- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

BA BÀI THƠ TỰ DO ĐỂ TẶNG MỘT NGƯỜI

19 Tháng Bảy 202110:38 CH(Xem: 12951)

huynhLieuNgan07-2021
Nhà thơ Huỳnh Liễu Ngạn 2-2021




Huỳnh Liễu Ngạn

BA BÀI THƠ TỰ DO ĐỂ TẶNG MỘT NGƯỜI

 

 

MẬT KHẨU

 

ngồi đây, buổi chiều ngoài kia

có một chiếc lá bay đi

thấy hạt bụi cay

ngồi đây, trời mù

không suy/ không nghĩ

để tình yêu bày vẽ chỉ chỏ thầm thì

có ai đứng ở bãi đậu xe

tìm kiếm một đợi chờ thất lạc

thở hắt hơi

tiếng gió u hoài ở lại

ngoài kia, chiều hết lá

đêm đi tới tận cùng

 

có ai treo áo trên cành cây

bay mùi dầu xanh con ó

em bệnh

sao có tiếng ho 

và cánh cửa chưa khép ngoài hư vô

 

cánh cửa mở đã hai tuần lễ

vẫn biệt tăm sợi tóc

màu vôi tường đứng dựa

vàng như mơ

buổi chiều sững sờ ôm mặt nhớ

mây ngàn mây

em bỏ mùa thu chuyển hóa

đổ mưa

cơn mưa đau mới dậy

xanh rờn

ngoài bất tận trời cao

 

sự chuyển động 

trên bàn phím

làm tay em nhức mỏi

đan kết lại trang nhà 

không kết nối

ngày đã cũ

em già đi

và chết giữa hoàng hôn

đúng một trăm năm sau

khi mặt đất không dùng điện thoại

để gọi

chỉ còn một mật khẩu cuối cùng

anh & em

chúng ta sẽ tìm lại được nhau

ngoài hành tinh khác.

 

16.7.2021

 

CHIẾN TUYẾN

 

lịch sử nhiều khi cũng thủy chung như máu

đã phân chia nỗi ám ảnh tận cùng

khi bên kia căn nhà có hầm tránh đạn

và tiếng còi báo động

xô đẩy màng đêm vào họng súng

em đi tìm anh

làm tình yêu giữa thời bình

 

không sao 

anh hiểu

sau cánh cửa một lũ người nhốn nháo

lương khô của hạm đội 7

trôi lềnh bềnh giữa biển

mẹ anh chửi lên trời

tiếng ầm vang pháo kích

anh về cầm tay mẹ

nước mắt không thể chảy mãi được

 

vẫn còn tiếng là hét

nửa đêm đạn bay vào đầu

em thơ khóc

rúc vào nách

mẹ phơi vú cho con khát sửa

chiến tranh ở ngoài biên giới

chiến tranh ở trên rừng trên núi

không ở ngực mẹ

 

đừng sợ cơn cuồng điên dã thú

khi hỏa châu soi sáng

con cứ lớn

làm chứng nhân cho mặt trời

để lịch sử khỏi nỗi loạn

và thay tên

cách mạng xuống lên

rồi cũng đâu vào đấy

chỉ mình em thay da đổi thịt

nỗi dại khờ bưng mặt khóc

thời đại của 5 G

 

rồi cành hoa già đi

em chết khô giữa mùa dịch bùng phát

anh về

ngồi nghe lịch sử thở than

sao muộn thế

không cầm tay em

để kết thúc chiến tuyến

mà từ lâu

nỗi hãnh diện thay trời

làm mưa.

 

13.7.2021

 

TÔ MÔI CHO NÀNG

 

khi ngoài cánh cửa

có tiếng chim sẻ liếp chiếp

đánh thức ngọn cỏ ngủ mê

một ngày cũng không

nhiều bận bịu

đi tưới cây

xong

hái mớ rau ngoài vườn

làm một vài câu thơ

rồi sực nhớ

chưa nhắn cho em một lời yêu

hỏi em có ngủ được không

ngoan và cứ nũng nịu

 

rồi mơ có một ngày

ngồi bên em

tô hồng một làn môi ướt

thật ướt

ướt & mọng & nồng nàn

mới nghĩ thôi

đã thấy tay chân líu nhíu vụng về

chà, thật vô dụng

 

bao lâu nữa thì khu vườn

sẽ thu dọn lại

đón chờ mùa đông lạnh lẽo

tuyết/ gió và...mây thật thấp

và xám xịt và mưa

có cánh chim nào bay ngang trời

rớt lại một tiếng kêu lẻ bầy

như em

rồi cũng âm thầm bỏ đi

mất tích

giữa đời tôi

sẽ không tìm lại được nữa

 

giữ chút ấm cho k cho k cho k

hai cánh tay tôi mỏi nhừ.

 

29.6.2021

 

HUỲNH LIỄU NGẠN

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 96274)
Ô ng nội tôi là người cuối cùng trong dòng họ còn biết chữ nho. Ông có chín người con, 2 trai 7 gái. Ba tôi là con trai trưởng. Cái thời của ông còn nặng nề “trọng nam khinh nữ”. Trước khi mất, ông ngã bịnh một thời gian. Biết mình không sống được lâu, ông cho gọi tất cả những người con từ khắp nơi trở về...
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 111548)
n hững khẩu súng thần công chĩa vào nhau từ hai phía chúng đang nhìn nhau hay đang nhắc về quá khứ của những xác chết đạp lên nhau? chúng đang ôn lại Hương giang cố sự hay đang gục mặt tưởng niệm quyền uy?
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 112835)
LTS: L ần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Song Ninh là bút hiệu của người thơ đang sống và làm việc tại Sài gòn. Chúng tôi hân hạnh gởi những dòng thơ lạ và lấp lánh như nắng mùa hè của Song Ninh đến với quí độc giả và văn hữu. TCHL
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 95919)
... T ừ phòng tắm bước ra, nàng ngây người nhìn tôi phì phèo điếu thuốc lá, buồn cười thật anh nhỉ, lúc trên ôtô em cứ buồn ngủ rũ ra, chỉ muốn nhanh chóng đến nơi thuê nhà, đến đây lại tỉnh như sáo? Tôi lặng lẽ đốt thuốc. Mỉm cười nhưng không bắt chuyện.
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 95591)
M áy bay hạ cánh ở phi trường Liên Khương, trời Đà Lạt mát lạnh với buổi sáng sớm còn mờ hơi sương. Người đàn ông ngồi bên cạnh trên máy bay hẹn tôi sẽ lấy vé. Rồi anh biến mất trong dòng người. Tôi điện thoại cho Hà đến đón, xe honda 100 phân khối Hà phóng như bay trên con đường lộng gió, hai bên đồi thông bạt ngàn, hoa dã quỳ vàng rực rỡ.
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 117496)
L ẩn quẩn từ một buổi chiều nơi ranh giới của giọt nước nào rất mỏng cơn mưa hối hả sau ngày oi nồng đầu hạ cố làm dịu những cồn cào nơi ngực về một hoang tưởng không tên phập phồng thở
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 78843)
H ải quân Hoàng gia Nhật dạy cho tôi một nghề nghiệp duy nhất: Phi công khu trục. Hủy diệt những kẻ thù của tổ quốc, bay và bắn. Tôi đã sống như vậy suốt 5 năm, trên những vùng trời Trung Hoa và Thái Bình dương. Tôi không biết đến đời sống nào khác ngoài đời sống của người lính.
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 68855)
N hư mọi người đều biết, Victor Hugo (1802-1885) vừa là nhà thơ trữ tình và châm biếm vừa là kịch tác gia cách tân vừa là nhà văn xã hội Pháp thế kỉ XIX rất ư năng động và sung sức, có nhiều tác phẩm đủ ba thể loại đó để đời. Chẳng hạn, chỉ cần nhắc tới cuốn truyện đầm đià nước mắt Les Misérables (Những kẻ khốn nạn – 1862) (1) là ít ai quên, đặc biệt ở Việt nam...
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 94913)
Đ êm úp mặt vào vách, tôi nhớ đến người con gái trên chiếc thuyền nan. Dưới ánh trăng thân thể nàng trắng ngần như tượng sứ. Trong giấc ngủ chập chờn, đôi tay nàng vẫn đều đều khỏa nước, khỏa lấp cả sự day dứt trong tôi. Tôi thấy cả nàng và tôi đều đứng ngoài trò chơi ấy, nàng ngồi bên tôi ngắm những cụm cỏ xanh um buồn bã...
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 115947)
C ần gì phải viện dẫn đến những lời chứng dối Khi đám đông nghe bài giảng trên núi chẳng chút động tâm Khi quân gian đem gươm giáo bắt thầy mình như bắt kẻ cướp Thì những lời chứng dối cũng chẳng ăn thua gì