NGÀY MÙA HẠ 2020…
soi thủng tấm màn che đôi mắt
thấy chút lửa bập bùng thật xa
lửa mặt trời hay lửa mặt trăng
thúc giục ta trải rộng niềm vui
ngày hay đêm
không quan trọng
hoa nở trên những cánh đồng
và dòng sông vẫn chảy qua rừng núi
người sống và người chết
nằm yên cạnh đá
chưa nói hết lời
ngày mùa hạ yêu thương trổ bông…
ánh sáng chủ nhật rực rỡ trên khu vườn
nhặt chùm hoa trắng
nụ cười nở trên vòm cây
bàn tay nâng niu cành lá
ngón tay gầy và xanh
những đam mê hiện rõ cùng những lời vô danh
với chim và nắng
có ai nghe tiếng kêu của những chậu sành nghiêng đổ
ngày mưa ngày gió
những kỷ niệm dài ra rồi ngắn lại
như bài thơ nhớ quê hương cạnh sách vở
có đọc cũng bằng thừa
ngày mùa hạ tâm trí miên man
cơn mưa thật nhẹ đi qua thành phố
những chiếc xe cứu thương chở người bệnh dịch
có người nghẹt thở nhưng không chết thảm
vì cơ duyên sống trên đất nước phú cường
kẻ nhởn nhơ ngoài đường không thích đeo mặt nạ
tự do dân chủ hỗn mang, nhân danh đủ thứ
nhâm nhi ly cà phê của thói quen
hững hờ ngày hè nóng lửa
trì nặng đôi chân, mồ hôi trên trán
tôi thấy em bé sinh ra đời với đôi mắt thật đẹp
như ước mơ của những người còn mang một tấm lòng
ngày mùa hạ trái tim như hát
thời đại nào vàng son cạn kiệt
lẻ loi giọt mưa rơi trên áo
não nùng dung nhan của thiên thần nằm im cô độc
thánh thiện pha trộn bạo lực
đất trời gục đầu và tâm hồn thiếu chút tâm linh
lang thang đầu phố đâu đâu cũng rác người
thơ bay lên núi, thơ chìm xuống biển
tay cầm lá bùa, chân leo lên dốc
chợt nghe thấm thía mấy lời nói phù sinh
ngày mùa hạ chẳng quên lời yêu dấu …
thy an
hạ 2020
CHÀO MÙA HẠ
đưa tay
chào mùa hạ trong cơn nóng hực lửa
từ những quanh co của con phố vắng
buổi chiều mỉm cười trong suốt
mặt trời lặng yên
nhìn những em bé lăn trong nước
những người đàn bà trùm khăn ướt trên đầu
những người đàn ông say sưa
câu chuyện vui buồn
gật gù cạnh bức tượng lạnh lùng vô cảm
tro bụi tung mờ con lộ nhỏ
như bụi trên kệ bao nhiêu năm chưa đụng
và quyển sách nằm chờ
thênh thang một không gian
ta đang trôi về một miền thật lạ
hoa chói chang và trời rất xanh
khu vườn dài ra vô tận
chân bước trên lá tô điểm sự im lặng của trái tim
niềm xa vắng một nơi nào xưa cũ
nhắc đi nhắc lại trăm lần
ngôn ngữ biến thành phức tạp
có ai nghe tiếng ta nói
sự im lặng là hạnh phúc hiếm hoi…
thì thầm giọt cà phê rơi xuống đáy
những giọt buồn, những giọt vui
một chút mặn nồng buổi sáng
một chút lãng mạn buổi trưa
đếm những lời tình tự xào xạc
ru trái tim nóng bỏng trên miền châu thổ
nhớ về một cõi xa xăm
chiều dài thăm thẳm núi sông ẩn hiện
mùa hè rực rỡ ánh sáng
ngập đầy khu vườn hoang sơ
con chim bồ câu mắt trong, thật hiền
đứng trên mái ngói lung linh màu đỏ
như chuyện trò cùng gió
bàn tay và cây cọ của người đàn bà
họa sĩ nhỏ nhoi
vẽ những cao thấp, những vỡ lành
những đen trắng, ánh sáng và bóng tối
khơi dậy ký ức
chào mùa hạ bằng trái tim hực lửa
thy an
hạ nóng 2020
tặng M.A.