- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

TIỄN THÁNG MƯỜI HAI

28 Tháng Mười Hai 201910:49 CH(Xem: 15224)


kt 2
Tranh Khánh Trường

TIỄN THÁNG MƯỜI HAI

 

thổi bọt xà bông đồ chơi em bé

một vòng to như trái banh phản chiếu khuôn mặt lung linh nhiều màu

trong vài giây rồi vỡ tung

bàn tay nào run run đón chào mùa đông

những âm thanh lạ kỳ ngày cuối năm

chú mèo ngao ngao trốn lạnh bên cửa

con chim nhỏ kêu chim chíp

làm sao nhớ những điều đáng nhớ

làm sao quên những chuyện đáng quên

cho năm cũ qua đi thanh thản ?

 

cầm quả cầu giáng sinh treo lên cây thông

nghe đong đưa niềm vui ngắn nhỏ

trăm chuyện cổ tích trào lên trong lòng

nhìn bé thơ nhớ lại tuổi bình yên thơ dại

chút mặt trời buổi chiều trở lại như con sâu trên lá

hôm nay lòng bỗng ấm

xao động vài ngôi sao trong đêm

nghe hơi thở gần nhau chút nữa

êm đềm như cuộc đời nhỏ chúng ta

giữa không khí tự do quý báu

 

nâng ly rượu cùng bạn đời tóc bạc

bao nhiêu thập kỷ thiết tha

cất cho nhau những trang sách quý

nói về quê hương xưa cũ

một góc phố buồn

một vầng trăng muộn

tiếng xe mì lốc cốc ngõ đêm

trái tim viễn phương như sưởi ấm ngân hà

trở mình thức dậy theo lời kinh bóng xế

còn một ô cửa nhỏ đủ tầm tay với

hãy mở ra nhìn về thăm thẳm phương đông

 

chiến tranh và hòa bình

hận thù và thông cảm

dằn vặt nhau bằng ngôn ngữ của bạo lực

câu thơ rụt rè bên thềm cửa không dám thốt ra

vũng nước sắp đông thành đá làm tâm hồn trượt ngã

giọt mưa rơi trên lọn tóc hiếm hoi

ngày cuối năm làm rụng chiếc lá trên khung cửa rong rêu

nghe tiếng soi mòn thời gian theo bóng đời phiêu lãng

nhặt nỗi buồn gom thành lửa

đốt lên chiều tháng mười hai sắp hết

như một tiễn đưa…

 

thy an




CHỜ MỘT NGÀY…

 

 

chờ một ngày lời thơ viên mãn

chụm vào nhau thành tiếng hát bay lên trời

thiên thu nào thức dậy lung lay tâm thức

người rũ nhau về sau bao nhiêu năm bỏ cuộc chơi

 

chờ một ngày dòng sông cuốn đỏ phù sa

nuôi hạt gạo tinh anh tan vào thân thể

nhìn nhau chợt thấy mái đầu nhuốm bạc

nụ cười năm xưa ái ngại thẩn thờ

 

chờ một ngày con chim đậu lên mái ngói

ru tiếng ngọt ngào chân thật cỏ cây

hồn lâng lâng bay về chốn cũ

nghe bước ai đi thao thức bên đồi

 

chờ một ngày em nở nụ cười hạnh phúc

bàn tay lâng lâng vuốt tóc con thơ

xây tương lai đẹp cho bầy trẻ nhỏ

vui đến trường những buổi sáng tinh mơ

 

chờ một ngày râu tóc mọc ra mãn nguyện

khuôn mặt da nhăn của tuổi sắp già

khề khà rượu đỏ mềm môi ướt ngọt

chén ân tình rót mãi đầy vơi

 

chờ một ngày quê hương sống lại

giông gió một thời chỉ còn trong xa xôi

ta và người, em và tôi

nắm tay nhau, bay lên áng mây trôi …

 

thy an

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
15 Tháng Ba 201212:00 SA(Xem: 108743)
C âu chuyện được bắt đầu trong năm 2002, khi ông Godan được nhà khảo cổ Pháp Andre Lemaire hậu thuẫn, nói rằng hộp đá vôi là hộp chôn hài cốt và bên trong hộp có viết chữ Jacob con của Joseph, anh của Jesus. James đã bị ném đá cho tới chết trong năm 62 trước công nguyên, được Gospels diễn tả là anh của Chúa Jesus...
13 Tháng Ba 201212:00 SA(Xem: 111315)
B ản tin trên trang ThePigSite News Desk ngày 12/3 trích thuật thông tin trong nước cho hay giới hữu trách nông nghiệp ở một tỉnh miền Nam đã yêu cầu công an tiến hành điều tra việc sử dụng hóa chất cấm để tăng trọng lượng cho heo trong khi giới điều tra đang bị tố cáo là làm ngơ để cho tình trạng này tiếp diễn.
12 Tháng Ba 201212:00 SA(Xem: 96937)
T ôi đọc xong tập truyện"Giấc mơ" của Phạm Phương, mất mấy hôm lúc nào cũng vất vưởng tâm trạng của người không rõ mình đang thế nào. Tôi bị khuấy động. Giống như kẻ lâu ngày quen sống yên ổn, bàng quan, bỗng bị một cú đánh bất ngờ, bản năng sững lại một tí, ngớ người ra một tí, rồi mới chợt hồi lại, rồi mới cảm được nỗi đau nhân thế mà người trẻ tuổi này "nhắc nhở". Đúng hơn, cô ta tự bạch và tôi bị chạnh lòng.
12 Tháng Ba 201212:00 SA(Xem: 101763)
.. .Ở ngoài đời, nó khuất sau những khuôn mặt đạo đức hay ra vẻ đạo đức. Trên mạng, những nickname không hề giấu diếm ham muốn, không hề tỏ ra quan cách, chỉ muốn thỏa mãn và tất nhiên là im lặng ...
28 Tháng Hai 201212:00 SA(Xem: 94008)
H ợp Lưu 116 với tranh bìa Biến khúc tháng 11 của họa sĩ Đinh Cường được gởi đến quí độc giả và văn hữu như những bước chân đi qua mùa Đông để vào mùa Xuân nắng ấm, bằng những đổi thay, những hy vọng, để hướng về tương lai với những đều tốt đẹp. Tựa chuyện chuyển thể từ phim câm đến phim có tiếng nói, từ trang báo viết tay đến liên mạng toàn cầu. Chấp nhận đổi thay để sinh tồn. [...] duy chỉ có một điều không thay đổi, đó là giá trị của những bài vở trong từng số báo của Hợp Lưu.
28 Tháng Hai 201212:00 SA(Xem: 94897)
“Nước là một trong những cơ hội lớn về ngoại giao và phát triển trong thời đại chúng ta. Không phải mỗi ngày chúng ta tìm được một vấn đề mà hiệu quả về ngoại giao và phát triển giúp cứu sống hàng triệu sinh mạng, cứu đói, tăng sức mạnh phụ nữ...Nước chính là chủ đề quan trọng đó.” Hillary Rodham Clinton, World Water Day 2010.
27 Tháng Hai 201212:00 SA(Xem: 101206)
“ B ây giờ tôi mới hiểu: thì ra con người đối với Hồ Chí Minh chẳng là cái gì. Ông mơ thấy cưỡi rồng lên thượng giới, sao vàng năm cánh mộng hồn quanh. Con rồng, ai cũng biết, là biểu tượng của nhà vua. Ông mơ cưỡi nó thì ông đâu phải là một người trong chúng ta.[...] Con người là vốn quý nhất , tôi từng nghe ông nói với mọi người trong lần gặp anh hùng La Văn Cầu ở Thác Dẫng, mùa thu năm 1950. Stalin cũng nói thế. Mao Trạch-đông cũng nói thế.Mà đúng: con người chỉ là vốn thôi, để kinh doanh cái gì đó. Khi là vốn, nó thôi là Người ,” (Vũ Thư Hiên)
27 Tháng Hai 201212:00 SA(Xem: 130609)
C ó bữa niềm vui chui qua cái trôn kim Gõ cửa và nói Đã đến giờ thay ca! Nhưng tôi từ chối Tôi yêu nỗi buồn của mình Nó nhen lên ngọn lửa Từ tâm từ tâm...
25 Tháng Hai 201212:00 SA(Xem: 127453)
l ời đã chết từ khi vượt cạn đi tìm nhau mới biết con đường gần mà lại vòng vèo như ruột non ruột già nên câu thơ có hình đa giác
23 Tháng Hai 201212:00 SA(Xem: 127162)
C huyến xe Kinh kỳ đi xuống phía anh phố nguyên từng nắm người nguyên từng gói cười nguyên từng lố khóc nguyên từng chén ô hô...