- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

NGƯỜI TÌNH GIÀ CỦA EM

28 Tháng Bảy 20219:48 CH(Xem: 10653)
                        
Ông lái đò giờ đây già yếu lắm - photo Quy SG
"Ông lái đò giờ đây già yếu lắm" - photo Qúy SG

 

Nguyễn Thanh Sơn

NGƯỜI TÌNH GIÀ CỦA EM

 

Một buổi chiều ảm đạm, đầy sương. Hai chúng tôi ngồi nhìn biển, một màu xanh tít tắp gợi lên một nỗi niềm thăm thẳm, xa xăm. Vài chiếc lá me phai rơi đậu trên mái tóc em. Gương mặt em chiều nay buồn ảm đạm như chiều nay, đầy mây và gió lạnh. Em thẩn thờ nhìn vào góc vắng và buồn . Buồn trong đôi mắt và buồn trong cái nhìn của em. Em bảo em lạnh, anh đưa em về.

                                                                            

Tôi lặng nhìn em và cái buồn lây qua tôi. Tôi ngước nhìn bầu trời đầy mây, sương chiều và gió lạnh. Ừ về.

 

Em đẩy cửa xe, ngồi vào chiếc ghế bọc nệm, bên cạnh tôi. Tôi mở công tắc, tiếng động cơ xe mercedes siêu sang rền rỉ rồi rướn nhẹ trên con đường đầy sương chiều.

 

Căn phòng vẫn như cũ, gọn ghẽ và đẹp. Bông hồng cắm trong chiếc bình cổ vẫn còn đọng vài giọt nước như từ lúc tôi đưa em đi. Em ngồi và lặng lẽ uống cạn ly rượu vang tôi vừa rót mời em. Chất rượu gây cho em niềm hưng phấn, gương mặt em hồng hào bởi ngọn nến sáng lung linh thổi bừng vào.

 

Rượu hay vì ngọn nến sáng linh linh, bập bùng. Tấm thân em căng phồng nhựa sống. Vài hớp rượu, em say. Em quờ quạng tìm lấy tôi. Tôi dìu em sang phòng bên, đặt em nằm gọn ghẽ trong chăn. Mong em yên ấm trong đêm nay.

 

Tôi bước ra và ngồi vào chỗ em vừa ngồi, uống vào chỗ mà môi em còn nồng ấm.

 

Tôi ngồi đó cho đến sáng hôm sau. Em lặng lẽ rời đi tự lúc nào, để lại lời nhắn nhủ Tạm biệt anh, người tình già của em.

 

Ánh nắng ban mai dọi vào căn phòng, cái nóng lóa mắt khiến tôi choàn tỉnh dậy, nhìn tờ giấy được đặt cẩn thận trên bàn tự bao giờ. “Tạm biệt anh, người tình già của em!”. Nét chữ mềm mại như con người em từ buổi tối hôm qua.

 

Tôi chưa gặp lại em kể từ đêm hôm đó, vắng bặt tin nhau. Tôi không biết tin tức gì về em, trên facebook, messenger hay cuộc gọi nào đó. Tôi mang hình ảnh em vào tâm tưởng, ở một góc khuất nào đó trong vỏ não, trong trái tim già nua, cũ kỷ của riêng tôi.

 

Em tạo cảm xúc cho tôi, em mang đến cho tôi hình ảnh em tuyệt vời lẫn tuyệt vọng. Chao ơi! Tôi nhớ em biết dường nào.

 

Tôi thật già nua, cũ kỷ. những khát vọng thầm kín trong em, những nỗi buồn mơ màng ẩn chứa trong ánh nhìn ướt át, trong đôi môi mòng mọng ngây thơ, như đóa hồng còn đọng hơi sương, cắm trong lọ của ngày hôm  ấy. Tôi biết, tôi ngẩn ngơ thơ thẩn vào niềm khát khao trong đôi tay quờ quạng của em như muốn chụp lấy một khoảng không mơ hồ đầy sức trẻ trung, em chới với trong làn sương mỏng manh chưa thỏa mãn trái tim ướt át , thèm muốn của người đàn bà trong em.

 

Nhìn thân thể em căng tràn sức sống. Đôi môi, đôi mắt , làn da trắng ngần trong sáng lung linh bởi ánh sáng ngọn nến chập chờn ảo mộng, chiếc áo lụa mỏng tanh ẩn hiện dưới làn da rạng ngời son trẻ. Em xinh đẹp biết bao, em thiên thần biết bao. Em như vì sao sáng lóng lánh trên nền trời xanh ảo vọng. Tôi chới với trong khoảng không mơ hồ, mênh mang đó.

 

Em là báu vật mà trời đã ưu ái ban tặng riêng tôi. Tôi nâng niu gìn giữ trong tâm khảm. Tôi chỉ muốn ngắm từ xa, đăm đắm mà nhìn, xót xa mà gửi, căng đôi mắt mà trông mong với một thái độ trân trọng xiết bao.

 

Em nằm đó, như viên ngọc sáng lóng lánh, che khuất cả một vòm sao xa xôi kia, lu mờ vạn vật chung quanh tôi. Ôi chao ơi! Ngôn ngữ của tôi quá cạn kiệt, quá nghèo nàn, quá thiển cận, quá dung tục nên không thể diễn tả hết vẻ đẹp trong sáng, vẻ đẹp mơ hồ khó nắm bắt.

 

Em biết không. Lúc đó đã quá nửa đêm, có thể vì men rượu thấm vào mờ mịt lý trí tôi. Tôi xán lại gần em, rất gần, nhìn trâng trâng vào khuôn mặt tuyệt vời của em. Tôi cúi xuống rất gần, rất gần đôi môi tôi như sắp chạm vào hơi thở thơm mùi nho chín phả lên từ đôi môi mịn màng của em. Chợt tôi khựng lại, dừng lại cái hành vi thô thiển đó, lùi ra xa như kẻ trộm ăn cắp trái cấm sắp sửa bị bắt quả tang, lùi ra xa như sắp rơi vào hố thắm tình yêu.

 

NGUYỄN THANH SƠN

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
15 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 84834)
... c ái bản sắc nói chung cho người Việt hải ngọai khắp nơi trong cộng đồng thế giới với biết bao dị biệt. Họ sẽ được giáo dục, có văn hóa, và có tiếng nói khác nhau. Quê hương đáng lẽ phải là những điểm chuẩn chung để mọi người còn có một cái gì để noi theo. Đó là niềm kiêu hãnh, là tình tự dân tộc, là đạo đức chính trị, là đạo đức kinh doanh, nếu chỉ thấy cái thua kém, thù hận, và ô nhiễm mọi mặt. thì có lẽ đã muộn rồi. Như đàn cá hồi khi ra biển rộng, lúc tìm đường về, nhưng cái tổ cũ đã bị phá bỏ, các kinh rạch cũ đã bị rác rưởi lấp kín, thì chắc là lại ra đi, về vùng vẫy tự do ở vùng biển rộng trời cao...
14 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 103773)
C hính phủ Hoa Kỳ ngày 12 tháng 5 loan báo cho công khai tập tài liệu nổi tiếng mang tên Hồ sơ Ngũ Giác Đài, sau khi các tài liệu về cuộc chiến tranh Việt Nam từng một thời được xem là tối mật bị tiết lộ với báo chí cách nay 4 thập niên.
14 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 99413)
T in Luân Đôn - Trong bản báo cáo thường niên 2011 về tình hình nhân quyền trên thế giới được công bố hôm nay, tổ chức Ân Xá Quốc Tế, Amnesty International đã đưa ra những nhận định đáng lo ngại về tình trạng nhân quyền tại Việt Nam khi cho rằng các biện pháp hạn chế gắt gao vẫn tiếp tục đè nặng lên quyền tự do ngôn luận, lập hội và hội họp.
12 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 112401)
g iá như không có em xe rác thành phố chắc sẽ mang tôi đi đến khu vực dành cho những bài thơ tứ cố vô thân lề đường chỉ còn lác đác những mảnh vụn của giấy viết rơi rải từ khe hở của xe rác cũ kỹ
12 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 94436)
LTS : Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, Hoàng Thuỵ Anh hiện sống và làm việc tại thành phố Đồng Hới. Chúng tôi trân trọng giới thiệu những bài viết của tác giả Hoàng Thuỵ Anh đến với quí văn hữu và bạn đọc của Hợp Lưu. TCHL
12 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 90960)
M ỗi bài thơ là một trải nghiệm. 56 bài thơ trong “Cõi lặng” là 56 nỗi niềm. Những nỗi niềm ấy gom lại kết nên một hồn thơ ưu tư, trăn trở. Sự trăn trở ấy cuồn cuộn khi đón nhận hạnh phúc ngay chính cuộc đời trụi trần này. Nó đã làm nên linh hồn, sức nặng của tập thơ: “Tôi đi mãi vào sớm xuân/ Làm một người trắng nợ/ Thong dong mà mới mẻ/ Cầm tay và giã từ...” (Thành phố, sớm xuân...). 
12 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 111617)
C ửa nam quan cột ô nhục cây số zéro con mắt mở trừng nghiền nát loài rắn rết hồn thiêng róc thịt vùi khí uất giọt máu nhuộm tình sông núi cắt lìa
12 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 118222)
N ỗi nhớ em mang cho anh ngày vội vã Chẳng kịp nói dăm ba câu Chuyến tàu lao nhanh như kẻ trộm gặp lệnh truy nã Anh như tội phạm thuộc về riêng em… Và lẩn khuất trong dòng người tấp nập
12 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 122087)
T a còn nửa bóng nguyệt hồng Biết bao giờ động tùng dương kiếp này Uống đi!liễu rũ cơn say Ngày mai còn mất trang đài về đâu
07 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 97117)
Đ ến hôm nay, ngày 6 tháng 5, bức hình nay có tên là Situation Room Photo, tự nó đã có đời sống riêng của nó, và người chụp vốn là nhiếp ảnh viên chính thức của toà Bạch Ốc, đã hẳn không còn là cha tinh thần của nó nữa. Hàng triệu người đã thấy nó, đã bị lôi cuốn, đã thích thú, đã soi bói, đã bàn luận và phân tích, cả chất vấn, và mặc sức… hoán đổi (altered, hoặc tiếng nhà nghề là photoshopped).