- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

TA LANG THANG QUA NGÓC NGÁCH SÀI GÒN

07 Tháng Chín 20219:30 CH(Xem: 11916)
PhoChieu- tranh CaoBaMinh
Phố chiều - Tranh Cao Bá Minh

 

 

thơ 
Trần Quang Phong
TA LANG THANG QUA NGÓC NGÁCH SÀI GÒN

 

 

THÁNG BẢY

 

Tháng bảy

Những cung đường nước mắt

Những phận người tha hương lũ lượt

Trở về…

Những phận người tha hương cùng cực

Con ơi!

Mười ngày con đến với đời

Mẹ bồng con sương gió

Chị ơi!

Chân em máu đỏ

Còn bao nhiêu dặm đường gian khổ?

 

Tháng bảy

Những ngôi nhà im ỉm cửa

Những vỉa hè hoảng hốt cây xanh

Những con người đói lả

Không sao đâu em bé…

Đã có đôi mắt yêu thương

Đã có bàn tay đùm bọc

Đã có tấm lòng hy sinh

Bao con người sẽ dìu em qua sợ hãi đêm đen

 

Tháng bảy

Từng đoàn người chạy trốn

Tìm về cố hương

Đường dài bất trắc

Cố hương ngoảnh mặt

Hỏi chốn nương thân?

Không sao đâu ơi những con người đỏ bóng bụi trần

Không ai có quyền ngăn cản bước chân tìm về quê mẹ

 

Tháng bảy…

Một ngọn đèn

Một giọt nước mắt…

 

 Trần Quang Phong

 

 

 

 

 

TA LANG THANG QUA NGÓC NGÁCH SÀI GÒN

 

Ta lang thang qua ngóc ngách Sài Gòn

Một nón lá miền Trung, một gánh hàng quê xứ

Một góc phố huyên náo

Một tiếng cười ngã tư hồn hậu

Tiếng gõ phở khuya ấm áp vỉa hè

 

Sài gòn bệnh rồi sao?

Hàng cây xà cừ trăm năm phong tỏa

Tòa nhà kiêu sa cao ngất cách ly

Nhưng môi hôn tình nhân giãn cách

Ta chợt nhói lòng ngói gạch

Những đôi mắt thương yêu trĩu nặng mưu sinh

 

Sài Gòn bao dung

Sài Gòn hào sảng

Chở che bao phận người hèn mọn tha hương

Ta len lỏi qua bụi đỏ con đường

 

Bị gậy cụ già ốm yếu ho khàn

Nón rách ngây thơ ngủ nghiêng ghế đá

Hàng cây xanh xao cơn sốt

Những ngôi nhà run bần bật áo cơm

Những chiếc xe khẩu trang cúi mặt

 

Sài Gòn bệnh rồi sao?

Ta chợt buồn lòng nước lả

Ta lang thang qua ngóc ngách Sài Gòn

 

Trần Quang Phong

7/ 2021

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
15 Tháng Tám 20236:52 CH(Xem: 5930)
Chẳng biết tôi có tưởng tượng hay không, nhưng hôm nay rõ ràng là mặt biển nhìn cao hơn bờ, dù hãy còn thấp thoáng từ xa lắm. Trời trưa nắng gắt, lối đi dẫn xuống bãi biển dường như cứ tiếp tục trải dài thêm theo từng bước chân của tôi. Chưa thấy nhà của ông Morpheus ở đâu cả. Hai bên đường là những cụm xương rồng tua tủa trông dữ tợn, nhưng lại lác đác điểm những bông hoa màu sắc rực rỡ. Gió biển khô khốc, nồng nồng trong mũi tôi. Tiếng sóng vỗ nghe chập chờn từ tít ngoài xa. Tôi cố nhìn xem có những dấu hiệu gì đặc biệt hai bên đường để khi quay về có thể lần theo ra lại đường cái. Toàn là xương rồng và xương rồng, không có lấy một cái cây cao hay một mỏm đá. Dưới chân tôi là cát trắng lẫn vào sỏi đá, khiến đường đi thấy gập ghềnh, không mời gọi.
15 Tháng Tám 20235:39 CH(Xem: 5803)
Trước sân anh thơ thẩn / Đăm đăm trông nhạn về / Mây chiều còn phiêu bạt / Lang thang trên đồi quê / In the yard I was pacing / Longing for faraway news / Whilst the clouds kept wandering / High above the rural hills /
05 Tháng Tám 20239:50 CH(Xem: 5586)
“Khi người ta 19 tuổi, người ta là bà hoàng” - đó là một câu trong bộ tiểu thuyết sử thi “Con đường đau khổ” của nhà văn Nga A. Tolstoy mà bố từng lấy làm đề từ cho bài cảm ngôn “Viết dành cho con gái năm con 19 tuổi” từ những năm bố còn là một chàng trai mơ mộng lang thang trên những nẻo rừng Tây Bắc. Vài chục năm sau, vào lúc con đọc những dòng này của bố, khi con chuẩn bị bước vào năm thứ hai đại học, cũng là lúc cả xã hội ta đang trong một cơn xáo động kinh hoàng với bao giá trị đảo lộn quay cuồng khiến những cô cậu sinh viên quen sống trong vòng tay gia đình che chở như con phải hoang mang, ngơ ngác, hoảng sợ…
04 Tháng Tám 20236:06 CH(Xem: 6181)
Ta về dỗ giấc chiêm bao / Lặng nghe bao tiếng thì thào của đêm / Ta về dỗ giấc mơ em / Dỗ cho giấc mộng cũ mèm, mới ra
04 Tháng Tám 20235:53 CH(Xem: 6018)
Từ bao giờ thấy 'mọi sự không là gì cả' / rồi giật mình, nói ra e hố / từ bao giờ biết 'nhiều sự không là gì cả' / rồi giật mình, nói ra e thừa / từ bao giờ thấy không nên nói chi nữa/ rồi giật mình, ồ mình thành cục đất rồi / từ bao giờ / đất có trên đời?
04 Tháng Tám 20235:45 CH(Xem: 6452)
Em hong tóc mùa nắng vàng / Thoảng lên ngày Hạ nồng nàn vai thơm / Gió đùa hôn ngọn tóc vương / Đong đưa nhánh phượng rơi hương bên thềm
04 Tháng Tám 20235:00 CH(Xem: 4961)
bơ phờ là lúc em ánh sáng / ngàn năm mỏi mệt ngân hà / thiên thu bay mãi trời xa / nông nổi ẩn mờ hoài niệm
04 Tháng Tám 20234:38 CH(Xem: 6263)
tôi đã tha hương bên bờ sông nước chảy / một viên sỏi một nhánh rong / như mắt thủy xanh rêu tiền kiếp / tôi nỡ nào để thủy trôi đi làm giọt mưa tan / vào tiềm thức mịt mù của số phận
04 Tháng Tám 20233:39 CH(Xem: 6342)
tôi về đây nghe hết một thời / thân này hồn sẽ bỏ, chia đôi / còn xin giữ lại cho mình chút / nắng sớm mưa chiều … theo mây trôi
04 Tháng Tám 20233:26 CH(Xem: 5430)
mùa xuân/ em đến/ ngại ngần/ mùa hè/ ta ngủ/ căn phần/