻ lại mặc đồ tây bình thường theo má. Má lạy Phật lạy hương linh ông bà chùa Long Khánh rồi sang chùa Tâm Ấn cũng như thế. Mình nhớ ngày ấy trời trong lắm lại mang hương xuân lành lạnh, đường phố sạch đẹp và đâu đó vẫn còn lác đác vài người phu quét lá bên đường còn sót lại. Mình hít hương xuân ngày đầu năm mới vào hồn với cả hân hoan.
13 Tháng Hai 20232:10 SA(Xem: 7061)
Dắt xe vào cổng, đập ngay vào mắt tôi là một bộ nâu sồng trong phòng khách. Không lẽ là vị Đại đức yêu văn chương - điện ảnh kết nối FB với tôi mấy tháng trước đã tìm đến, sau khi tôi cho địa chỉ nhà riêng? “Bố! Mẹ Thơm đã về!” Con gái lớn của tôi reo lên hồ hởi khi thấy tôi bước vào. “Mẹ đừng nói, xem bố có nhớ mẹ Thơm của con không?”. Tôi thoáng ngỡ ngàng trước vị ni cô vẻ tiều tụy, rồi nhận ra ngay cô hàng xóm của mình gần 10 năm trước…
13 Tháng Hai 202312:43 SA(Xem: 6750)
順天者存,逆天者亡 Thuận thiên giả tồn, nghịch thiên giả vong Thuận với thiên nhiên thì còn. Nghịch với thiên nhiên thì mất. [Mạnh Tử] “Kế hoạch phát triển nào cũng phải tính tới cái giá môi sinh phải trả – environmental costs – đối với sức khoẻ của người dân và cả trên nguồn tài nguyên lâu dài của đất nước.” Ngô Thế Vinh
06 Tháng Giêng 202312:51 SA(Xem: 6954)
Nhà văn Doãn Quốc Sỹ là thầy dạy tôi. Thầy sinh năm 1923, năm nay tròn 100, còn tôi sanh năm 1936, thầy hơn tôi 13 tuổi, năm nay tôi cũng đã 87. Tính ra năm thầy dậy tôi cách đây đã đến 70 năm rồi. Ở cái thời mà ai cũng gọi người dậy học là “Thầy”, dù là từ lớp vỡ lòng cho đến hết lớp trung học chứ không gọi là “Giáo sư” như những năm sau này. Mà người đi học thì gọi là “Học trò” chứ ít ai gọi là “Học sinh”. Thầy dậy tại trường Chu Văn An năm nào, thì tôi được học thầy năm đó. Tôi không còn nhớ mấy năm, nhưng đọc tiểu sử của thầy, trên mạng Wikipedia cho biết thầy chỉ dậy ở trường CVA có một năm 52-53, sau khi thầy dậy ở Nam Định một năm 51-52. Trang mạng này, có ghi thầy di cư vào Nam năm 54, đoạn sau lại ghi thầy dậy trường Trần Lục tại Saigon năm 53-60. Tôi không nghĩ rằng hai trường Công Giáo Trần Lục và Hồ Ngọc Cẩn dọn vào Saigon trước năm 54.
06 Tháng Giêng 202312:11 SA(Xem: 6528)
Nguyễn Du chỉ thốt lên một lần duy nhất: Ta vốn có tính yêu núi khi ông Bắc hành, ở đoạn cuối sứ trình; nhưng cái tính đó, ông đã bộc lộ biết bao lần trong 254 bài qua cả ba tập thơ chữ Hán của mình! Ai ham đọc sách mà không biết câu nói có tự cổ xưa: Trí giả lạc thủy, nhân giả lạc sơn (Kẻ trí thì vui với sông nước, người nhân thì vui với núi non); song cái ý tưởng sách vở thể hiện khát vọng thoát tục thanh cao, mơ ước được tựa vào non xanh để tìm sự yên tĩnh vĩnh hằng của nội tâm đó đã được Nguyễn Du trải nghiệm bằng toàn bộ cảm giác buồn, vui, qua các đoạn đời phong trần của mình, và ông miêu tả chúng qua bao vần thơ chữ Hán thực thấm thía, rung động.
06 Tháng Giêng 202312:02 SA(Xem: 7482)
bạn có thể vừa đi làn trái, lại cũng đi được luôn cả làn phải không hề lăn tăn chi? / và bạn quả thật (đang) làm được thế ư, thậm chí còn nhiều hơn? / vậy bạn đáng nể quá rồi / người siêu nhất trần gian!
05 Tháng Giêng 202311:09 CH(Xem: 7033)
Võ Tòng Xuân, sinh ngày 6 tháng 9 năm 1940 (tuổi con rồng / Canh Thìn), tại làng Ba Chúc trong vùng Thất Sơn, huyện Tri Tôn, tỉnh An Giang. Xuất thân từ một gia đình nghèo với 5 anh em. Học xong trung học đệ nhất cấp, VTX lên Sài Gòn sớm, sống tự lập, vất vả vừa đi học vừa đi làm để cải thiện sinh kế gia đình và nuôi các em... Miền Nam năm 1972, đang giữa cuộc chiến tranh Bắc Nam rất khốc liệt – giữa Mùa Hè Đỏ Lửa, Đại học Cần Thơ lúc đó là đại học duy nhất ở Đồng Bằng Sông Cửu Long (ĐBSCL), được thành lập từ 31/03/1966 thời Việt Nam Cộng Hòa đang trên đà phát triển mạnh, và đã có khóa tốt nghiệp đầu tiên ra trường (1970). Võ Tòng Xuân đã được GS Nguyễn Duy Xuân (1970-1975) – là Viện trưởng thứ hai sau GS Phạm Hoàng Hộ (1966-1970), viết thư mời ông về phụ trách khoa nông nghiệp – lúc đó trường vẫn còn là có tên là Cao Đẳng Nông nghiệp, với tư cách một chuyên gia về lúa.
17 Tháng Mười Hai 20222:10 SA(Xem: 6494)
Được tin buồn: cụ ông ĐẶNG VĂN NGỮ (Thân phụ của anh Đặng Hiền, cựu hs PTG ĐN niên khoá 75) Sinh năm: 1933 Đã từ trần vào ngày 06 tháng 12 năm 2022 (nhằm ngày 13 tháng 11 năm Nhâm Dần) Hưởng Thọ: 90 Tuổi