- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

KỶ NIỆM NGÀY XƯA

23 Tháng Mười Hai 20201:49 SA(Xem: 11952)

21762755_1570637259668073_927916180605089764_o

Tôi yêu cây Khế, yêu từ thuở ấu thời cho đến bây giờ vẫn mãi còn yêu. Chiều hôm qua ngang qua nhà xưa của ba mẹ ở đường Phan bội Châu trời bỗng đổ mưa to; tôi đứng đụt mưa trước hiên nhà cũ, lòng chợt chùng xuống nhớ nhung kỷ niệm của một thời xa xôi và tôi nhớ cây Khế. Đó là kỷ niệm của tôi.

 

Cây khế ngày xưa của tôi không phải như cây Khế bây giờ được trồng trong chậu kiểng, được uốn nắn cẩn thận và được bán với giá rất cao. Cây Khế của tôi nó mọc lên từ đất, nó đứng giữa thiên nhiên cao to râm mát, cành thấp có, cành cao có và tuyệt đẹp vô cùng trong mắt của tôi.Tôi yêu màu tim tím của hoa Khế và thường lượm hoa rụng để chơi đồ hàng, trèo lên cây để hái quả ăn và chơi dưới bóng râm mát của nó.

 

Nhà tôi có tất cả bảy anh chị em nhưng thời ấy má tôi chỉ sinh mới có bốn người: anh trai, chị gái, tôi rồi đến em trai. Ba má tôi đã mua được một lô đất ở đường PBC và tiến hành xây nhà để ở. Nhà ở đối diện nhìn xéo chợ lớn Quy nhơn một tí (to và rộng trên 200m2), khu ấy lúc bấy giờ rất hoang vắng và nhà tôi là một trong những ngôi nhà đầu tiên ở khu vực này. Trong khi người lớn đang tập trung để xây nhà thì anh chị em tôi đã được chơi đùa thỏa thích giữa thiên nhiên có đá sạn, có cát vàng và có cây Khế tỏa hương thơm rất dịu dàng.

 

Nhà xây xong năm ấy tôi nhớ tôi đang học lớp hai và thằng em trai kề thì còn bé lắm. Hai chị em tôi thời còn nhỏ, thường hay chạy chơi dưới cây khế, gần cây khế có một chồng táp lô để xây nhà. Hồi bé tôi khác với chi gái mình, chị dáng mảnh mai nhỏ nhắn, tôi to con hơn nên má tôi hay cho tôi mặc đồ bính của anh trai mình, quần đùi áo thun... Tôi thường dắt thằng em trai ra chơi dưới gốc cây Khế, tôi trèo lên cây hái trái và quăng xuống cho em chụp. Lần đó vì mê nhành bông tím cành trên nên tôi vói để hái, cây gãy tôi chới với chụp lấy một nhành khác để bám vào, hai chân tôi đạp xuống chồng táp lô chới với. Táp lô ngã trong lúc thằng em đứng há miệng dòm lên làm nó bị lỗ máu đầu. Hồi đó còn rất bé nhưng tôi nhớ là tôi thương em lắm, tôi hốt hoảng đưa tay bịt lấy máu trên đầu em, máu tuôn ra và ướt cả tay tôi. Bắt chước người lớn hay băng bó vết thương, tôi cỡi phăng cái áo thun trắng đang mặc cột cái đầu em rồi cõng em về. May quá về tới nhà có má, má kịp thời băng vết thương cho em và cũng kịp thời cho tôi ăn một tô bánh canh roi đích đáng.

 

Sau lần ấy, tôi không dám dẫn em ra chơi gốc cây khế nữa mà chỉ đi một mình. Tôi ngồi dựa lưng vào thân cây khế, dưới bóng râm xanh mát ngước lên nhìn trời xanh rất xanh ở trên cao mà mơ màng.

Thuở bé tôi hay mặc cảm nên sống khá đơn độc, ít nói, ít bè bạn thường chơi chỉ một mình. Ở trường tôi chơi thân chỉ mỗi mình Mai, Mai là bạn học với tôi từ trường cô Tý lớp vỡ lòng lên đến lớp Năm ( lớp 1 )hai đứa cùng học chung lớp, chung trường, chung bàn cùng học thêm ở trường ông hai Ngô ở khu 2 nữa. Nhà Mai ở trong hẻm, sau lưng nhà cậu Năm của tôi ở đường Trần cao Vân. Mai là con gái đầu sau M còn cả một bầy em. Ba M là lính VNCH, nhà M nghèo nhưng má M lại rất tươm tất cho con cái. Tóc trước M cắt bằng, sáng nào đi học M cũng được má thắt cho hai bím tóc hai bên, Mai lại trắng trẻo nên trông rất dễ thương. Còn tôi thì đen thui, tóc thả tự do trên đầu, tóc thì xoăn mà lại lười chải, lâu lâu dùng cộng dây su cột lên méo mó. Tôi cứ nghĩ rằng mình xấu xí nên tôi chẳng quan tâm đến hình dáng bên ngoài của mình tí nào. Vì tôi ít bạn nên mỗi lần Mai đến chơi nhà tôi ai cũng vui theo .Chị tôi giọng đầy mừng rỡ gọi vang lừng :

 

-T ơi con Mai bạn mầy nó đến kìa

 

Ba tôi thì chạy ra

 

-Đâu đâu bạn con T đâu , dô đây con .Ô bữa nay con T nhà mình có bạn rầu.

 

Thân với M nên tôi hay dẫn M về nhà chơi và dắt ra cây khế ở sau nhà. Hai đứa đào đất chôn những mảnh giấy viết tên mình dưới gốc cây khế rồi mơ màng, mai mốt đào lên sẽ biến thành nhiều quần áo đẹp... Chúng tôi chơi trò hoàng tử và công chúa, tôi dành làm công chúa vì công chúa xinh đẹp mà. Mai cũng thích làm công chúa và cũng giống công chúa nhưng M hiền lành không cãi được tôi nên đành chìu theo ý tôi. Một hôm hai đứa tranh nhau để trèo lên cây khế, M cho rằng hoàng tử thì được trèo còn công chúa phải ngồi im nhưng tôi không chịu. Công chúa TT mặc quần đùi áo thun ba lỗ lấn bạn để leo lên cây, kết quả M bị té xuống mặt va vào táp lô, miệng chảy máu và bể một cái răng cửa. M khóc bù lu.

 

-Tao không thèm chơi với mày nữa tao dìa tao méc má tao.

 

- Đừng đừng méc tao sẽ cho mày làm công chúa

 

- Hu hu!!công chúa như mày thì y như bà chằng, công chúa mà trèo lên cây mà xô hoàng tử rớt xuống hu hu !!..

 

- Nín đi mai tao cho mày coi bi toán đố

 

- Hu hu tao không thèm gì hết, tao dìa tao méc má tao !..

 

Nói như thế nhưng về nhà, M hiền lành tốt bụng của tôi đã không hề méc má. Thời ấy chúng tôi đã học lớp nhì nên đã thay hết hàm răng sữa và cái răng cửa bị bể của M đã theo M cho đến lớn. Từ đó tôi thấy thương M và hết lấn áp M như trước nữa, có gì ăn tôi để dành phần M, tôi bày M làm toán đố, tôi luôn che chở cho M mỗi khi bị con Cúc ăn hiếp, dù là tôi nhát gan không biết đánh lộn nhưng tôi ôm cặp cho M rồi hai đứa cùng chạy... Chúng tôi chơi thân với nhau và có rất nhiều kỷ niệm với nhau, cho đến năm cuối cấp của bậc tiểu học, tôi thi đỗ vào trường công Nữ trung học Quy nhơn, còn Mai thì rớt. Sau đó ba Mai lại chuyển công tác đưa cả gia đình đi luôn. Tôi xa M từ đó cho mãi đến bây giờ.

 

Thời gian trôi nhanh, bao nhiêu chuyện đổi thay trong cuộc đời, nhà cửa mọc lên cao và đầy. Cây khế ngày xưa đã bị đốn sạch từ khi tôi còn học tiểu học. Tình yêu và kỷ niệm mà tôi dành cho cây khế vẫn không phai mờ... Đến nay đã mấy mươi năm, tôi đã đi quá xa, đoạn đường ngày xưa ấy tất cả chỉ còn là hoài niệm mà thôi.

 

Khi đến tuổi về chiều, người ta thường bảo " Già rồi mà còn ham cái gì, già rồi có phải trẻ đâu mà mơ ước ". Thế nhưng tôi vẫn mơ nhiều lắm, trong giấc mơ của tôi, tôi đã mơ có một ngôi nhà có khoảng đất trống cho tôi trồng cây khế dù là cây khế cảnh cũng được. Và trong lòng tôi luôn mong ước gặp lại Mai cô bạn ngày xưa thuở ấu thời. Nhưng có lẽ ước mơ chỉ là mơ ước cho đến khi tôi đi đến giã từ ...

 

THÁI THANH

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
08 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 65495)
Đ àn chim với những con Rose breasted màu nâu nhạt, ngực đỏ;con Western King with fledgling cũng màu nâu nhưng cái cái ngực vàng hườm; con Red headed woodpecker mình gọi là chim gõ kiến có cái đầu màu đỏ, con Indigo Bunting tròn như con sáo quê nhà, nhưng lại xanh biếc như da trời. Tất cả bọn chúng, mỗi buổi sáng, theo nhau về ríu rít trong vườn nhà tôi...
08 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 53974)
N guyễn Phi Khanh sinh năm 1355 và mất năm 1428[1] (có thuyết nói ông sinh năm 1336, mất năm 1408[2]), quê ở xã Nhị Khê, huyện Thường Tín, Hà Tây (có thuyết nói ông còn có quê thứ hai ở Chi Ngại, Chí Linh, Hải Dương). Ông tên thật là Nguyễn Ứng Long, sinh trưởng trong một gia đình có truyền thống võ tướng. Nhưng ông lại là người say mê văn chương...
08 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 63183)
Tôi chìm vào một giấc mơ, giấc mơ có những sợi dây bé xíu đan vào nhau thành những mắt lưới. Tôi đi tìm một thế giới, nỗi đau oán thù bị xóa bỏ, chỉ còn tôi với thế giới ấy.
08 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 60065)
B ài này được viết theo lời yêu cầu của một số người trẻ trong đó nhiều người là sinh viên đại học nhằm bổ khuyết cho sự hiểu biết của anh chị em này nói riêng và giới trẻ Việt Nam nói chung về vị vua cuối cùng của Nhà Nguyễn nhân dịp 100 năm năm sinh của ông cũng như về một giai đoạn lịch sử có quá nhiều góc tối hay góc khuất, luôn cả oan khuất và cũng nhân dịp đầu Xuân Quý Tỵ 2013 ...
06 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 70146)
Bây giờ đã bước sang một ngày khác một ngày như và không như mọi ngày không còn nợ nần nào để tính sổ không còn niềm vui nào để cho đi hay giữ lại nỗi buồn...
11 Tháng Mười Hai 201212:00 SA(Xem: 93460)
Cuộc Họp Báo Nhân Ngày Quốc Tế Nhân Quyền - 10/12/2012
10 Tháng Mười Hai 201212:00 SA(Xem: 90849)
S au hơn ba mươi năm kết thúc chiến tranh, những đề tài về chiến tranh dường như cũng biến mất trên văn đàn chính thống Việt Nam. Chúng đã đầu thai kiếp khác hoặc tìm cách trốn ra nước ngoài. Ngồi hong váy ướt, tập truyện mới nhất của Võ Thị Hảo hội đủ hai yếu tố: đầu thai kiếp khác mà vẫn phải chạy ra nước ngoài, tháng 7 năm 2012, tủ sách Thi Văn Hồng Lĩnh của Bùi Xuân Quang ở Paris, xuất bản.
30 Tháng Mười 201212:00 SA(Xem: 94525)
Một trong những vấn nạn, nếu không phải nghi án, lịch sử cận đại còn gây nhiều tranh luận là vấn đề âm mưu ve vãn [flirtation] Cộng Sản Hà Nội của anh em Tổng thống Ngô Đình Diệm (1897-1963) trong hai năm 1962-1963. Nhiều học giả thế giới đã cố gắng đưa ra những giải thích về vấn đề này. Người cho rằng anh em họ Ngô không còn biết lý lẽ [no longer be rational] nữa trước áp lực Mỹ. (1) Người cho rằng họ Ngô chỉ muốn blackmail hay chơi một ván bài poker với Mỹ. (2) Người cho rằng họ Ngô thực sự muốn nói chuyện với miền Bắc, (3) và nếu không có cuộc đảo chính 1/11/1963, Cộng Sản đã chiếm miền Nam vào cuối năm 1963.
30 Tháng Mười 201212:00 SA(Xem: 93359)
Cuối năm 1961, đầu năm 1962, các viên chức VNCH liên tục thúc dục Pháp can thiệp và yểm trợ. Ngày 21/12/1961, Đại sứ Phạm Khắc Hy gửi thư cho Charles Lucet, ngỏ ý muốn liên lạc với Pháp. Hơn nửa tháng sau, ngày 7/1/1962, Ngoại trưởng Vũ Văn Mẫu gặp đại diện Pháp, xác nhận ý muốn liên lạc. Trương Vĩnh Lễ, Chủ tịch Quốc Hội, cũng tiết lộ với giới ngoại giao Pháp ở Sài Gòn là Nhu muốn Pháp tái khẳng định lập trường, vì Sài Gòn có cảm tưởng Paris đang nghiêng dần về phía Hà Nội.( 152)
30 Tháng Mười 201212:00 SA(Xem: 98735)
Phần II II. NHỮNG THẾ LỰC CHI PHỐI BÊN NGOÀI: Chính sách hòa hoãn Mỹ-Nga, cộng với sự va chạm cá nhân với các viên chức Mỹ, cũng khiến họ Ngô tìm cách nới rộng hơn sự kềm tỏa của Mỹ. Phong trào chính trị đang lên trong thời điểm này là phi-liên-kết, và trung lập trong cuộc chiến tranh lạnh Mỹ-Nga, do Pháp và India đi hàng đầu. Ngoài ra, Trung Cộng thường tuyên bố theo đuổi chính sách “sống chung hòa bình” [peaceful co-existence], trong khi Mao đưa ra “thuyết” Thế Giới Thứ Ba, tức thế giới của các nước nghèo và cách mạng giải phóng khỏi ảnh hưởng các cường quốc.