- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ PHAN VÕ HOÀNG NAM

07 Tháng Chín 202110:14 CH(Xem: 12072)
NguyenHoangNam
Chân dung Phan Võ Hoàng Nam


LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Phan Võ Hoàng Nam là bút hiệu của người làm thơ ở miền sông nước An Giang. Anh làm thơ, sáng tác nhạc, viết tản văn đăng trên các tạp chí và báo mạng Internet.

Đã xuất bản tập thơ “Nhà Không Có Đàn Bà” do nxb Văn hóa-Văn Nghệ 2019.
Có in chung với các bạn văn, thơ, một số tuyển tập thơ, văn...

Ngoài ra anh còn sử dụng chất liệu đá grannit Bảy Núi tạo nên một dòng tranh riêng biệt Tranh đá Bảy Núi, và đã Triển lãm tranh đá Bảy Núi 4-2010 tại huyện Châu Phú - An Giang và tháng 12-2010 tại thị xã Châu Đốc - An Giang.

Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn hữu Hợp Lưu những thi phẩm của tác giả Phan Võ Hoàng Nam.

 

TẠP CHÍ HỢP-LƯU

 

 

 

Thơ      

PHAN VÕ HOÀNG NAM    

 

  

NHỮNG LINH HỒN LẶNG LẼ

  

Những linh hồn lặng lẽ bay lên từ ngọn lửa

Đi qua ngàn khung trời lạnh buốt

Hắt hiu

Những vì sao ngoảnh mặt cuối trời

Không có tiễn đưa

Chẳng một lời kinh thứ tội

 

Chúa ở nơi đâu để những nguyện cầu tan trong thinh lặng

Có lời sám hối nào cho phút lâm chung

Nỗi đau giờ đâu chỉ là dấu đinh trên thập giá

Tấm vải liệm hoá tro có về đến chốn thiên đàng

 

Phật có buồn

Nhìn muôn nẻo điêu linh

Thiện ác một đời thảng thốt

Những linh hồn lặng lẽ rời đi trong vô vọng

Có kịp thì thầm bao ước mộng đời người

 

Xin lời thỉnh cầu xóa hết những nỗi buồn

Đừng như sợi khói giữa hư không. Tan biến!

Dẫu khép lại ngày đi  

Cũng mong nẻo về nắng ấm

Cho những linh hồn không lặng lẽ niềm đau

 

Phan Võ Hoàng Nam

(25.8.2021-Những ngày dịch)

 

 

KHÓI CHIỀU ĐỒNG NƯỚC

 

Tháng chín

Ngẩn ngơ cơn lũ

Mẹ thở dài

Khói bếp chiều cay mắt

Mùa trôi theo dòng nước vô tình

 

Tháng chín

Con cá rô trở lại dòng sông

Cà na rụng đầy

Xao xuyến

Xuồng câu đâu còn đêm về bến

Con nước lên mẹ vẫn chong đèn

 

Phép màu nào cho đôi tay mẹ

Chắc chiu cùng đất

Tháng năm

Run rẩy lúa non chưa kịp mang giọt sữa

Chấp chới đồng sâu

Bông súng trắng chơi vơi

 

Câu hát xưa ai lấy chồng xa

Bờ điên điển buồn trông nước chảy

Cô gái xóm trên áo hoa ngày lũ

Câu ca dao rơi giữa cánh đồng

 

Mẹ một đời qua bao mùa lũ

Thời con gái theo chồng bủa lưới đồng sâu

Leo lét đèn dầu

Xuồng câu dập dềnh sóng nước

Đói no, buồn vui

Con nước lớn  ròng

 

Lũ vẫn như xưa

Mẹ giờ phất phơ tóc trắng

Tím bầm gót chân

Ngày tháng lo toan

Nước đêm

Chập chờn giấc ngủ

Mơ cánh cò lồng lộng phủ đời con

 

Tháng chín

Lục bình trôi ra biển

Nước cầm đồng

Mùa theo sóng mênh mông

Một đời đi qua bao mùa lũ

Con nước về

Mắt mẹ vẫn cay

 

Phan Võ Hoàng Nam

 

 

XA RỒI MÙA CŨ

 

Tôi đi tìm con nước tuổi thơ

Tháng bảy mưa bay

Dòng sông đỏ quạch.

Rau muống bò lên triền đê

Đợi nước

Cây gáo rụng hoa vàng, tiếc những mùa qua

 

Ừ, đã xa

Thuở ôm cây chuối lội sông

Ba bốn đứa tranh nhau trái cà na thơm lựng

Xuồng nhỏ tròng trành, cha quăng mẻ lưới

Chiều xóm quê! 

Canh chua rau nhút thơm lừng

 

Mùa nước về quê

Thuyền xuôi ngược trên đồng

Mẹ đón cá ra sông ủ thêm lu nước mắm

Em đến trường xắn quần lội qua cầu khỉ

Con nước rong

Trăng giỡn giữa đồng


Ai trả lại tôi mùa cũ

Ngày thơ

Con cá linh buồn xuôi dòng ra biển

Phía đầu bãi em thôi gánh nước
Phù sa trôi

Quặn thắt lòng nhau

Điên điển đâu còn vàng rực ven sông

Chiếc cần câu giờ im mình bên chái bếp
Chốn quê ơi! ngược xuôi bao con nước
Mùi canh chua quyện mãi một đời người.

 

Phan Võ Hoàng Nam

 


BÊN KIA CON ĐƯỜNG

 

Em vụt khỏi vòng tay anh
Bên kia con đường
Rực nắng

Ở đây mưa. Dòng sông đầy
Nước mắt
Chuyện tình buồn như lá mùa đông
Xao xác cõi lòng

Sao vụt khỏi đời nhau
Lẩn trốn tháng ngày
Hư ảo
Mong manh như khói sương chiều…
Tan biến!
Nơi trú thân bình yên vụt mất
Vụn vỡ thiên đường

Sao đánh mất đời nhau
Mênh mang mùa thu
Héo hắt
Khép lại ước vọng ba sinh
Mộng mị
Vương miện vàng hóa cành hoa héo
Hoàng hậu mất ngôi

Ở giữa dòng sông trôi
Chia đôi con nước
Ngã rẽ
Phương trời  mờ mịt khói sương
Ngược xuôi
Ngày tháng hao gầy, mùa thu qua cửa
Gậm nhấm niềm riêng...

Bên kia con đường
Nắng
Tiếng mưa đêm có nhức cõi lòng
Thênh thang đời sao không chung lối
Hoàng hôn buông
Tiếc nuối...
Tàn phai

 

Phan Võ hoàng Nam

 
                                   

NHÀ KHÔNG CÓ ĐÀN BÀ

Nhà không có đàn bà
Chái bếp bao năm chưa một lần dọn dẹp
Ba gã đàn ông
Buổi cơm chiều hiu quạnh
Chén rượu buồn đắng chát bờ môi

Ba mươi mùa thu qua cửa
Trôi xuôi
Không có những nụ hôn
Đêm thở dài cùng với bóng
Người đàn ông già tóc phai bị neo vào ký ức
Từ độ người về phía hư vô

Nhà không có đàn bà
Những  gã đàn ông say quắt quay
Mơ giấc mơ có hương hoa huệ
Đầu bạc đầu xanh
Ước mong, nuối tiếc...
Kỷ niệm phai, con sóng  xa bờ

Nhà không có đàn bà
Những đứa con trai loay hoay bên triền ký ức
Lóng ngóng tìm
Chấp chới những cơn mê
Người tóc trắng đêm đêm đợi sáng
Dấu hài xưa... cánh nhạn cuối chân trời

  

Phan Võ Hoàng Nam

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
08 Tháng Ba 20235:31 CH(Xem: 6119)
Nhân ngày Tết trung thu, trùng với thứ bảy, chủ nhật, Trung phóng xe máy về Cần Giờ. Con đường từ phà Bình Khánh về thị trấn Cần Thạnh được mở rộng, đường vắng, xe cứ phóng thả ga. Hai bên đường, suốt hơn bốn chục cây số chỉ thấy rừng là rừng. Những cây đước vươn thẳng tắp, cành lá xòe ô che kín bầu trời, xe chạy trong màu xanh ngút ngàn của rừng cây như trôi trong không gian huyền thoại.
06 Tháng Ba 20236:46 CH(Xem: 5227)
Nhận được tin trễ Thi sĩ NGỌC HOÀI PHƯƠNG (Ông Nguyễn Ngọc Kiểm) Pháp Danh Tuệ Phương Cựu học sinh Chu Văn An. Ký giả nhật báo Thời Luận (Sài Gòn). Chủ biên tạp chí Hồn Việt (California). Sinh ngày 18 tháng 10 năm 1941 tại Bắc Ninh, Việt Nam. Đã từ trần ngày 28 tháng 2, năm 2023. Tại Orange County, California. HƯỞNG THỌ 83 TUỔI
26 Tháng Hai 202310:19 CH(Xem: 6489)
Tôi yêu em. Thật là lố bịch khi một kẻ như tôi nói ra câu ấy, nhưng tôi yêu em. Cồn cào trong tôi nỗi nhớ được nhìn thấy em vào khoảnh khắc ngắn ngủi trống trải khi chiều tàn. Tình yêu của tôi đến muộn và mặn mòi. Nhỏ giọt như những tin nhắn tôi gửi cho em. “Hôm nay em muốn gặp ở đâu?” Tôi ẩn dấu tình yêu của mình trong những điều nhỏ nhặt, và cần mẫn góp nhặt từng hạt cát. Thứ tình yêu tội lỗi. Mẹ đã từng rì rầm hàng đêm vào tai tôi thứ bà gọi là tội lỗi này. Và giờ, tôi vướng vào nó như một lời nguyền không phép màu hoá giải. Độc dược làm tôi yếu đi mỗi ngày. Còn em, thứ thuốc giải duy nhất vẫn cứ thơm ngát đầy quyến rũ trước mắt mà không thể chạm vào.
26 Tháng Hai 20238:39 CH(Xem: 6088)
Mai An Nguyễn Anh Tuấn Ủng hộ lời kêu cứu cho Đồng Bằng Sông Cửu Long của nhà khoa học Ngô Thế Vinh trên vanviet.info và bauxitevn.net
26 Tháng Hai 20238:08 CH(Xem: 5598)
giữa mê lộ của quỷ dữ / sợi dây thòng lọng treo thân người / chạy tìm một giáo dân quỳ xuống đọc kinh / …không thấy…/ niềm tin không đủ đối đầu sự ác / cho nên cúi đầu lặng thinh /
17 Tháng Hai 202311:10 CH(Xem: 7007)
Hai mươi bốn giờ qua / Lại hai mươi bốn giờ tới / Qua một năm rồi một năm sẽ tới / Tiếng đại bác bên kia bờ đại dương vẫn liên tục dội về trong mỗi buổi sáng giấc mơ tôi
17 Tháng Hai 202310:17 CH(Xem: 5780)
Bài thơ viết ngoài công lộ / Bị tuần cảnh chặn gắn giấy phạt / Lý do những con chữ không thắt dây an toàn /
13 Tháng Hai 20232:28 SA(Xem: 5628)
Con đường phía trước còn dài, chúc ai vững bước, dùi mài chí kia, ngày mai rồi hết phân ly, quê hương, bốn bể, một bề lành an, nhắc ai dừng bước gian tham, nhất là quyền lực, bạo tàn, hại dân
13 Tháng Hai 20232:24 SA(Xem: 5470)
Nhớ lại những tháng năm xưa thời còn ở quê nhà. Đêm giao thừa sau khi đặt mâm cúng xong cả nhà mình đều xuất hành về hướng đông đi lễ chùa, má mặc áo dài màu nâu còn mình và bọn trẻ lại mặc đồ tây bình thường theo má. Má lạy Phật lạy hương linh ông bà chùa Long Khánh rồi sang chùa Tâm Ấn cũng như thế. Mình nhớ ngày ấy trời trong lắm lại mang hương xuân lành lạnh, đường phố sạch đẹp và đâu đó vẫn còn lác đác vài người phu quét lá bên đường còn sót lại. Mình hít hương xuân ngày đầu năm mới vào hồn với cả hân hoan.
13 Tháng Hai 20232:10 SA(Xem: 6384)
Dắt xe vào cổng, đập ngay vào mắt tôi là một bộ nâu sồng trong phòng khách. Không lẽ là vị Đại đức yêu văn chương - điện ảnh kết nối FB với tôi mấy tháng trước đã tìm đến, sau khi tôi cho địa chỉ nhà riêng? “Bố! Mẹ Thơm đã về!” Con gái lớn của tôi reo lên hồ hởi khi thấy tôi bước vào. “Mẹ đừng nói, xem bố có nhớ mẹ Thơm của con không?”. Tôi thoáng ngỡ ngàng trước vị ni cô vẻ tiều tụy, rồi nhận ra ngay cô hàng xóm của mình gần 10 năm trước…