- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ THÁNG 9

24 Tháng Chín 202011:33 CH(Xem: 14642)
Màu vàng An Giang-NguyenHoangNam
Màu Vàng An Giang - ảnh Nguyễn Hoàng Nam


MỊT MÙ SƯƠNG THU 
Khi người về bỏ quên vạt nắng

Để buổi chiều văng vẳng lời đau

Vàng rưng rức một màu cỏ úa

Lịm vào hồn từng giọt chênh chao.

 

Ngồi lơ đãng ôm đàn khẽ hát

Tiếng đàn chùng rơi rớt âm thưa

Con chim nhỏ vô tình nhặt lấy

Thả bên trời từng nhịp sầu đưa.

 

Khi người về bỏ quên ngọn gió

Để tình cờ buôn buốt hồn ta.

Chạnh lòng đứng giữa đời bật khóc

Cọng rong buồn trôi mãi khơi xa.

 

Sầu miên man vươn dài sợi tóc

Thoảng heo may cuộn gió vào thu

Từng chiếc lá đổi màu hiu hắt

Trút chơi vơi những sớm sương mù.

 

Mù sương khói giăng giăng mây phủ

Khi người về để lại cơn mưa

Ta qua đường ướt bờ vai mảnh

Rất vu vơ nỗi nhớ trĩu vừa.

 

Vuốt mặt rồi mới hay nước mắt

Lẫn vào mưa tuôn mãi không thôi

Nơi xa khuất làm sao người biết

Những dòng sông lặng chảy ngậm ngùi

 

Khi người về còn đêm ở lại

Lẻ loi trời một mảnh trăng treo

Khuya lắng đọng vào hương hoa lạnh

Thao thức buồn ánh mắt trông theo.

 

Khi người về bỏ quên sợi tóc

Buộc ngày vui se sắt cơn đau

Chừng như thể trùng trùng xa lắc

Tóc xanh xưa rồi cũng bạc màu.

 

Khi người về ta buông tay níu

Nghe từng cơn sóng vỗ thênh thang

Dạt muôn chiều âm ba chao chát

Còn lại gì

Sầu đã mênh mang...

 

Biển Cát

 

 

NGÀY KHÔNG NHAU 

Đôi khi em về trong nỗi nhớ

Lắng nghe mưa rớt trên bờ vai

Ngày không nhau chợt như hoang vắng

Có hay không cơn đau thật đầy.

 

Ly cà phê một mình sao đắng

Đắng trên môi xót xa mùa qua

Tay anh gầy vàng thêm khói thuốc

Gọi tên em trong mưa nhạt nhoà.

 

Thành phố này bỗng dưng chợt lạ

Lá thôi xanh những con đường quen

Lang thang qua con phố không đèn

Đêm chưa qua và ngày chưa đến.

 

Dáng anh gầy lẻ loi hiu quạnh

Gió heo may thổi qua buồn tênh

Rất vu vơ buông dài hơi thở

Biết bao giờ cho anh tìm quên.

 

Biển Cát.

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 99057)
Á Nam Trần Tuấn Khải sinh năm 1894 tại làng Quan Xán, huyện Mỹ Lộc, tỉnh Nam Định, mất năm 1983 tại Sài Gòn, thọ đúng 90 tuổi ta. Cuộc đời ông trải qua hầu hết những giai đoạn thăng trầm nhất, chứng kiến hầu hết những biến cố quan trọng nhất của lịch sử cận hiện đại Việt Nam. Ông cũng chứng kiến hầu hết những cuộc đổi thay của văn học hiện đại Việt Nam, từ sự ra đi của thơ Cũ đến sự xuất hiện của Phong trào thơ Mới, của Tự lực văn đoàn, đến các trường phái, trào lưu, khuynh hướng, chủ thuyết văn học cả tư bản và cộng sản gần suốt thế kỷ XX.
25 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 106003)
... T ôi cảm thấy mình như Từ Thức trở về, không còn ai biết mình, nhớ ra mình là ai, đôi khi lại còn bị đối xử một cách bất thường. Những lưu luyến với quê hương càng ngày càng như những rễ cây khô cố bám víu vào nền đất phù sa hai bên bờ sông, chưa biết ngày nào bị nước cuốn trôi đi...
21 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 91287)
“Đến bây giờ tôi còn thương mấy con ếch báo thức; chúng là những con ếch đầu đàn, ngủ đông trong hang, nấc lên tiếng gọi đầu tiên đánh thức đàn ếch chui ra khỏi hang mà vào cuộc sinh nở với mùa xuân. Nhưng các nhà "tiên tri ếch, kẻ đánh thức đồng loại" dậy đón xuân kia đã bằng tiếng ồm ộp của mình báo rằng: lạy ông tôi ở bụi này. Mấy tay bắt ếch chuyên nghiệp nghe tiếng kêu thức tỉnh đồng loại của dũng tướng ếch cách mạng kia bèn chộp chú liền, cho vào giỏ về thịt; vào giỏ rồi mà chú vẫn uôm uôm! Vẫn báo cho đồng loại dậy mau mà chạy đi, mà vọt xuống ao kịp trốn ... . " (Trần Mạnh Hảo)
21 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 105467)
LTS : Nguyễn Thi Quyên, hiện là Nghiên cứu sinh ngành Văn học so sánh tại Đại học Strasbourg, Cộng Hòa Pháp. Câu chuyện về Trương Chi đã được tác giả viết trong một đêm mưa như gửi tiếng lòng về với quê hương xa xôi.Tạp chí Hợp Lưu trân trọng giới thiệu “Trương Chi” đến cùng quí độc giả và văn hữu khắp nơi. Tạp Chí Hợp Lưu
21 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 105049)
P l ease help us to secure the immediate and unconditional release of Viet Khang
18 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 126575)
l à ngày em không còn nghĩ về anh nữa sự tự tin của anh không đủ giữ gìn những kí ức về nhau
18 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 40936)
Lời toà soạn: Mùa thu năm rồi, dưới sự bảo trợ của chương trình học bổng Fulbright của Hoa Kỳ,Giáo sư Tiến sĩ Trần Lê Hoa Tranh thuộc Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, TP-HCM/Sàigòn, đã có mặt tại Hoa Kỳ để thu thập chất liệu cho dự án nghiên cứu về các nhà văn nữ Việt tại hải ngoại. Trong dịp này, chị đã có dịp tiếp xúc với nhà văn/nhà báo Trùng Dương, cũng là một thành viên Fulbright của niên khoá 1990-91, và là một trong năm nhà văn nữ nổi tiếng nhất của nền văn học Miền Nam 1954-1975. Sau đây là cuộc nói chuyện giữa hai thế hệ văn học từ hai môi trường khác biệt, mà nhà văn Trùng Dương đã, với sự đồng ý của người phỏng vấn, dành cho tạp chí Hợp Lưu ...
18 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 94490)
Q uốc âm thi tập của Nguyễn Trãi là tập thơ cổ nhất hiện nay chúng ta còn giữ được. Trước nay, tập thơ này luôn được các nhà nghiên cứu coi là tư liệu đặc biệt quý hiếm để nghiên cứu về ngôn ngữ và văn học Việt Nam thời Cổ- Trung đại, cụ thể là ngôn ngữ thơ cuối thế kỷ XIV đầu thế kỷ XV. Đã có nhiều bản phiên âm chú thích của nhiều thế hệ học giả trong hơn năm mươi năm qua về văn bản này, cũng đã có nhiều bài viết và một số ít chuyên luận nghiên cứu riêng biệt về nguồn ngữ liệu phong phú này. Bài viết sẽ tiến hành khảo sát một số trường hợp trong ngôn ngữ thơ Nôm Nguyễn Trãi ...
18 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 89483)
T rong đời Nguyễn Du có ba sự việc liên can đến Trung Quốc:Năm  1803 , Nguyễn Du được cử lên  ải Nam Quan tiếp sứ  nhà Thanh sang phong sắc cho vua  Gia Long . Năm  1813 ông được thăng Cần chánh điện học sĩ và được cử làm chánh sứ tại  nhà Thanh cho đến  1814 . Năm  1820 Gia Long qua đời,  Minh Mạng nối ngôi. Lúc này Nguyễn Du được cử đi làm chánh sứ sang  nhà Thanh báo tang và cầu phong nhưng ông bị bệnh dịch chết...
17 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 103189)
C on tàu lùi lũi rời thành phố giữa lúc từng cơn mưa bụi gối lên nhau mê mải, những cung đường lồng lộng mở ra trước mắt. Phía sau lưng, thành phố đông đúc và ẩm ướt khuất dần. Ngày ra mắt họ hàng, anh cũng đưa chị về trên chuyến tàu như thế. Cũng một ngày mưa bụi gối lên nhau.