- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

CHÙM THƠ THÁNG 4

23 Tháng Tư 20207:53 CH(Xem: 15171)
SG THANG 4-2020- photo UL
Sài gòn tháng 4-2020- ảnh UL

1. Thành phố mùa dịch cúm

 

Con đường giảm bớt người đi

Dấu chân thưa giẫm sân si giật mình

Ngã tư đèn đỏ lặng thinh

Nghe hơi thở gấp chùng chình khẩu trang

 

Vạch sơn trắng kẽ ngổn ngang

Bước dờn dợn sóng vỗ tràn canh trưa

 

Giò phong lan khẻ đong đưa

Mái hiên vắng tiếng nhạc vừa nỉ non

Giọt cà phê nhỏ đá mòn

Soi đôi mắt hỉ nộ còn lơ mơ

 

Ngón tay hiệp ước mù mờ

Mặt bàn vuông vẽ ngọn cờ cồng chiên

 

Phố buồn âm bản sầu riêng

Dưới hàng cây lá thung thiêng xanh rờn

Nóc nhà đóng thuế cô đơn

Cả sương gió lạnh buốc bờn bợt da

 

Giấu vào góc khuất dân ca

Búp sen nhú ngực bà ba phập phồng

 

Cửa đôi cánh mở những mong

Đi đâu rồi cũng kịp vòng bờ đê

Em tay mắc võng cơn mê

Đưa tôi lạc giữa bộn bề phồn hoa

 

Thành phố mùa dịch xuýt xoa

Tấm lòng từ thiện vỡ òa nhân sinh

 

Sài Gòn, 04.2020

 

2. Khẩu trang

 

Khẩu trang che má em hồng

Trưa chang chang nắng đợi chồng chồng xa

Đường đời tấp nập phù hoa

Đường em người cũng bôn ba mất rồi

 

Ngó theo tội nghiệp bờ môi

Định kêu đứng lại lại thôi đứng nhìn

 

Khẩu trang che kín khẩu hình

Nói câu gì cũng giật mình sợ sai

Im lặng sợ sắc tàn phai

Dung nhan vốn dĩ một hai xuân thì

 

Cơ mà em cứ ỷ y

Trái tim có cách nói khi nó cần

 

Khẩu trang che kín khẩu phần

Chỗ thời gian gặm nhấm dần già nua

Một chiều cả gió nô đùa

Lãng quên sợi tóc bạc mùa yêu đương

 

Bàn tay vẫy giữa vô thường

Mới hay phấn nhạt son nhường nhòa son

 

Khẩu trang bịt kín lối mòn

Bên kia cầu khúc cua còn quanh co

Bên nầy xe cộ vòng vo

Biết về đâu những ngày vò võ đau

 

Đường đời kẻ trước người sau

Khẩu trang che kín mặt nhau thấy gì?

 

Sài Gòn, 4.2020

 

3. Cách ly

 

Trong nhà chỉ có mình em

Bác hàng xóm cũng chẳng thèm qua chơi

Ngoài sân chiếc lá kiệm lời

Nằm nghe cơn gió di dời tháng Tư

 

Bên kia sông vắng dường như

Không đi đâu cũng không từ đây đi

Bữa cơm đôi đũa rù rì

Đĩa rau muống luộc kiểu gì cũng ngon

 

Bên này sông mẹ ru con

Lời ru dìu dặt nước non bời bời

Đồng sâu rị rách áo tơi

Lưng chừng dốc ngã nón cời cả che

 

Bây giờ ai kể em nghe

Sân ga vắng khách bến xe thưa người

Sạp hoa thiếu một bông tươi

Một cô dâu một nụ cười lung linh

 

Bây giờ chỉ có một mình

Em chờ điện thoại tự tình của anh

Bác hàng xóm cũng phong thanh

Lén nghe em lại loanh quanh chuyện gì?

 

Sài Gòn, 4.2020

Bình Địa Mộc

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
13 Tháng Chín 20221:55 CH(Xem: 7302)
Thượng Hải, 19h, một ngày tháng Tám Hầy à, ngày xưa… bố... hoạt động thế là để đánh... lũ thực dân, đế quốc, cứu nước, bây giờ... con làm thế để... làm gì? Cẩn thận... chỉ mang oán khổ... cho dân! vị Đại tá già trong lần tỉnh táo hiếm hoi bên giường bệnh, khó nhọc nói với người con trai cùng ngành mới từ nước ngoài về. Thôi, pá pa đừng nói nhiều nữa, mệt rồi, đầu óc ít tỉnh táo, pá pa nghỉ đi! Con ra với mẹ và các em, người con trai có quân hàm khá cao cấp của ngành vừa nói, vừa kéo chăn che phần ngực gầy hơi hở ra của bệnh nhân già, trong phòng gắn máy lạnh.
13 Tháng Chín 20221:26 CH(Xem: 7014)
Tôi biết đến tên tuổi nhà thơ Thạch Quỳ từ hồi sinh viên văn khoa, từng đọc thơ ông, nhưng lần đầu tiên mới được gặp ông tại một đám đông hội hè, giữa khu lưu niệm Nguyễn Du - Nghi Xuân, Hà Tĩnh đầu năm 2019. Đó là một ông già gầy gò, người quắt lại như lõi lim, đôi mắt sáng có vẻ hơi chế diễu nhưng không mất đi sự nhân hậu đằm thắm…
13 Tháng Chín 20221:11 CH(Xem: 7592)
Vẫn vơi đầy với tháng năm kỷ niệm… / Đẹp lắm ánh trăng vàng quê mẹ lung linh / Bao thiết tha gợi lại những ân tình / Hoài niệm xưa vẫn chập chờn trong giấc mộng
01 Tháng Chín 20224:24 CH(Xem: 7977)
Ông kể, ông đã đến nơi này hơn năm mươi năm về trước, thời mà ông còn là chàng trai hai mươi tuổi. Với đôi chân trai trẻ, ông đã xẻ dọc trường sơn đi cứu nước. Người ta thường nói “ chân cứng đá mềm” thì đúng đã rơi vào trường hợp của ông Trần Duy. Ngày ấy, chàng đã đến nơi này bằng đôi chân khỏe , dẻo dai, đã băng rừng vượt suối , len lỏi vào tận rừng Trường Sơn ngút ngàn đá, ngút ngàn cây, ngút ngàn những vắt và muỗi mòng, đi giữa cái sống và cái chết. Ông kể với tâm trạng đầy tự hào về một giai đoạn mà cuộc đời con người khó có lần thứ hai. Nơi mà bây giờ, tôi và cụ Duy, chỉ qua một đêm đã đến được nơi này.
01 Tháng Chín 20223:00 CH(Xem: 8603)
lại nhớ bữa anh đi / tình thương anh dặn lại / bao giờ qua cơn mê / là ngày đó anh về / là ngày đó anh về / trên khắp cõi quê hương
31 Tháng Tám 202210:27 CH(Xem: 7069)
Những năm qua, công luận kêu ca phàn nàn nhiều về tình trạng khá suy đồi của sinh hoạt Tôn giáo - nổi bật ở đạo Phật Việt Nam, trước sự tàn phá thiên nhiên để xây dựng những khu Du lịch Tâm linh trá hình khủng nhằm lợi dụng Tôn giáo để kinh doanh… Và mới đây nhất, tràn ngập Mạng Xã hội là hình ảnh những con chim phóng sinh tội nghiệp bị nhốt trong lồng sắt để rồi sau đó ngắc ngoải trước cửa chùa, hình ảnh các vị sư đạo mạo mãn nguyện đặt tay lên đầu phụ nữ, trẻ em đang cúi rạp sát đất tựa Đức Chúa Trời ban phước lành, hình ảnh nhà sư ôm bát vàng đi “khất thực” song lại quơ tay vơ tiền cúng dường, v.v.
31 Tháng Tám 202210:07 CH(Xem: 8689)
nghiêng về đâu một dòng sông / về đâu chút nắng cuối dòng thu bay / thương về đâu cánh hoa gầy / lạc về đâu chút tỉnh say vô thường
31 Tháng Tám 20224:47 CH(Xem: 7530)
tắt lửa rồi thôi em đừng buồn / cơm khê rồi đừng khóc em ơi / đừng bôi đen nước da bồ hóng / chạng vạng rồi con mắt tối thui
30 Tháng Tám 20223:46 CH(Xem: 6250)
Được tin trễ THI SAN ĐẶNG XUÂN SƠN Khoá 12 Đốc Sự Hành Chính Cựu học sinh Hồ Ngọc Cẩn, Gia Định Đã qua đời ngày 8/8/2022 tại California; thọ 80 tuổi
28 Tháng Tám 202210:19 CH(Xem: 7460)
chào anh, nói rằng quên nhau / là để môi cười hình ảnh cuối cùng chạm vào ký ức / là để tình yêu với những kết cuộc rất buồn biết trước / chết khi đỏ rực màu hoa /