- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

VU LAN NHỚ MẸ

03 Tháng Chín 20203:59 CH(Xem: 14566)


trăng vu lan - photo DH
Trăng Vu Lan - ảnh đh

VU LAN NHỚ MẸ

 

Con từ đau đẻ nặng mang

Mẹ ơi nhớ mẹ sao ngăn được lòng

Bát cơm bỗng hoá lửa hồng

Vốn không bản thiện trùng trùng ác lai

 

Con ru con ngủ à ơi

Mẹ ru con ngủ bằng lời nước non

Trăm năm một cuộc vuông tròn

Mấy ai biết trước đau buồn mẹ ơi

 

Khói hương lằng lặng ru hời

Khóc đau tháng bảy đầy trời gió giông

Cao xanh ơi

Có thấu lòng

Ruột mềm máu chảy sao không đau buồn

 

 

 

VU LAN NHỚ MẸ (2)

 

Vẫn biết trần gian là cõi tạm

Cuộc người như gió thoảng mây bay

Mẹ về với đất ơi là lạnh

Lạnh cả trời cao lẫn đất dày

 

Gội chải tóc sương thay áo mới

Giũ trần thân bụi chốn trần vương

Chén cơm úp mặt sao mà tủi

Cắm đũa chờ ai nữa vô thường

 

Bên ướt mẹ nằm che gió lạnh

Con ấm đầu mẹ thức tàn đêm

Lừa xương mớm cá nuôi con lớn

Khoai sắn cháo rau mẹ cõi còm

 

Có được bữa ngon thì đã muộn

Chiều rơi chầm chậm xuống mê rồi

Cơm ơi trắng dẻo làm chi nữa

Mẹ không còn đũa cũng mồ côi

 

Chỉ còn đêm nay nữa mẹ ơi

Mai cách trở âm dương biền biệt

Tìm đâu những lời ru tha thiết

Tìm đâu những lời mẹ thương yêu

 

Vẫn biết trần gian là cõi tạm

Cuộc người như gió thoảng mây bay

Mẹ về với đất ơi là lạnh

Lạnh cả trời cao lẫn đất dày

 

PHAN THÀNH MINH

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34771)
M uốn kể với em về ngày tháng của anh như trang thư xanh ngày xưa luôn thơm nồng mùi khát khao như hàng chữ nguệch ngoạc ngang tàn từ mọi góc phố cuộc đời nơi ta mải mê rong đuổi bắt những chiếc bóng phù du
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34860)
Đ ôi khi phải nuốt trọng những điều ngụy tín Đôi khi phải ngồi gỡ thời gian từ những vảy chân Đôi khi con chữ bốc hơi từ mặt phẳng cuả giấy như đàn chim ùa bay khỏi nghiã trang.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 33226)
T ôi nói với bà: mẹ, nếu con và chồng con không sống nổi với nhau, con sẽ về ở với mẹ đẻ. Mẹ chồng tôi thất sắc: con ơi, con đã phải khó khăn nhọc nhằn, cố nhẫn nại lên con. Tôi cười. Nụ cười chứa những tia lạnh lẽo như kiếm.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 38319)
L àm sao người ta có thể hãm hiếp một con vật được. Một con chó, một con mèo, một con ngựa, một con bò. Thật là ghê tởm. Tưởng tượng nửa thân trước của con vật bị kềm chặt qua một lỗ hổng trên hàng rào hoặc trên vách tường. Thằng đàn ông dã thú lên cơn điên ở bên này vách tường đâm sâu cái của nó vào thân thể con vật.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 37044)
N hững căn phòng vuông hộp gỗ Có khung cửa sổ đóng kín đêm ngày Em có nghe trong từng tiếng mưa bay Nỗi nhớ của anh nương theo giọt nước
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 33526)
Đ ốt thêm điếu thuốc này thôi Đêm đã nằm nghiêng…
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 31119)
T ây Nguyên mùa mưa, hiếm có ngày tạnh ráo, sự tàn úa của mùa khô vẫn còn hiển hiện đâu đó, nứt toác những thân cây úng nhựa. Dòng nhựa trắng ứa ra như nước mắt. Đi giữa cánh rừng toàn cây hùng dũng vươn mình trong gió núi mà sao Kiên lại nghĩ đến những người đàn bà đang khóc. Những người đàn bà anh đã gặp, bao gồm cả em đều hóa thân vào những cái cây này.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 37011)
anh còn yêu em không? một ngày ánh nắng cắt con đường thành hình thù rối loạn chập chờn vẽ lại ảo ảnh nhiều màu
20 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 30033)
Theo tốc độ của truyền hình và internet, thói quen của con người cũng dần dần thay đổi. Với mức độ tự do gần như tuyệt đối, internet chuyển tải mau chóng những thông tin, phục vụ con người hữu hiệu hơn, đại chúng hơn. Nhưng, internet cũng đang đưa đến sự phá sản của một số nhật báo, tạp chí và nhà xuất bản trên thế giới. Những tạp chí chuyên về nghệ thuật văn chương Việt Nam ở hải ngoại cũng không ngoại lệ, lần lượt đình bản...
20 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 37921)
T rang đầu chạy tít lớn “Lễ truy điệu các phục quốc quân hy sinh vì Tổ quốc”. Tôi lơ đãng mở các trang trong. Những tấm ảnh đen trắng với khuôn mặt của các phục quốc quân tử trận trong nước cùng với vị thủ lãnh của họ. Một cái ảnh đập vào mắt tôi. Trời! Thịnh đó, ảnh Thịnh... Tôi đọc vội sơ qua những cột tin về cuộc đụng độ cuối cùng trong vùng tam biên. Tô phở bưng ra, tôi chợt không thấy đói, không nuốt gì được.