- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THỰC HƯ BẦU TRỜI

03 Tháng Mười 20196:27 CH(Xem: 16610)


TranhPhamDuyQuynh
Tranh Phạm Duy Quỳnh

NGƯỠNG MỘ EM

 

Trong dòng chảy thời gian bất tận

Có thể hai, ba trăm

Hoặc dăm, bảy triệu dân

Made In Hồng Kông biểu tình

Đòi độc lập tự do dân chủ

Không lệ thuộc chính quyền Bắc Kinh

Không cùng hệ Trung Quốc

 

Anh, Châu á da vàng máu đỏ

Là láng giềng tốt bụng với em

Cùng khát khao làm chủ bản thân

Suy nghĩ lời nói hành động

Nhưng xin lỗi

Anh bận sắp hàng mua vé xem ca sĩ Hàn Quốc biểu diễn

Xuống đường cổ vũ bóng đá

Rước ấn quan gieo cầu giành lộc

Kể cả đè đầu cưỡi cổ

Giẫm đạp lên nhau tồn tại

 

Nên không thể đồng hành cùng em

Hô vang khẩu hiệu

Chúng tôi là người Việt Nam

Không muốn đồng hóa Tàu cộng

Không muốn dây dưa phương Bắc

Tháng Bảy em bất chấp hiểm nguy

Đấu tranh sống còn vì công lý

Anh hả hê đi cướp đồ cúng cô hồn

Giật heo quay

Gà luộc

Trái cây

 

Sài Gòn, 8.2019 

 

 

THỰC HƯ BẦU TRỜI

 

Âm thầm mỗi độ hoa sưa

nhà em ai gót giẫm vừa vừa trăng

ngoài xa lắc gió lăn quăn

cơ mà cũng cuốn cuồn phăng cánh đồng

 

Bấu biên cửa ngó mênh mông

mỗi lần giận cứ thinh không nói gì

mẹ rằng con gái lầm lì

coi chừng bỏ quách chồng đi theo người

 

Bầm tay nhẫm tính mười mươi

hoàng lan phế tích nụ cười bén duyên

giật mình nghe tiếng đỗ quyên

mé sông chân bước hụt nghiêng nghiêng chiều

 

Ngô đồng bươn bả ít nhiều

ngẫm trong xào xạc nhiễu điều tâm tư

chim bay về tổ dường như

cánh rời rã giữa thực hư bầu trời

 

Còn đâu kỷ niệm một thời

hoa sưa nở mỗi bận tơi sắc vàng

lừng khừng chén rượu nhân gian

câu thơ chạm nước mắt tràn mi yêu

 

Sài Gòn, 8.2019

 

MỘT HÔM

 

Tôi lạc vào con đường rộng thênh thang

đặt nhiều trạm thu phí BOT

cách nhau vài chục km một trạm

chín mươi chín phần trăm phương tiện bắt buộc chạy qua đây

nhân viên trực ban lạnh lùng xé vé

lái xe buồn bã nộp tiền

những đồng tiền xương máu

mua cuộc hành trình cơm áo

những đồng tiền thấm đẫm mồ hôi và nước mắt

mệnh giá từ vài chục đến vài trăm

mua thời gian sống mòn

hết năm này sang năm khác

không biết bao giờ dừng lại

kể cả những trạm quá hạn khấu hao cơ bản

họ đã thu hồi cả vốn lẫn lời

vẫn không chịu tháo dỡ

vẫn không chịu trả đường lại cho dân

vốn thuộc về dân tự ngàn xưa

 

Tôi lạc vào thành phố sầm uất

cơ man nhà cửa cao thấp chông chênh

bừa bộn lớn nhỏ nhưng không được phép xây dựng

hoặc cải tạo nâng cấp, sửa chữa di dời

hay bán mua sang nhượng

bởi nơi đây hình thành dự án tầm cỡ quốc gia

đã được quy hoạch đang chờ cấp trên phê duyệt

họ mặc kệ gia đình ba, bốn thế hệ

sống chung trên một diện tích vài chục mét vuông

cúi đầu dựng vợ gã chồng cho con cái

dưới mái tôn rách nát hầm hập

bấm bụng đưa tiễn người thân về suối vàng

bên bức tường rêu phong lạnh lẽo

cắn răng cuốn thi thể mẫu thân trong chiếc chiếu ruỗng mục

đặt cạnh hố xí bốc mùi

 

Tôi gặp các em học sinh lễ phép

thi xong chương trình phổ thông trung học

theo công thức ba chung với số điểm hai tám, hai chín

nhưng không đỗ vào bất kỳ trường đại học nào

bởi một số bạn thuộc nhóm con nhà giàu

con quan chức, con lưu manh, du đãng phỏng tay trên

hối lộ hội đồng chấm thi để chạy điểm, chạy trường

lấy hết chỉ tiêu tuyển sinh đầu vào

tước đoạt cơ hội bình đẵng giữa thí sinh với thí sinh

giữa phụ huynh với phụ huynh

đẩy các em vào con đường tiếp viên quán nhậu

rụt rè rót bia cho thực khách

bán thân thể ngà ngọc cho quỹ dữ đổi lấy tiền boa

rong ruổi khắp mọi miền đất nước

tiếp thị son môi, dầu gội đầu, thuốc mọc tóc

phó thác cuộc đời cho cơ chế tự do đưa đẩy

 

Tôi vào mạng google tra cứu chế độ ưu việt

bắt gặp một dân tộc anh hùng

đất nước độc lập, tự do, hạnh phúc

nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa

một đảng lãnh đạo toàn diện, tuyệt đối

vì nhân dân phục vụ, vì nhân dân hi sinh

tôi bỗng hoài nghi bản thân mình

chưa thấy ma đã sợ

chưa biết mặt thánh thần đã quỳ gối van xin

chưa làm quan đã mưu toan làm giàu

chưa cưới vợ vội tính chuyện ly hôn

chưa biết gieo vần lại vác bút làm thơ

 

Sài Gòn, 8.2019

 

 

NỖI BUỒN CỌC NHỌN

 

Giật mình

chạm đáy đêm nghe

nỗi buồn cọc nhọn đâm tè bàn tay

 

Dường như

trong giấc ngủ say

không ai biết đã sống hay chết rồi

 

Đồng hồ

kim nhảy nhịp đôi

đẩy thời gian miễn cưỡng trôi lừng thừng

 

Con đường

góc phố đầy lưng

hành trang xuống biển lên rừng chơi vơi

 

Ngoài sân

sương giọt giọt rơi

ngoài xa lắc nữa em bời bời đi

 

Lạy trời

đừng gió mưa gì

để câu thơ sưởi ấm khi đông về

 

Sài Gòn, 8.2019

 

THÁNG TÁM NHỘM VÀNG

 

Anh xin lỗi vì đến trễ

không kịp đưa em sang bên kia rừng tránh lũ

núp dưới đồi chè dang cánh

đón cơn mưa trái mùa áp đặt

trốn vào rẫy sắn dạng chân

bén rễ chống đỡ xói mòn cục bộ

níu cây lúa ruộng bậc thang

trao nụ hôn nồng nàn vào đêm trăng khuyết

cơn lũ đến nhanh hơn cái nháy mắt

chợ tình Sa Pa hất đổ

 

Anh xin lỗi vì đã chậm chân

không kịp dắt em qua bên kia con suối róc rách

đánh thức đàn heo mọi ngủ nướng sau giấc mơ gầy rộc

khua bầy gà nhặt tia nắng rớt xuống từ ánh mặt trời đỏ lừ

lững thững

liu thiu

băng qua mùa màng xơ xác

chỉ còn tiếng vạc kêu sương vọng về thao thiết

bầy hoẵng buồn bã đạp bóng chiều vỡ vụn

cơn lũ bất ngờ đỗ ập

xô ngã lồng lộn như kẻ thua cuộc

 

Anh quay lại tìm em

đồi chè duy nhất một cây gãy nhánh

bầy heo duy nhất một con què chân

mái gà xệ cánh khập khiễng lang thang tìm mồi

ngôi làng biến mất giữa đêm định mệnh

ngôi nhà vùi sâu dưới lòng đất lạnh

đôi dép lòi một phần ba gót khuất nhọn hoắc

đâm vào không gian rướm máu

 

Anh quay lại tìm em

hoang đồi đóng khung chiếc gùi trên lưng thời gian

chằng chịt mảnh vá mưu sinh

cánh rừng luyến tiếc đưa áng mây bạc màu nhếch nhác

bám vào lưng chừng dốc

lưng chừng hương

mùi ngô luộc

lẫn mùi mô hôi muối mặn

câu thơ tháng Tám nhuộm vàng

 

Sài Gòn, 8.2019

Bình Địa Mộc 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
28 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 99180)
LTS: "Nhà Có Cửa Khoá Trái" là truyện ngắn nổi tiếng của nhà văn Trần Thị Ngh. trước 1975 của nền văn học Miền Nam. Sau mấy thập niên, đọc lại, truyện vẫn rất mới, gần gũi như khí hậu của Việt Nam. Hợp Lưu trân trọng mời quí độc giả và văn hữu vào thăm "Nhà Có Cửa Khoá Trái" của Trần Thi Ngh.
26 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 113589)
Và thuở ấy chuyện lũ gà cổ tích Trò ú tim thú vị đến không ngờ Ai có biết về sau viên ngói vỡ Mây lỡ thì vẫn sấp ngửa trong thơ.
22 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 89686)
...Câu nói đó là một định mệnh. Tôi gọi định mệnh là hệ quả của một chuỗi liên tục những điều bất ngờ nhỏ dẫn đến một thay đổi đột ngột thật lớn. Chuỗi liên tục bắt đầu từ việc nhóm Hợp Lưu chọn chủ đề Yêu, bắt sang việc họ rủ rê tôi khá muộn màng, kéo theo việc tôi nhận lời tham dự trong khi tôi có toàn quyền từ chối. Chuỗi liên tục lại tiếp nối với chuyện tôi và anh cùng có mặt ở Coffee Factory sáng nay, rồi tình cờ anh ngồi cạnh tôi...
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 108718)
sau những đụn cát những làng mạc sát biển gió muối đang đánh phới trắng biển rộng rãi xanh muối chát đậm và những lượn sóng thăm thẳm kỳ cùng đang sắp bay lên trên đầu những chiếc mái lá, những căn nhà rông, những vạch chữ đã vạch bằng que ổi những hạt cát cắt rát
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 108699)
những đợt sóng xô đẩy khi gần tới bờ liền nắm tay nhau không có giá trị nào theo phép đo lường biển choàng ôm một thực thể trinh nguyên thể hiện tình yêu tuyệt đối với đất không cần phải xác tín về điều thiêng liêng và huyền thoại
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 83131)
“Giấc” là tập thơ đầu tay của tác giả Lữ thị Mai. Nó - tập thơ đã nhắc với tôi rằng: Cuộc sống quanh chúng ta được bao bọc bởi hình ảnh. Chúng ta cần nó như cần ánh sáng để nhìn, không khí để thở. Hình ảnh chính là sự sống phản ánh vào trong con mắt ta, đó là một nguồn thông tin quý báu và cần thiết trong cuộc sống.
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 92684)
Thử hình dung một con tàu đang rẽ sóng…Du khách tụ họp trên boong ngắm biển ngắm trời, thay phiên chụp những pô hình solo hay tập thể trên cái nền lô nhô đảo nhỏ đảo to dưới bầu trời đang bừng sáng vì vầng dương vừa lấn được mấy lớp mây mù để phết nhanh lên mặt nước từng mảng rộng đủ các cung bậc của màu lam.
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 94061)
...Người khách đầu tiên tìm đến là một gã đàn ông lùn tè lùn tẹt, gã hỏi mẹ chị đi ”tàu nhanh” giá bao nhiêu? Mẹ chị ngớ người không hiểu, hỏi lại gã tàu nhanh là gì? Gã văng tục:” Đ... mẹ, làm đĩ mà không biết tàu nhanh!”. Mẹ chị nói với gã lần đầu tiên đi bán mình nên chưa biết, gã giảng giải cho mẹ chị, đi tàu nhanh nghĩa là “làm” một cái thôi, giống như ăn bánh trả tiền, còn đi” tàu chậm” là qua đêm, “làm” bao nhiêu cái thì “làm”...
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 113314)
đêm phố cổ tạ ơn một nàng thơ cuối cùng vẫn còn biết giật mình trước mắt đêm chai lì như mắt loài chuột cống
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 87339)
“Theo Trần Trọng Kim nhận rằng thơ là của Lý Thường Kiệt. Nhưng nói chắc là Thường Kiệt làm được thơ thì không có gì làm bằng cứ”[15]. Sau này, Bùi Văn Nguyên phân tích các cứ liệu và đoán định rằng: “Như vậy tác giả bài thơ “thần” này là khuyết danh”[16]. Bùi Duy Tân tiếp tục hướng này và chủ trương rằng “bài thơ này nên để khuyết danh tác giả”[17]...