- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

BA BÀI THƠ TỰ DO ĐỂ TẶNG MỘT NGƯỜI

19 Tháng Bảy 202110:38 CH(Xem: 21997)

huynhLieuNgan07-2021
Nhà thơ Huỳnh Liễu Ngạn 2-2021




Huỳnh Liễu Ngạn

BA BÀI THƠ TỰ DO ĐỂ TẶNG MỘT NGƯỜI

 

 

MẬT KHẨU

 

ngồi đây, buổi chiều ngoài kia

có một chiếc lá bay đi

thấy hạt bụi cay

ngồi đây, trời mù

không suy/ không nghĩ

để tình yêu bày vẽ chỉ chỏ thầm thì

có ai đứng ở bãi đậu xe

tìm kiếm một đợi chờ thất lạc

thở hắt hơi

tiếng gió u hoài ở lại

ngoài kia, chiều hết lá

đêm đi tới tận cùng

 

có ai treo áo trên cành cây

bay mùi dầu xanh con ó

em bệnh

sao có tiếng ho 

và cánh cửa chưa khép ngoài hư vô

 

cánh cửa mở đã hai tuần lễ

vẫn biệt tăm sợi tóc

màu vôi tường đứng dựa

vàng như mơ

buổi chiều sững sờ ôm mặt nhớ

mây ngàn mây

em bỏ mùa thu chuyển hóa

đổ mưa

cơn mưa đau mới dậy

xanh rờn

ngoài bất tận trời cao

 

sự chuyển động 

trên bàn phím

làm tay em nhức mỏi

đan kết lại trang nhà 

không kết nối

ngày đã cũ

em già đi

và chết giữa hoàng hôn

đúng một trăm năm sau

khi mặt đất không dùng điện thoại

để gọi

chỉ còn một mật khẩu cuối cùng

anh & em

chúng ta sẽ tìm lại được nhau

ngoài hành tinh khác.

 

16.7.2021

 

CHIẾN TUYẾN

 

lịch sử nhiều khi cũng thủy chung như máu

đã phân chia nỗi ám ảnh tận cùng

khi bên kia căn nhà có hầm tránh đạn

và tiếng còi báo động

xô đẩy màng đêm vào họng súng

em đi tìm anh

làm tình yêu giữa thời bình

 

không sao 

anh hiểu

sau cánh cửa một lũ người nhốn nháo

lương khô của hạm đội 7

trôi lềnh bềnh giữa biển

mẹ anh chửi lên trời

tiếng ầm vang pháo kích

anh về cầm tay mẹ

nước mắt không thể chảy mãi được

 

vẫn còn tiếng là hét

nửa đêm đạn bay vào đầu

em thơ khóc

rúc vào nách

mẹ phơi vú cho con khát sửa

chiến tranh ở ngoài biên giới

chiến tranh ở trên rừng trên núi

không ở ngực mẹ

 

đừng sợ cơn cuồng điên dã thú

khi hỏa châu soi sáng

con cứ lớn

làm chứng nhân cho mặt trời

để lịch sử khỏi nỗi loạn

và thay tên

cách mạng xuống lên

rồi cũng đâu vào đấy

chỉ mình em thay da đổi thịt

nỗi dại khờ bưng mặt khóc

thời đại của 5 G

 

rồi cành hoa già đi

em chết khô giữa mùa dịch bùng phát

anh về

ngồi nghe lịch sử thở than

sao muộn thế

không cầm tay em

để kết thúc chiến tuyến

mà từ lâu

nỗi hãnh diện thay trời

làm mưa.

 

13.7.2021

 

TÔ MÔI CHO NÀNG

 

khi ngoài cánh cửa

có tiếng chim sẻ liếp chiếp

đánh thức ngọn cỏ ngủ mê

một ngày cũng không

nhiều bận bịu

đi tưới cây

xong

hái mớ rau ngoài vườn

làm một vài câu thơ

rồi sực nhớ

chưa nhắn cho em một lời yêu

hỏi em có ngủ được không

ngoan và cứ nũng nịu

 

rồi mơ có một ngày

ngồi bên em

tô hồng một làn môi ướt

thật ướt

ướt & mọng & nồng nàn

mới nghĩ thôi

đã thấy tay chân líu nhíu vụng về

chà, thật vô dụng

 

bao lâu nữa thì khu vườn

sẽ thu dọn lại

đón chờ mùa đông lạnh lẽo

tuyết/ gió và...mây thật thấp

và xám xịt và mưa

có cánh chim nào bay ngang trời

rớt lại một tiếng kêu lẻ bầy

như em

rồi cũng âm thầm bỏ đi

mất tích

giữa đời tôi

sẽ không tìm lại được nữa

 

giữ chút ấm cho k cho k cho k

hai cánh tay tôi mỏi nhừ.

 

29.6.2021

 

HUỲNH LIỄU NGẠN

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Tư 20244:07 CH(Xem: 8469)
On the evening of December 21, 1946, the Bach Mai radio resumed its operations somewhere in the province of Ha Dong after a day of silence. One of its broadcasts was Ho Chi Minh’s appeal to the Viets for a war of resistance. He reportedly said: The gang of French colonialists is aiming to reconquer our country. The hour is grave. Let us stand up and unify ourselves, regardless of ideologies, ethnicities [or] religions. You should fight by all means at your disposal. You have to fight with your guns, your pickaxes, your shovels [or] your sticks. You have to save the independence and territorial integrity of our country. The final victory will be ours. Long live independent and indivisible Viet Nam. Long live democracy.
04 Tháng Mười Hai 20246:01 CH(Xem: 329)
Hôm nay mồng một tháng mười hai / Anh ngồi lại bên bờ sông Hàn gió / Từng dòng nước trôi mang về thương nhớ / Dòng nước ngàn năm hay dòng nước hôm qua?
03 Tháng Mười Hai 202410:04 CH(Xem: 480)
Như một chiếc khăn vuông, tháng Chạp choàng lên đầu tôi. Buổi sớm / Sương trong vườn còn buốt / Cỏ trong vườn còn xanh / Đêm qua con chim ngói đầu cành / Bỏ quên tiếng hót /
29 Tháng Mười Một 20247:45 CH(Xem: 848)
Khi sóng vào tay tôi / Biển đang đánh giấc thầm / Bữa trưa vàng dấu cát / Rồi bước chiều âm âm /
26 Tháng Mười Một 20244:38 CH(Xem: 1211)
Rồi ta lại chia tay / Nhánh sông khô đi và không về biển cả / Đêm, ôi dài sâu, lạnh lùng nỗi nhớ / Khoảng cách tưởng thật gần, nhưng / ta lại chia xa…/
23 Tháng Mười Một 20249:55 CH(Xem: 1025)
Phiêu du / gió lượn đỉnh trời / Bồng bềnh / mấy áng mây rời rã trôi / Thềm rêu quạnh quẽ / ai ngồi? Nghe chim buông vội / đôi lời trầm tư /
23 Tháng Mười Một 20249:28 CH(Xem: 1119)
Nhớ thời tóc rẽ đường ngôi thẳng / Sách vở tươi hồng cạnh bút nghiên / Nụ cười ai bỏ quên trên cỏ / Bên lối đi về mỗi sớm trưa
23 Tháng Mười Một 20249:16 CH(Xem: 737)
mắt đời xanh mấy hàng tre / mà mưa đâu lại bập bè lạnh vây / nhà em chổ đợi bữa nay / mái tranh lợp gió trắng tay có gì
23 Tháng Mười Một 20248:51 CH(Xem: 1099)
Hình như không đợi đến lúc thật già, chỉ nhá nhem cái tuổi già già thì đã thấy lẩn thẩn cái chi đâu đó trong mắt người khác rồi. Tôi buôn bán ở chợ Qui Nhơn, anh bạn hàng của tôi hôm ghé hàng lấy đồ về cho vợ bán, anh ngồi mà than vãn. - Chắc anh điên mất vì bà vợ của anh. Hễ anh nói gà thì bả nói vịt. Anh nói cái chén thì bả nói cái xe. - Hì hì chuyện thường mà anh. Do giờ anh thay đổi nên thấy vậy đó chớ hồi xưa anh lắng nghe mà nuốt từng lời chị nói đó chớ.
23 Tháng Mười Một 20248:37 CH(Xem: 759)
Tuy Hòa, nơi tôi sống quãng đời thơ ấu, là một thành phố nhỏ hiền hòa nằm sát bờ biển, giống như nàng “Mỹ Nhân Ngư” phơi tấm thân kiều diễm trên bãi cát trắng tinh. Nàng dựa đầu trên núi Chóp Chài, đôi mắt mơ màng nhìn ra biển Đông, nghe gió thổi vi vu qua những bãi thùy dương dày đặc trên bãi biển Đại Lãnh, đầu đội vương miện hình Tháp. Ai từng đi qua Tuy Hòa, nhìn lên Tháp Nhạn đứng hiên ngang trên đỉnh núi, soi mình bên dòng Đà Giang lững lờ trôi, đều ngậm ngùi cho nền văn minh một thời rất huy hoàng của nước Chiêm Thành.