- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

NHỮNG BÀI THƠ THÁNG SÁU

07 Tháng Sáu 202111:27 CH(Xem: 13125)

Nguyen Hoang Nam - song
Sóng - photo Nguyễn Hoàng Nam

Thơ

Ngô Quốc Phương

NHỮNG BÀI THƠ THÁNG SÁU

 

 

XỨ SỞ KỲ LẠ 

 

xứ sở kỳ lạ 

ảo thuật thường lên ngôi 

mỗi khi bầu cử xịn 

làm người dân nức lòng 

 

mỗi khi đại dịch bệnh 

tiêm chủng trăm phần trăm 

làm người dân sung sướng 

thấy an tâm, an lòng 

 

nàng Pê Hờ bắc loa 

lò vôi xướng lớn ra 

bà con liền chú ý 

hơn cả vê tê nhà 

 

lại Hoài Linh, Trấn Thành, 

lại Bố già, bố trẻ 

lại hiếp, cướp, chân dài 

lại giật gân, chuyện lạ 

 

xứ sở thần tiên đây 

dân được sống trên mây 

đâu cần ai kia nọ 

lạc hướng dư luận này? 

 

NQP, 30/5/2021, 

Kent, Anh quốc 

(Nhìn từ xa... Tổ khúc...) 



CHÀNG GÀN 

(Tặng 'Hùng gàn') 

 

Này chàng gàn 

anh bỏ vợ mù lòa 

đàn con thơ 

và đi vào chiến địa mù mịt 

như một Đông-ki-sốt 

bỏ những đồng tiền chắt bóp từ mồ hôi nơi xóm nghèo 

để mua sách khai minh cho bao người thua thiệt và đói nghèo, rách chẳng kém anh 

lại còn muốn lên tiếng bảo vệ họ 

ở chốn chẳng có công lý gì 

 

*** 

 

này chàng gàn 

sao anh không như tôi 

cứ giữ thân yên lặng 

im lặng đổi an toàn 

lên tiếng để làm gì 

rượu thịt đầy ra đấy 

ăn mấy đời mới xong? 

chỉ ồn ào khoe vui 

khi nào đôla sẵn 

khi biệt thự khánh thành 

khi đồ cổ lùng được 

khi xe xịn cho con... 

 

*** 

 

này anh chàng gàn kia 

thương anh 

thương anh lắm 

nhưng rượu thịt còn đầy 

tôi chưa thể như anh 

 

 

NQP, 05/6/2021) 

 

 

 

NẶNG TRĨU 

 

Bao lâu rồi trái tim nặng trĩu, 

câm lặng 

những giới hạn tự đặt ra làm ta sợ hãi 

không dám bước tới, 

bước qua 

và những bóng ma 

những bóng ma của quá khứ 

vẫn còn hiện thực 

chúng nhảy múa từ thế hệ này qua thế hệ khác 

như một trò đùa 

chúng tung hứng dân tộc, đất nước 

trong tiếng cười sảng khoái 

hây! ta đã có tất cả trên tay 

 

... 

 

hôm qua, một người bạn nói với tôi 

chúng ta sẽ không bao giờ thoát ra 

đất nước này sẽ không bao giờ thoát khỏi 

tất cả đã bị đóng đinh 

tất cả là số phận 

hôm khác, tôi đọc một lá thư hay một luận đề khoa học? 

bản sắc là gì 

với một dân tộc 'tự thua'? 

 

... 

 

hôm nay nghĩ lại cuộc cờ được thua vây bắt đang bày ra 

không gian đầy màu sắc búa xua 

đầy động tính của nhạc nhẽo, của quảng cáo, của tin tức cướp giết hiếp và chân dài, chuyện lạ bủa vây 

một trận cờ vẫn âm thầm bầy ra 

có kín, có hở 

chỉ để ai tinh ý mới nhìn ra 

nhưng nhìn ra liệu có làm được gì 

vì anh là khán giả 

còn tôi là người đang cầm quân 

và tôi đi những nước cờ 

các anh chỉ là kẻ xem tivi và ngó nghiêng bình luận? 

những đòn vây đảo bày ra 

những trò sắp đặt trình diễn 

những cái thò tay vào siết cổ địch thủ, vặn cổ những kẻ thù bên kia 

còn bên ta thì đương nhiên ưu ái 

 

... 

 

này những luật lệ tự đặt ra 

khai cục, trung cục khi nào thích thì đổi 

chỉ để tôi có lợi thế muôn đời 

và thấy không, khán giả 

làm gì có cờ tàn 

làm gì có cây cầu đi lên chủ nghĩa ấy 

bởi vì nó là cái tôi bịa ra 

ha ha, ha ha 

 

và các vị khán giả 

hãy yên tâm ngủ yên nhé 

ghế bành đó, 

ghế sa-lông đó 

gục ngủ bên ly rượu 

hay trên ghế đẩu, ghế nhựa vỉa hè 

gục ngủ vào bức tường 

rêu bám thời gian... 

 

(Vĩ thanh: bàn cờ mới bầy ra, bàn cờ cũ bỏ đi, con xúc xắc giữ chi, quăng đi, quăng đi nốt!) 

 

Ngô Quốc Phương, Kent, Anh quốc, 05/6/2021 

 

 

ĐOẢN KHÚC TƯƠNG GIANG 

 

'Sông Tương nước chảy đôi dòng, 

muốn ăn sim chín thì vào rừng sâu'* 

rừng sâu chẳng thấy Khuất đâu, 

Nguyên còn một khoảnh trên đầu trắng vôi, 

 

sông Tương nước chảy chưa thôi, 

đời sau còn vọng tiếng ai gọi đò, 

gọi rằng nước siết thì dò, 

chớ lội vội vã thân cò kia ơi, 

 

Tương giang xanh ngắt tận trời... 

 

vẫn xanh! 

 

NQP, Kent, Anh quốc, 30/5/2021 

(Vĩ thanh: Này nước trong thì gội, nước đục thì khoắng chân, chớ lẩn quẩn phân vân, như dòng nào phân nhánh..) 

 

* Ca từ một cổ ca khúc 

 

 

CON ĐƯỜNG, ĐÓA HOA 

 

Trên con đường của những ngày buồn 

đôi lúc hoa nở thành thơ 

và mưa buông xuống 

phủ một màn sương mờ 

 

và gió kéo đến theo làn 

nhẹ nhàng, mơn man, an ủi 

trên con đường của cô đơn 

những nỗi đau cúi đầu 

 

lặng lẽ 

chuyện một người 

nhưng cũng là chuyện đời, chuyện con người 

như một phần cuộc sống 

 

như cái giá sinh ra 

trên mảnh đất của nhân gian 

Thượng Đế và các đấng Sáng thế, Cứu thế sinh ra muôn loài 

và cả vũ trụ và nhiều muôn điều hơn thế 

 

mảnh đất ấy có vui, buồn, ấm no, đói khát, chiến tranh, hòa bình, 

bất công, công lý, vô vọng và lạc quan 

mảnh đất ấy có đủ mọi điều, mọi sắc màu, sắc thái 

có nhạc, họa, thơ, có tình yêu, hy sinh, đau khổ, oái oăm... 

 

âu có phải là phép thử 

hay những thách đố, những thi gan 

xong rồi, một mai đi đâu, về đâu 

hay hãy cứ thế im lặng và đừng hỏi nữa 

 

có nghĩa lý gì đâu 

có một tia nhìn, ánh sáng, một thế giới khác, một phương trời khác 

tùy người, tùy lúc 

anh sẽ nhìn thấy, sẽ được mặc khải, hay sẽ tự mặc khải 

 

anh sẽ được khai minh, hay sẽ tự thắp đuốc 

sáng nay, hay chiều ở đâu đó, hay tối ở nơi kia 

trong một địa cầu cũ với người này, mới với người khác 

ai vẫn gửi cho nhau những đóa hoa như tín hiệu yêu thương 

 

chia sẻ, giãi bày 

nguyện cho cõi này 

thôi nỗi khổ, niềm đau... 

 

Ngô Quốc Phương 

 

Kent, Anh quốc, 18/5/2021 

(Những bông hoa mong manh vẫn còn sau giông bão) 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 99099)
Về Mùa biển động... V ới đôi mắt tinh tường, cái nhìn thàng hậu (nhân bản) Nguyễn Mộng Giác đã xây dựng lại cuộc đời của nhiều gia đình, nhiều nhân vật trong thế hệ những người đã sống hoặc lớn lên ở trong Nam, thời kỳ chia đôi đất nước... Là nhân chứng có con mắt bao quát và sâu xa, ông nhìn và viết lại xã hội miền Nam trước 1975, thuật lại biến cố Phật Giáo những năm 60, biến cố Mậu Thân thập niên 70, biến cố 30 tháng tư 1975, thuật lại cuộc di tản, thuật lại cuộc đời tha hương trên đất Mỹ.. .
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 96499)
Hồn tôi ngây ngây như người nhọc nhằn leo núi, lúc lên tới đỉnh chỉ thấy những khối đá tảng xù xì rêu phong, và nhìn trở xuống là một vực thẳm đầy mây". ( Tha hương , Văn Nghệ xuất bản 1989, trang 1849). Đó là hình ảnh nhà văn Nguyễn Mộng Giác với Mùa biển động.
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 72296)
M ùa biển động tập 5, Tha hương là tập cuối, dày nhất, hơn 600 trang, quan trọng nhất và được độc giả mong đợi, để biết số phận nhân vật sẽ ra sao, qua cuộc «đổi đời» tháng 4-1975.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 85598)
H ồi xưa, mẹ tôi thường theo mùa mà gọi những người đàn bà bán hàng rong vào nhà để mua hàng của họ. Mùa sen, mẹ tôi mua sen để lấy nhụy ướp trà, mùa cà cuống, mùa cốm, mùa sắn dây…
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 91987)
T ôi có thể kể một câu chuyện giống như diễn tiến tự nhiên của cuộc sống. Tất nhiên điều đó không có hại gì cho sự nghiệp văn chương của tôi. Trừ phi tôi muốn dây dưa bằng những thứ ì xèo người ta gọi là vạ miệng. Con chữ giết người. Sự sứt mẻ tinh thần đem đến những mớ bòng bòng rắc rối. Và họa vô đơn chí sẽ có một vài kẻ bắt vạ không lương thiện. Họ làm tổn thương tâm hồn nhà văn của tôi.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 87855)
T ôi thật sự muốn viết đôi dòng tưởng nhớ anh Nguyễn Mộng Giác nhưng ngày qua bốn ngày, vẫn không viết được gì. Nhớ rất nhiều chuyện. Nghĩ rất nhiều chuyện. Âm ỉ âm u.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 90887)
T háng 10, năm 1999, lần đầu tiên tôi gửi bài cho báo Văn Học. Gửi thử thôi. Không có hy vọng báo đăng. Một vài cây viết kỳ cựu trước 1975 bảo tôi, Văn Học, Văn “tuyển” bài lắm. Có người còn dọa, làm thơ phải biết “nhậu”, viết văn phải biết xã giao, phải có quen biết, có gửi gắm,… Đóng cửa như tôi thì viết có mà để giun dế đọc.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 78100)
Một phóng sự ngắn về nhà văn Nguyễn Mộng Giác, người vừa ra đi trong sự tiếc thương của bằng hữu. Mời quý vị theo dõi trong phóng sự sau đây  (video 3 phút).
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 99990)
V ì người tụng một thời Kinh Tôi đi rước nắng về in hiên trời Chiều trông chiều vẫn thảnh thơi Tôi đi hái thuốc về in hiên nhà...
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 85021)
T ừ xưa tới nay chúng ta cứ nghĩ rằng sở dĩ con người biết đọc là vì i biết nói, nghĩa là biết tạo ra ngôn từ và phát biểu - còn thú vật vốn không biết nói thì làm sao biết đọc cho được. Thế mà các nhà nghiên cứu phòng thí nghiệm khoa tâm lí và khả năng nhận thức gọi là laboratoire de la psychologie cognitive thuộc trung tâm nói trên, chỉ sau một tháng rưỡi trời khảo sát, đà có thể phủ định điều mà chúng ta hằng tin chắc, khẳng định ngược lại rằng loài vượn babouin tuy không biết nói nhưng biết đọc hẳn hòi.